...Chương 36... ...( Vách núi)... Lãnh Hi dường như không tin vào mắt mình mà thốt lên, sao tỷ ấy lại ở đây cơ chứ. Suỵt........ Tuyết Thanh Linh đưa tay lên miệng làm động tác im lặng rồi quay ra đóng chặt cửa sau đó mới đi vào bên trong. Lãnh Hi lúc này không nhịn được nũa mà chạy lại chỗ cô liên tục hỏi Thanh Linh tỷ tỷ làm sao lại đến được chỗ này vậy? Thanh Linh tỷ tỷ có bị thương không? Thanh Linh tỷ tỷ có bị bọn họ bắt gặp không? ............. Hàng loạt câu hỏi Lãnh Hi đặt ra khiến đầu cô muốn xoay vòng vòng luôn Được rồi........!được rồi. Muội hỏi nhiều như vậy là muốn ta trả lời cái nào trước đây. Lãnh Hi biết mình có hơi vội vàng liền cảm thấy xấu hổ mà cúi đầu xuống. Không biết sao cô nhìn cành này mà thấy đáng yêu vô cùng, cứ như một đứa trẻ làm sai việc gì đó vậy. Ta đến đây là cứu muội đó. Thời gian này hắn không có làm gì muội đấy chứ? Thanh Linh tỷ tỷ đang nói gì vậy. Muội đường đường là Thất công chúa, ai dám làm gì muội cơ chứ. Lãnh Hi lên tiếng mà tự hào, cái danh Thất công chúa này cũng rất có uy lực đó. Được rồi, nhưng mà nãy ta nghe muội không ăn cơm là chuyện gì vậy? Lãnh Hi nghe cô hỏi chỉ biết gãi mũi cười trừ mà kể cho cô chuyện mấy ngày qua. Nào là từ việc bỏ trốn nhưng lại bị bắt về đến việc làm loạn để thoát ra ngoài nhưng vẫn không thành. Sự việc là vậy đó, sau đó muội cũng đã thử trốn ra mấy lần nữa nhưng đều không được. Từ cái lần muội bị bắt về tên Lãnh Văn Sơn đó đã tăng thêm cận vệ canh chừng khắp nơi đến con muỗi bay qua còn không được nữa là. Hóa ra là vậy, thảo nào hồi trước Kiếm Ca có nói là cận vệ không nhiều nhưng hôm nay lại nhiều đến như vậy. Vậy mới nói đó, tỷ rốt cuộc là vào đây bằng cách nào vậy, thật sự là không bị sao đó chứ. Thật sự không sao, Thanh Linh tỷ của em đâu phải người thường đâu chứ. Tuyết Thanh Linh lên tiếng khẳng định với Lãnh Hi đồng thời còn giơ tay chân ra để chứng minh. Vương phi, Công chúa. Lúc này Kiếm Ca đã lừa được bọn cận vệ mà lẻn vào trong phòng. Lãnh Hi vừa nhìn thấy Kiếm Ca liền nhanh chóng đứng ra phía trước cô để che chắn. Tên này trước đây cô có từng gặp rồi, hình như hắn là thuộc hạ của Lãnh Văn Sơn nhưng sao lại xuất hiện ở đây chứ, lẽ nào hắn có mưu đồ gì? Ngươi muốn làm gì? Tuyết Thanh Linh thấy Lãnh Hi có vẻ hiểu nhầm về thân phận của Kiếm Ca liền lên tiếng giải thích. Tiểu Hi muội hiểu lầm rồi, hắn ta là thuộc hạ của Tam ca muội. Làm sao có thể chứ, thuộc hạ của Tam ca muội đều biết mặt, chỉ có hắn là chưa từng gặp. Lãnh Hi cho rằng cô hình như có nhầm lẫn gì đó mà nói lại. Công chúa, ta thật sự là thuộc hạ của Tam vương gia. Công chúa chưa từng gặp ta là bởi vì ta luôn giấu thân phận để ở bên cạnh theo dõi tình hình của Nhị vương gia. Lãnh Hi bán tín bán nghi mà nhìn hắn rồi quay ra hỏi lại Tuyết Thanh Linh Là thật sao Thanh Linh tỷ? Đúng đó, hắn không có lừa muội. Hắn là Kiếm C alaf anh trai của Kiếm Vân. Hắn cũng họ Kiếm. Bây giờ nhìn lại thì xem ra hắn và Kiếm Vân cũng có nét giống nhau. Nghĩ đến đây Lãnh Hi liền buông bỏ phòng bị đối với Kiếm Ca mà trở nên thoải mái hơn. Vương phi, Công chúa chúng ta phải lập tức rời khỏi nơi này. Nếu còn nán lại ta sợ là đám cận vệ sẽ nhanh chóng đuổi đến. Kiếm Ca nhanh chóng tóm gọn lại tình hình hiện tại, xem ra có vẻ không thể kéo dài thời gian lâu hơn được nữa. Được, bây giờ chúng ta liền rời khỏi đây. Nói xong cả ba người đều nhanh chóng lẻn ra ngoài, nhờ Kiếm Ca dẫn đường mà việc thoát ra tương đối thuận lợi. Nhưng bây giờ bọn họ không thể chủ quan, phải thoát ra khỏi khu rừng này mới có thể được tính là an toàn. Mau.........!đuổi theo..........! Chuyện gì vậy, sao lại đuổi đến đây nhanh như vậy chứ. Ban nãy lúc ba người họ rời đi thì có một đám cận vệ đi ngang qua chỗ đó thấy mấy nha hoàn bị ngất trước cửa liền chạy vào xem tình hình. Quả nhiên đúng như bọn họ nghĩ người đã trốn thoát nên nhanh chóng cho người đuổi theo, cũng may là đã kịp. Vương phi, Công chúa, hai người cứ chạy trước đi để ta cản bọn họ lại. Kiếm Ca hét lớn xong liền quay lại đối kháng với bọn chúng. Cô cùng Lãnh Hi dù muốn ở lại giúp nhưng chỉ có thể chạy đi trước. Bởi mục tiêu của bọn họ là Tiểu Hi nên chắc cũng sẽ không làm hại đến Kiếm Ca. Huống hồ bây giờ Kiếm Ca vẫn còn cái thân phận là thuộc hạ của Lãnh Văn Sơn nên chắc chũng cũng sẽ không dám làm chuyện gì quá đáng. Cô cùng Lãnh Hi cứ chạy liên tục không nghỉ nhưng hình như con đường này không giống với đường lúc ban đầu mà cô đi đến đây. Tiểu Hi dừng lại đã, hình như chúng ta nhầm đường rồi. Cô nhanh chóng bảo Lãnh Hi dừng lại để quan sát. Lãnh Hi tuy dừng lại nhưng hình như không để ý đến lời cô nói Tiểu Hi muội làm sao vậy? Lãnh Hi lúc này mới đờ đẫn quay ngưòi lại chỉ ra đằng sau mà nói:: Không xong rồi Thanh Linh tỷ, chúng ta........!chúng ta đi nhầm tới vách núi rồi. .