( xuyên nhanh ) nữ phụ có một đời hối tiếc!

Chương 24 : Chap 24: nắng mai mang em đi (12)

" Cửu tiểu thư... " Thuần Liêu Ninh khẽ đẩy bệnh án đến trước mặt Mộc Trà, hắn hơi rũ mắt, hình như có chút muộn phiền. " Cảm ơn bác sĩ Thuần " Đem bệnh án xem qua một lượt, Mộc Trà lặng người, nhàn nhạt mỉm cười, đem bệnh án thuần thục gấp lại. Hai tay đan chặt vào nhau, Thuần Liêu Ninh hơi cúi mặt, mắt hắn rũ xuống, trầm giọng, nói: " Cửu tiểu thư, tôi khuyên em nên sớm làm hoá trị, việc thay tủy bên chúng tôi sẽ gấp rút tìm tủy phù hợp " " Thời gian của tôi còn bao lâu? " Mộc Trà mỉm cười nhàn nhạt, đem bệnh án đặt nhẹ lên bàn. " Nhiều thì hai năm, ít thì một năm... " Hắn hơi ngừng giọng, một lúc sau mới nói: " Tìm được tủy phù hợp, nhiều nhất... được bốn năm... " Mộc Trà không đáp, chậm rãi nhìn vào khoảng không vô định, khoé miệng vẫn treo lên nụ cười nhàn nhạt như hoa đào giữ tiết tháng ba " Làm hoá trị càng sớm càng tốt... " " Tôi sẽ suy nghĩ thêm " Mộc Trà đứng dậy, cầm theo túi nhỏ, mỉm cười nói: " Hiện tại có thể dùng thuốc không? " " Có thể... " Thuần Liêu Ninh đứng dậy, đưa Mộc Trà đi lấy thuốc. \\\>\\\\\\\\\\\\ Mộc Trà sau khi đi khám ở bệnh viện thì trở về nhà. Liên kết vài mảnh kí ức lại với nhau, Mộc Trà vẫn là nghĩ không ra Thuần Liêu Ninh này có gì liên quan đến nguyên chủ, nhưng cô biết Thuần Liêu Ninh này la một nam phụ, kết cục sau này cũng không tốt. Nằm dài trên giường lớn, Mộc Trà còn đang suy nghĩ xem nên làm thế nào nói cho quản lí nhưng không để Đình Tiện biết chuyện Thật là đau đầu mà! \* Reng reng \* Khẽ liếc mắt đến bên bàn nhỏ, điện thoại đang phát sáng, trên chỉ đề hai chữ " Đình tổng " " Chào buổi chiều Đình tổng " { Trở về lâu chưa? } Đình Tiện trầm giọng hỏi một câu Mộc Trà nghĩ ngợi một hồi. Nguyên chủ lúc trước cho dù đi quay chương trình nào xong cũng đều gọi cho Đình Tiện thông báo đầu tiên. " Mới về hôm qua a~ " { Ừ, nghỉ ngơi một chút, buổi tối cùng tôi dự tiệc } "Đình tổng không sợ mọi người biết sao? " { Em sợ sao? } Kéo lên nụ cười nhàn nhạt, Mộc Trà thuận tay đem ly trà đào uống một ngụm, sau mới nói: " Đình tổng không sợ thì tôi làm sao sợ được? Dẫu sao người thiệt vẫn là anh mà? " Đình Tiện không biết suy nghĩ cái gì, khoé miệng khẽ cong một đường, ánh mắt âm trầm khẽ nhắm lại, hài lòng nói: " Được, vậy tối nay 7 giờ tôi tới " Mộc Trà gật gù rồi cúp máy. Muốn tiệc tùng gì thì tiệc, trước tiên tắm rửa rồi kiếm đồ lót dạ đã! Đem bản thân ngâm mình trong nước ấm, cơ thể non mềm nửa phơi nửa không, Mộc Trà thoải mái tắm rửa. Cũng bởi vì có viên Bạch Liên của hệ thống nên cô không cảm thấy khó chịu, tuy nhiên sắc mặt có chút nhợt nhạt hơn trước nhiều. Tắm rửa sạch sẽ liền ăn uống sau đó tự trang điểm một chút, đem cái bộ mặt nhợt nhạt này ra đường chắc bị đám người kia nhìn thành xác chết mất thôi! Người của Đình Tiện đưa lễ phục tới, Mộc Trà nhận đồ sau đó liền đuổi người đi, người của hắn đương nhiên có nhà tạo mẫu tóc và nhà trang điểm, nhưng để đám người này nhìn thấy vẻ mặt xanh xao trắng bệch này thể nào cũng tâu lại với Đình Tiện cho coi. Lễ phục gửi tới rất đẹp, là một bộ đầm trắng thiết kế thêm ren hoa, lụa mỏng được cắt xẻ ở ống tay áo để lộ ra một phần của cánh tay, thiết kế đuôi cá ôm vào cơ thể, cổ áo kín đến trên cổ, đi kèm còn có phụ kiện là vòng cổ, hoa tai, một cái vòng tay bằng bạc kết đá tinh xảo, thêm một số phụ kiện cài tóc và một cái túi nhỏ. Giày cao gót đi dưới chân cũng là màu trắng, nhìn có vẻ bình thường nhưng người trong giới nhìn đến đều hiểu đây là mẫu thiết kế mới nhất của Le Sia. Mộc Trà trang điểm cùng thay đồ xong chậm chạp ngắm mình trong gương. Ấy à, hình tượng bạch liên hoa à? Tuy nhiên cũng không giống lắm! Bạch liên hoa ấy à chính là phải ngây thơ thuần khiết như thiếu nữ 16, nhưng áp dụng với nguyên chủ thì vẫn là thôi đi! Người ta ba vòng căng đét thế này thì Bạch Liên hoa cái quái gì? Nhìn một hồi, Mộc Trà đem một cái áo lông trắng ra mặc vào sau mới xách túi đi ra ngoài, híp mắt nhìn chiếc mui trần đang đỗ ở dưới biệt thự, khẽ kéo cửa bước vào. " Chào buổi tối Đình tổng "