Xuyên nhanh: kí chủ cùng ta đi bắt yêu quái

Chương 91 : Hắc đạo đại ca quỳ xuống chân ta (1)

Luồng ánh sáng màu vàng nhạt từ từ bừng lên, đem cả cơ thể thiếu nữ đặt lên nền gạch đen bóng. [ Tinh ] - Kí chủ trở về rồi nha ! Âm thanh có phần phấn khích của tiểu hệ thống A Liên vang lên trong không gian vắng. Ngay lúc ấy, xung quanh vang lên hàng loạt tiếng máy móc khởi động, không gian hệ thống dần dần lộ ra. Quân Dao chầm chậm mở mắt ra rồi quay người, tiến thẳng về phía giường nằm xuống. Hệ thống nhỏ : ... Nó quen rồi. [ Tinh ] [ Vi diện thứ năm, tình trạng : Hoàn thành. ] [ Nhiệm vụ chính tuyến : Công lược nam chính Tề Minh, thành công nhận 4000 tích phân. ] [ Nhiệm vụ phụ tuyến : Vương Hậu vai ác ngược tâm Lộc nữ phụ, thành công nhận 2000 tích phân. ] Nữ nhân trên giường sau khi nghe được âm thanh thông báo mới lười biếng mở mắt ngồi dậy. Cô mắt nhắm mắt mở bốc lấy một miếng bánh gạo bỏ vào miệng, vừa ăn vừa nói. - Mở bảng giao diện đi. Hệ thống A Liên : ... Ki chủ làm ơn giữ hình tượng chút đi ! Được rồi. Tịnh tâm. [ Tinh ] [ Mở bảng giao diện. ] [ Tên: Quân Dao Điểm mị lực: 89/100 Điểm thể lực: 87/100 Điểm công đức: 950 Kĩ năng: Nụ cười toả nắng , Nước mắt ngọc trai Danh hiệu: Đệ Nhất Ma Sư, Tang Thi Vương, Đại Ảnh Hậu, Nữ ch* ***, Ác Nữ Vương Hậu. Điểm tích phân: 16600 . ] Quân Dao nhìn vào bảng giao diện hồi lâu rồi nhíu mày khó hiểu. Giây sau, nữ nhân bước chân rời khỏi giường, tiến đến đứng đối diện bảng thông tin, thắc mắc. - A Liên, cái danh hiệu bí ẩn kia không hé lộ thêm thông tin sao ? - Ta không rõ cái này. Có lẽ việc mở danh hiệu sẽ tốn thêm thời gian. Khẽ gật đầu nhẹ một cái, nữ nhân lại quay người bước đi thẳng. Cô tiến vào bên trong cái buồng màu tím nhạt, không nói không rằng ấn nút khởi động. A Liên ở một bên nhìn cô tràn đầy nghi hoặc. Nó từ từ bay đến gần cái buồng kia, hỏi nhỏ Quân Dao. - Kí chủ, cô muốn đi luôn sao ? - Không lẽ lại nằm ngủ để ngươi không báo trước đã ném ta vào thế giới mới ? ... Hệ thống thua rồi, bản hệ thống xin lỗi. Thấy cái củ cải màu trắng kia không còn nói gì nữa, Quân Dao mới từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận cơ thể nhẹ bẫng rồi biến mất. * " Uỳnh " Âm thanh vang lên từng hồi trong không khí. Trong cơn mơ hồ, Quân Dao có thể nghe thấy tiếng đập phá, tiếng khóc lóc và cả tiếng vật dụng vỡ tan. Đột nhiên, từ bên bả vai cô truyền tới một lực đạo vừa phải. Như theo bản năng, cô mở bừng mắt, phần tay mảnh khảnh cứ vậy vung lên, rất dứt khoát mà đem cơ thể to lớn phía sau đổ rạp xuống nền đất. Không gian rơi vào im lặng. - Con mẹ nó thằng ngu ! Đã nói