...Chương 8...
...( Bổn vương phải làm sao đây?)...
Ta nói này vương gia, người rốt cuộc là muốn làm cái gì vậy.
Cô không chịu nổi cái tình cảnh này nữa mà lên tiếng.
Bổn Vương chỉ muốn cùng vương phi của mình dùng bữa thôi.
Việc này có gì khó hiểu đến vậy sao.
Ý ta là nếu ngươi có mục đích gì thì cứ nói luôn đi, ngươi cứ giả vờ là người tốt như vậy để làm gì chứ.
Không phải trước đây ngươi ghét ta đến nỗi mới thành thân đã cho ta vào lãnh cung rồi sao, bây giờ lại đối xử như vậy ngươi bảo ta làm sao tin ngươi chứ.
Cô vừa nói vừa ấm ức thay thân thể này và Tiểu Nguyệt.Dựa vào đâu mà trước đây hắn đối xử với người này tệ như vậy mà bây giờ lại quay sang đối tốt thì cô lại phải chấp nhận hắn cơ chứ.
Lãnh Thiên Vũ thấy cô nói như vậy thì sắc mặt liền trầm xuống.
Cứ ngỡ anh sẽ nổi điên lên mà đập phá mọi thứ nhưng không.
Anh chỉ nhẹ giọng mà nói:
Tiểu Linh, trước đây là Bổn vương có lỗi với nàng.
Nhưng nàng yên tâm, sau này tuyệt đối sẽ không có chuyện như vậy nữa.
Tuyết Thanh Linh nghe vậy liền khựng người lại.
Người này rốt cuộc là bị làm sao vậy.
Đừng nói là có tình cảm với cô rồi chứ.
Bổn Vương còn có việc nên đi trước, chiều sẽ tới thăm nàng.
Còn ngươi
Anh chỉ tay vào Tiểu Nguyệt mà nói
Chăm sóc tốt cho vương phi.
Anh nói xong liền quay người rời đi, trước khi bước ra khỏi phủ thì còn quay người lại nhìn cô một cái hết sức ôn nhu.
Tiểu thư, ban nãy vương gia vậy mà lại đối cử với người ôn nhu như vậy.
Chắc không phải là có tình cảm với người chứ.
Lãnh Thiên Vũ vừa đi Tiểu Nguyệt liền quay sang nói chuyện với cô.
Em đừng có mà nói bậy.
Ta với hắn tuyệt đối không có khả năng này đâu.
Nhưng mà em lại cảm thấy hai người rất đẹp đôi mà.
Vương gia tướng mạo phi phàm như vậy đi cùng với tiểu thư chẳng phải giống như đôi tiên đồng ngọc nữ sao.
Tiểu Nguyệt cứ đứng đấy mà nói còn cô thì lại đang rơi vào trầm tư.
Đẹp đôi thì sao chứ, thân thể này dù giống nhưng lại không phải cô.
Huống hồ cô sớm muộn gì cũng phải quay về với cuộc sống của chính mình.
Nếu đã như vậy thì tốt hơn hết không nên phát sinh bất kì thứ tình cảm không cần thiết nào khác.
Đó mới là lựa chọn tốt nhất dành cho cô.
............!Ở chỗ của anh............
Tam ca, đệ cảm thấy là thời cơ cũng sắp đến rồi.
Bao giờ thì huynh định thực hiện đây.
Tam ca......!Tam ca.......!
Lãnh Phong thấy tam ca của mình đang không chú ý liền gọi vài tiếng.
( Lãnh Phong: tứ vương gia - là đệ đệ ruột của Lãnh Thiên Vũ)
À lúc nãy đệ nói cái gì cơ.
Lãnh Thiên Vũ lúc này mới giật mình mà trả lời.
Tam ca huynh hôm nay có gì đó không đúng.
Mọi khi huynh đâu có lơ đãng như vậy.
Theo như dáng vẻ này thì chắc là huynh ấy đang tương tư ai rồi đi.
Một giọng nữ trong trẻo nhưng lại đầy uy quyền vang lên.
Lãnh Hi, muội đến đây làn gì vậy, không sợ bị phát hiện sao.
Lãnh Thiên Vũ lên tiếng trách móc nhưng lại mang điệu bộ quan tâm.
( Lãnh Hi: thất công chúa - được mẫu thân của Lãnh Thiên Vũ và Lãnh Phong nuôi lớn)
Huynh yên tâm đi không có ai phát hiện được muội đâu.
Mà huynh đừng có đánh trống lảng, cái dáng vẻ khi nãy của huynh chắc chắc là đang yêu rồi đúng không.
Tiểu Hi tính tình của Tam ca muội còn không biết hay sao.
Nói huynh ấy yêu rồi thì ai dám tin chứ.
Lãnh Phong bật cười trước lời nói của Tiểu Hi.
Cái gì mà yêu cơ chứ, vị ca ca này của anh còn không phải là cái người tàn độc, không có nhân tính hay sao.
Kể cả đám phi tử kia nữa, người ngoài thì tưởng anh đam mê mĩ sắc nhưng có mấy ai biết được anh làm vậy chỉ là để che mắt đám quan thần trong triều.
Tứ ca huynh đừng có mà cười ta
Lãnh Hi thấy suy nghĩ của mình bị Tứ ca phủ nhận thì liền không vui mà hỏi thẳng Lãnh Thiên Vũ
Tam ca huynh nói đi có phải là huynh đang yêu ai rồi không, nếu huynh nói cho muội muội nhất định sẽ giúp huynh đó.
Quả thực là có.
Đó Tiểu Hi ta đã bảo muội rồi làm sao có thể có chuyện như vậy chứ.
Mà khoan đã.......
Tam ca huynh vừa nói gì cơ.
Lãnh Phong kinh ngạc mà hét lên.
Tam ca người đó là ai vậy, muội có quen không.
Trái với Lãnh Phong đang chưa hết bất ngờ thì Tiểu Hi lại hí hửng muốn biết người này là ai mà có thể gây tương tư cho vị ca ca này của cô.
Là vương phi của bổn vương, Tuyết Thanh Linh.
Vương phi của huynh, chính là cái vị thiên kim của phủ thừa tướng sao?
Tiểu Hi kinh ngạc hỏi lại.
Không phải tam ca của cô rất đề phòng người của phủ thừa tướng nên luôn giữ khoảng cách sao.
Sao bây giờ lại đi phải lòng con gái nhà người ta thế này.
Đúng vậy.
Mấy hôm trước ta có vô tình gặp nang ấy thì liền cảm thấy yêu mến.
Nhưng mà nàng ấy hình như rất ghét ta.
Chẳng trách được a.
Huynh bỏ người ta ở lãnh cung 2 năm, thế mà vừa mới gặp được vài hôm liền nói yêu người ta thì ai dám tin cơ chứ.
Lãnh Hi nói với giọng bất đắc dĩ làm Lãnh Thiên Vũ cảm thấy mình thật sự rất có lỗi.
Vậy bây giờ bổn vương phải làm thế nào đây? .
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
59 chương
72 chương
112 chương
86 chương