Xuyên Ngược Tra Nam Chủ
Chương 40 : Gặp lại nữ phụ \
Nhờ có sự xuất hiện đột ngột và kịp thời của Chu Nhất và cái người giống y hệt anh nên Bạch Nhật Hy cũng không bị thương quá nặng, nhưng khi ngã xuống đầu cô vẫn bị va chạm nhẹ nên đã ngất đi. Còn Đỗ Minh Nguyệt thì không cần phải nói, có sáu nam chủ bên cạnh thì làm sao cô ta có việc gì được cơ chứ.
Sau sự tình ngày hôm đó, việc Bạch Nhật Hy với Đỗ Minh Nguyệt xảy ra xung đột rồi đã ngã xuống cầu thang ở bữa tiệc rượu đại thọ Nam Cung gia đã trở thành một tin tức nóng hổi. Trên các mặt báo, có báo nói vì là con nuôi nên Đỗ Minh Nguyệt bị Bạch Nhật Hy bắt nạt, còn có báo khác nói rằng, hai người vốn dĩ mối quan hệ giữa cả hai không tốt và nay do một vấn đề gì đó mà đã xảy sự việc trên.
Với tin tức nửa thật nửa giả ấy, Bạch Nhật Hy trở thành tâm điểm chỉ trích của mọi người, còn Đỗ Minh Nguyệt tất nhiên trở thành nạn nhân đáng thương trong mắt bọn họ.
Đỗ Minh Nguyệt khi té xuống cầu thang vì nhờ có những nam chủ lao theo che chắn cho cô nên hoàn toàn không có bất kỳ vết thương nào quá nặng, mà chỉ bị trật nhẹ ở chân và cần ở lại bệnh viện theo dõi dưới sự giám sát của Mộ Dung Thần.
Còn Bạch Nhật Hy sau khi ngã xuống và ngất đi, thì cô đã được Chu Nhất và người kia đưa đến bệnh viện nhưng không phải bệnh viện của Mộ Dung Thần.
Sau khi Bạch Nhật Hy được đưa vào bệnh viện, Chu Nhất và người kia cũng vào kiểm tra vết thương. Trong lúc cả hai che chắn cho cô, một người bị trật vai trái và nứt xương bàn tay trái. Còn một người thì trật vai phải lẫn mắt cá chân trái và đầu gối lẫn đùi bị tụ máu bầm. Nhưng thật may, cả hai cũng không bị gãy xương.
Khi Bạch Nhật Hy ngã xuống cầu thang vì có sự xuất hiện bảo vệ của hai người Chu Nhất nên cốt truyện nguyên tác đã hoàn toàn bị thay đổi. Vì theo nguyên tác, khi nữ phụ ngã cầu thang đã bị thương khác nặng là tay bị gãy, đầu bị chấn thương và hôn mê ít nhất hai tuần mới tỉnh.
Nhưng nay vì có sự xuất hiện can thiệp của Chu Nhất và anh trai của anh nên Bạch Nhật Hy chỉ bị chấn động nhẹ. Thân thể cô cũng không bị thương quá nặng và chỉ trong hai ngày cô đã tỉnh lại.
Trong lúc Bạch Nhật Hy hôn mê bất tỉnh thì trong giấc mơ cô đã nhìn thấy sự xuất hiện của nữ phụ ‘Bạch Nhật Hy’. Sự xuất hiện lần này của cô cũng không khác gì với lần đầu Bạch Nhật Hy nhìn thấy. Nữ phụ vẫn trong trạng thái bán trong suốt ấy.
Vừa nhìn thấy Bạch Nhật Hy, nữ phụ rất vui mừng tiến gần đến ôm chầm lấy cô rối rít nói lời cảm ơn và xin lỗi. Cảm ơn là vì đã đồng ý giúp nữ phụ cô, còn xin lỗi là vì Bạch Nhật Hy đã vì nữ phụ cô mà bị thương. Sau khi kết thúc mở đầu với lời cảm ơn và xin lỗi thì nữ phụ cũng thả Bạch Nhật Hy ra rồi nét mặt cô đột nhiên trở nên nghiêm trọng.
“Trong suốt khoảng thời gian vừa qua, tôi luôn dõi theo cô, Bạch Nhật Hy. Và tôi đã cảm nhận được có năng lượng của linh hồn trọng sinh.” Nữ phụ ‘Bạch Nhật Hy’ vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng nói.
“Linh hồn trọng sinh?” Nghe những gì nữ phụ nói, nét mặt của Bạch Nhật Hy cũng thoáng thay đổi.
“Phải! Ban đầu tôi cảm nhận được năng lượng linh hồn trọng sinh ấy rất mạnh mẽ và sát ngay bên cạnh cô. Nhưng trước khi đến buổi tiệc rượu hơn một tháng trước thì tôi lại cảm nhận được năng lượng ấy đã yếu đi khá nhiều. Bên cạnh ấy, tôi còn cảm nhận được sự rò rĩ kí ức nữa.” Nói đến đây, nữ phụ nhăn mặt trầm ngâm không biết suy nghĩ điều gì.
