- Ai mà ngờ được nước Ngạo Thiên lại đổi kế hoạch và liên minh với nước Dị Long cơ chứ - Cự Giải sau khi đọc xong bức thư của Nhân Mã thì xoa thái dương nói. - Thái giám chuẩn bị phiên họp Sau khi mọi người đến đông đủ, Cự Giải kể hết mọi chuyện cho họ nghe. - Lâu nay nước ta đã giúp đỡ nước Dị Long rất nhiều, mà giờ chúng lại phản bội nước ta - Một vị quan lên tiếng - Đúng đấy - Mọi người trong đấy ai cũng phẩn nộ nói - Để chuyện của họ lại sau đi, bây giờ phải lo đất nước của chúng ta - Cự Giải nói, chàng thất vọng về Xà Phu, cứ tưởng hắn là một bằng hữu tốt của chàng, ai mà ngờ được chứ. - Việc này giao lại cho Thiên Yết và Ma Kết, nước Vương triều Hoàng đạo như thế nào là nhờ cả vào hai người đấy - Tuân lệnh - Hai người đồng thanh Cự Giải cứ thế phân chia công việc cho từng người. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Hai người Thiên Yết, Ma Kết theo lệnh Cự Giải mà bàn việc. Suốt thời gian đó Thiên Yết trong đầu óc bị chi phối bởi chuyện tối qua rất nhiều. Điều đó làm nàng mất tập trung và mất đi hẳn phong thái ngày nào. Nàng đưa mắt nhìn lên thấy Ma Kết vẫn đang chăm chú với bản trận đồ, khi chàng có ý ngẩng đầu lên Thiên Yết lại ra vẻ bình tĩnh mà nói: - Huynh hãy quên chuyện tối qua đi nhé, lúc đó muội không tỉnh táo nên hành động bộp chộp - Thiên Yết băng lãnh lên tiếng - Ừ, huynh đã nghe từ Kim Ngưu rồi - Ma Kết nói - Thôi chúng ta vào vấn đề chính đi - Hảo - Thiên Yết đồng ý. - Chúng định lừa chúng ta thì, chúng ta sẽ chiều ý chúng. Hai người họ cứ thế bàn việc trọng đại cho đất nước, một nghĩa vụ thật sự rất cao cả. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ -Ưm - Song Tử tỉnh dậy, tiếng chim hót đã đánh thức chàng - Chàng tỉnh rồi à, sắp trưa rồi, chàng ăn cháo nhé - Song Ngư mở cửa bước vào - Ừ, cảm ơn nàng - Song Tử cười nói - Thiếp sẽ đút cho chàng - Song Ngư nũng nịu đòi Song Tử gật đầu. Nàng thật là dễ thương quá đi - Thưa Hoàng tử, có thư mật của vua Vương triều Hoàng đạo - Một tên lính chạy vào nói, rồi đưa cho chàng - Ngươi lui đi - Sau khi nhận thư Song Tử phẩy tay cho tên lính lui đi Song Ngư cùng với Song Tử đọc bức mật thư. Rồi hai người nhìn nhau. - Bây giờ ta phải đi giúp hoàng huynh của nàng rồi nên nàng hãy ngoan ngoãn ở đây nhé - Song Tử nói - Nhưng thiếp muốn đi chung với chàng - Song Ngư nói - Không được có thể nàng đã mang trong mình đứa con của ta và ta không muốn thấy nàng bị thương, hãy ở lại vì ta, được không? - Vâng, thiếp hiểu rồi - Song Ngư đặt tay lên bụng nói - Có thể đêm nay là đêm cuối của chúng ta đó Song Ngư - Song Tử thở phào - Vâng - Nàng buồn, Song Tử tham gia trận chiến nên có thể nàng sẽ không bao giờ gặp chàng nữa, chàng là hôn phu của Song Ngư, là người chiếm đi nụ hôn đầu của nàng. Song Ngư muốn chàng bên cạnh mình đến đầu bạc răng long. Nàng yêu chàng, một tình yêu đẹp đẽ, mộng mơ. ---- Sáng hôm sau, cái ngày biệt ly của Song Tử với Song Ngư đã đến - Tạm biệt phụ vương, phu nhân của ta - Song Tử chào từ biệt mọi người - Chàng đi bình an nhé - Song Ngư lại ôm Song Tử và từ biệt chàng Bóng của Song Tử mờ dần dưới ánh nắng sớm. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ - Con ả Sư Tử đó, quả rất ngu ngốc khi tin vào Xà Phu ta, ha ha ha - Vua nước Dị Long cười gian xảo nói. - Đến khi bọn chúng đánh nhau tơi tả, thì ta sẽ chiếm lấy hết hai đại đất nước đó. - Ngài thật là gian xảo quá đó - Một cô gái xinh đẹp tựa đầu trên cánh tay Xà Phu lên tiếng - Không phải nàng mới chính là người đề xuất ý kiến cho ta sao? Tử Lăng Hoàng hậu của ta - Xà Phù nói trong khi sờ soạng khắp người Tử Lăng. - Thế nên ta mới thích nàng - Thiếp cũng vậy - Nàng nhếch môi, hắn thực đã bị ta điều khiển Trận chiến nào cũng sẽ phải có hồi kết, vậy hồi kết của nước Vương triều Hoàng đạo, Ngạo Thiên, Tuyệt Chiến và Dị Long sẽ là gì? ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ - Con bé kia là con của Thiên Canh, mụ ta giết người không gớm tay, vì quyền lực mà ả ta giết luôn cả người chồng của mình, đáng kinh tởm - Hai người phụ nữ khi nhìn thấy Thiên Yết là lập tức tám chuyện. - Các con không được chơi với nó, nếu không có ngày nó sẽ giết các con đấy - Hai mụ dặn dò các con của mình Tại sao? Ra ngoài đường ta cũng không yên? Tại sao không có ai chơi với ta, vì mẹ ta ư? Hay là vì ta là con của bà ấy? " Bốp, chát, chát, chát" - Con kia mày không nên sống làm gì cho bị như thế này - Một đám bạn xúm lại đánh Thiên Yết. - Mày giống y như mẹ mày, mày dùng bùa để mê hoặc đàn ông phải không, hay dùng cái thân hình này Thiên Yết khi ấy quá hiền lành nàng muốn có bạn nên nàng cắn răng mà chịu đựng. Thiên Yết muốn chứng tỏ rằng nàng không giống như người mẹ ác độc của mình. - Ơ cô coi thường chúng tôi hay sao mà không nói đấy - Bọn chúng nói - Không có mà - Thiên Yết nhẫn nhịn - Vậy thì được - Tên chủ mưu nói rồi ra hiệu cho đồng bọn lên đánh Thiên Yết - Dừng lại, các cô bị điên à - Một chàng trai lên tiếng. - Đi đi không là coi chừng tôi đó. Bọn chúng sợ hãi bỏ chạy, ánh mắt sát khí ấy, đáng sợ quá. - Cự Giải - Thiên Yết đau quá ngất đi - Không phải tôi là Ma Kết - Chàng trai nói nhưng Thiên Yết nàng nào nghe được vì nàng đã ngất rồi Thế là Ma Kết bế nàng đến Lương y chữa trị những vết thương. Nhưng tuổi thơ nàng vẫn chưa có kết thúc Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! ^-^