lúc đại tỷ ngủ đừng có làm phiền ! Âm giọng có phần cáu gắt của nam nhân vang lên, thành công khiến Quân Dao chú ý đến. Cô đưa lên ánh mắt chậm rãi từ từ đánh giá người kia. Quả thực không nghĩ lời nói vừa rồi phát ra từ miệng người đó. Dáng người của anh ta khá cao, làn da trắng nõn và cái mặt nói chính xác thì là non choẹt. Hơn nữa, anh ta còn đang mang trên mình bộ đồng phục học sinh đó ! Cái khỉ gì đây hả ? Bé trai à, đừng sợ, chị sẽ cứu rỗi linh hồn vấy bẩn của em ! Hệ thống nhỏ : Kí chủ im đi ! Sau câu nói của cậu học sinh kia, nam nhân dưới đất mới xoa xoa cái cục u trên đầu mà ai oán trách cứ. - Ai mà biết được. Người vừa nói là cũng là một người học sinh. Tuy nhiên, anh ta chính là mang phong cách bụi bặm, cả cơ thể đều toả ra khí chất của một côn đồ chính hiệu. Anh ta tiến đến gần Quân Dao, cúi nhẹ đầu, trong âm giọng cũng vô cùng thành khẩn. - Đại tỷ, xin lỗi ! - Ờ. Nói chúng bây giờ cái đầu cô chẳng có thông tin gì về thế giới này cả, tốt nhất người ta nói cái gì, mình gật cái đấy. Cô chợt dừng lại rồi lại liếc mắt nhìn đến ba cô cậu học sinh đang sợ hãi ôm chặt lấy nhau ở góc phòng. - Bọn họ là ai thế hả ? Nam sinh mặt non choẹt nghe thấy câu hỏi của cô liền nhanh chóng trả lời. - Bọn họ nợ tiền chúng ta, quá hạn còn chưa trả. - Nợ bao nhiêu ? Cô tiến tới chầm chầm ngồi lên một cái ghế sô pha cũ, tùy ý mà vắt chân lên, dáng vẻ thực giống kẻ đứng đầu. Nam sinh kia tính toán một lúc rồi mới đáp lại cô. - Tổng cộng hơn ba trăm triệu. Nghe xong, bờ môi mỏng của nữ nhân khẽ cong lên một đường cong hoàn mỹ. Nữ nhân khẽ híp mắt lại, khuôn mặt cũng theo đó mà trở nên vô cùng nhu hoà. - Vậy tặng bọn họ đi. Lời vừa dứt, đám học sinh đứng phía sau cô liền trợn tròn mắt như không tin vào thứ mình vừa nghe. Nói cái gì thì nói chứ bọn họ không tin đại tỷ nói ra mấy lời này đâu ! Đại tỷ của bọn họ mới chính là đại ki bo đó ! Ba cô cậu học sinh kia sau khi tiếp thu hết đống câu chữ cô vừa nói thì liền vui mừng đến nhảy dựng lên, một trong số đó vội vàng hỏi. - Thật chứ ? - Thật. Quân Dao mỉm cười nhu hoà đáp lại, giây sau lại tốt bụng bổ sung thêm ý. - Cậu trả ơn tôi bằng cách làm đàn em cho tôi nhé ! - Nếu không thì sao ? Cậu nam sinh đó ngờ vực nhìn vào nữ nhân trước mắt, thân thể cũng bất giác lùi về sau. Quân Dao đối với câu hỏi kia lại tiếp tục cười. Thậm chí, nụ cười này còn có phần tươi hơn trước. - Nếu không thì không tặng cho mấy người tiền nữa ! Nam sinh mặt non choẹt : ... Nam sinh mặt côn đồ : ... Mấy tên đàn em : ... Ba cô cậu học sinh : ... Hệ thống nhỏ : ... Không có tiết tháo ! Cô chính là cái đồ vô liêm sỉ !