Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1
Chương 112 : ⊕ Chương 32
Diệp Thần đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt không có tiêu cự, dựa vào trực giác ôm lấy Bối Nhi: “Đừng nghi ngờ anh!”
“Anh thật sự thật tình với tôi?”
Diệp Thần không trả lời mà đột nhiên hôn lên môi Bối Nhi, điên cuồng lại đắm say, anh gần như muốn chết chìm trong hương vị thơm ngọt của Bối Nhi.
“Anh phải làm như thế nào em mới có thể tin tưởng anh?”
Bối Nhi nhướng mày, cô sẽ nói ‘cho dù như thế nào cô cũng sẽ không tin tưởng anh ta sao?’
“Chúng ta làm tình đi nhưng mà tôi làm chủ!”
Đề nghị đột ngột của Bối Nhi dọa Diệp Thần rồi, anh không khỏi nhớ tới mấy hôm trước Bối Nhi... Nhưng mà không thể không thừa nhận Bối Nhi như vậy đặc biệt quyến rũ, cuối cùng khát vọng trong lòng vẫn chiến thắng lý trí, anh gật đầu.
Trong phòng trên cái giường thật lớn, người đàn ông trần trụi bị người phụ nữ mặc quần áo chỉnh tề đè ở phía dưới.
Bối Nhi ngồi kẹp chặt giữa bụng và eo Diệp Thần, đầu chôn giữa ngực của anh, đầu lưỡi liếm láp một bên nụ hoa của anh, bên còn lại bị ngón tay ngọc ngà chơi đùa. Trong cổ họng của người đàn ông không ngừng phát ra âm thanh nặng nề thoải mái, anh càng khát vọng cô sớm đụng vào dương vật đã cứng rắn từ lâu một chút.
“Bối Nhi...” Cố gắng ưỡn người ý muốn cô chú ý phía dưới lại bị Bối Nhi dùng sức véo nụ hoa.
“Em nói nghe em!”
Nhìn thấy người đàn ông bị véo biểu tình vừa sung sướng lại vừa đau đớn, lúc này cô mới vừa lòng buông tay. Cô đứng dậy, trong ánh mắt khát vọng của người đàn ông, nhấc chân dẫm lên dục vọng của anh.
Bàn chân nhỏ non mềm chỉ dẫm hai cái, dương vật của người đàn ông lập tức trướng lớn thêm một vòng, Diệp Thần động đậy vòng eo muốn Bối Nhi càng chạm nhiều vào hắn hơn.
“Bối Nhi, xin em...”
Nếu người đàn ông cũng đã như vậy, Bối Nhi cũng không tra tấn anh thêm nữa, bàn tay nhỏ sờ lên dương vật của anh, nhéo lúc nhẹ lúc nặng, dương vật ở trong tay cô nhảy lên thình thịch.
Cô nhìn người đàn ông động tình khó nhịn, mỉm cười quyến rũ, miệng nhỏ chậm rãi mở ra ngậm lấy phân thân của người đàn ông, chẳng qua vừa mới vừa ngậm lấy đỉnh, người đàn ông đã bắn, khóe miệng của cô toàn là tinh dịch của anh.
Bối Nhi yên lặng nuốt xuống một chút tinh dịch bắn vào trong miệng, đứng dậy vào phòng tắm, lưu lại một mình Diệp Thần trần truồng ở trên giường nằm suy nghĩ lại chuyện lúc nãy.
“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, có muốn lập tức tiến vào nhiệm vụ tiếp theo hay không?”
“Không!”
Bối Nhi lập tức từ chối, cô còn muốn nhìn thấy Lâm Thư.
Ở thế giới trước, sau biết được dùng miệng cũng có thể thu thập tinh dịch, cô cũng chỉ định thông qua khẩu giao để hoàn thành nhiệm vụ này, lại một lần nữa làm tình với Diệp Thần, cô không chấp nhận được.
Đêm nay, nhìn thấy thời cơ chín mùi, cô lập tức hành động, chẳng qua không nghĩ tới Diệp Thần chỉ một giây đã bắn.
Từ sau khi Bối Nhi rời đi, anh rất ít khi làm chuyện đó, đối với người khác anh không nhấc nổi hứng thú, càng miễn bàn đến chuyện sau khi Bối Nhi trở về. Chẳng qua Diệp Thần cũng không nghĩ tới mình chỉ là bị Bối Nhi ngậm một chút lại giống như đàn ông mới phá thân, vừa đụng vào đã bắn, anh cảm thấy sự tôn nghiêm đàn ông của anh đã không còn, đặc biệt là cái liếc mắt của Bối Nhi trước khi đi vào phòng tắm.
Trên thực tế là Diệp Thần tự mình suy nghĩ nhiều, Bối Nhi chỉ âm thầm vui vẻ vì đã hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
Chờ đến khi Bối Nhi ra khỏi phòng tắm, không hề do dự đi thẳng ra ngoài cửa, Diệp Thần lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, anh suy nghĩ có phải Bối Nhi ghét bỏ anh một giây đã bắn cho nên không muốn ngủ cùng với anh hay không?
Bối Nhi hoàn thành nhiệm vụ, mỹ mãn đi sang phòng khác ngủ, để lại một mình Diệp Thần ở phòng từ từ rối rắm.
Ngày thứ hai, khi hai người ngồi ở bàn ăn cơm sáng, Bối Nhi tinh thần no đủ, thần thái sáng láng, Diệp Thần lại uể oải không phấn chấn, hai quầng mắt to thật to.
Diệp Thần không biết nghĩ đến chuyện gì, vẻ mặt rối rắm, năm lần bảy lượt nhìn Bối Nhi muốn nói cái gì rồi lại chậm chạp không chịu nói, cuối cùng chờ đến khi hai người ăn xong cơm sáng Diệp Thần mới mở miệng.
“Bối Nhi, chúng ta kết hôn đi!”
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
103 chương
80 chương
22 chương
67 chương