“Rò rĩ kí ức?” Bạch Nhật Hy khẽ cau mặt nói.
“Phải, đó là dạng như những gì đã xảy ra trong nguyên tác với một nhân vật nào đó thì bây giờ nhân vật ấy sẽ nhận được tất cả mọi kí ức của bản thân với tất cả sự kiện đã xảy ra trong cốt truyện chính nguyên tác. Cho dù những sự kiện chưa xảy ra và sắp xảy ra hiện tại thì có thể họ điều nhớ rõ. Nhưng bây giờ tôi chỉ cảm nhận được sự rò rĩ ấy rất nhỏ và chậm chạp.” Nữ phụ nét mặt cũng dãn ra một ít nói.
Nghe lời giải thích của nữ phụ, Bạch Nhật Hy chỉ im lặng trầm tư suy nghĩ điều gì đó. Rồi sau đó ngước lên nhìn nữ phụ hỏi.
“Dạo gần đây tôi rất hay mệt mỏi và đau đầu. Cô có biết chuyện gì đang xảy ra hay không?”
“Đó là do linh hồn của cô và thể xác của tôi đang bài xích lẫn nhau. Chính sự bài xích ấy trong tương lai, sau khi mọi chuyện đã kết thúc thì cô mới có thể trở về thế giới của mình. Nhưng bây giờ cô muốn quay về vẫn được, tôi sẽ đưa cô đi. Vì bây giờ nhờ có cô nên cốt truyện đã thay đổi rất nhiều. Tôi nghĩ cái kết đau thương ấy sẽ ít nhiều đã được thay đổi.” Nữ phụ dõng dạc giải thích.
“....... không! Tôi vẫn chưa thể trở về. Tôi vẫn có việc chưa làm xong ở thế giới này.” Ngập ngừng suy nghĩ trong chốc lát thì Bạch Nhật Hy quả quyết nói.
“Được! Khi nào cô hoàn thành tất cả, tôi sẽ đưa cô trở về. Nay tôi xuất hiện chỉ để nói những chuyện quan trọng vừa rồi với cô mà thôi. Giờ thì tạm biệt, tôi phải rời đi rồi, năng lượng của tôi đã dùng gần cạn rồi.” Nói rồi nữ phụ trong trạng thái bán trong suốt ẩn hiện dần dần biến mất trong không trung.
Giật mình tỉnh dậy, Bạch Nhật Hy đưa mắt nhìn xung quanh thì phát hiện bản thân đang nằm trên giường bệnh của bệnh viện. Và ngay bên cạnh giường của cô có người nửa ngồi nửa nằm gục mặt xuống giường bệnh của cô mà ngủ. Còn phía bên bàn thì có một người khác đang trong tình trạng ngủ ngồi.
Ngắm nhìn vẻ mặt của người đang gục mặt lên giường bệnh của cô mà ngủ thì lúc này Bạch Nhật Hy mới nhận ra đó là Chu Nhất. Cô nhận ra anh là vì trên người Chu Nhất lúc nào cũng toả ra mùi hương trái cây nhè nhẹ rất dễ chịu và anh lúc nào cũng rất thích mặc vest xám.
Nhìn bộ vest đã bị nhăn nhúm của Chu Nhất và vết băng bó lộ ra ở vai và bàn tay đã được băng lại kỹ càng, Bạch Nhật Hy cảm thấy có chút đau lòng. Tại sao anh lại phải vì cô mà bị thương như thế cơ chứ? Như thế có đáng hay không?
Sau khi dời chú ý khỏi Chu Nhất thì Bạch Nhật Hy mới nhận ra người đang ngủ trong tư thế ngồi ở bên bộ bàn ghế cách giường bệnh của cô không xa, chính là cái tên quỷ có gương mặt y hệt Chu Nhất kia. Anh ta khá là dễ nhận biết vì kiểu tóc của anh ta khác với Chu Nhất và ở bên tai trái anh có đeo khuyên tai. Hình như khuyên tai anh ta đeo là viên kim cương đen rất có giá trị và nghe nói trên thế giới chỉ có mười viên như thế mà thôi.
Nhìn ở cổ chân và bả vai của anh ta cũng bị băng lại như Chu Nhất làm cho Bạch Nhật Hy hơi ngớ người. Rõ ràng cô với anh chỉ mới gặp nhau được một lần mà thôi, vậy mà tại sao anh lại có thể vì cô mà bất chấp thân thể như thế?
Đang chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân thì lúc này đột nhiên cánh cửa phòng mở ra, tiếng mở cửa khá lớn làm cho Bạch Nhật Hy đang ngồi ngây ra phải giật mình. Cả hai người con trai đang ngủ gật cũng giật mình mở mắt tỉnh dậy hướng mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
15 chương
86 chương
128 chương
9 chương
236 chương