Xuyên không về cổ đại tìm mỹ nam

Chương 39 : Đệ xin dơ tay rút lui đây

Bạch Tử Dạ phát sốc, Nhã công công đứng một bên mà mồ hôi chảy đầm đìa, cung nữ kia sợ hãi tới mức quỳ sụp xuống đất, miệng mấp máy: "Khi dễ Hoàng Thượng là tội đáng chém đầu đó." Âu Dương Kỳ Thiên quỳ một gối xuống đất, tay phải đang nâng tay Nhất Tiểu Yến, nàng ngồi trên long sàng, một bộ mơ mơ hồ hồ không tỉnh táo, quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù, thỉnh thoảng lại sụt sịt mũi, chân phải đặt trên vai Âu Dương Kỳ Thiên, còn rất không an phận ngoáy ngoáy ngón chân. Bạch Tử Dạ bị choáng váng, cô nàng này cũng quá to gan rồi đi!? Đến cả long thể của Hoàng Đế mà cũng dám đặt chân lên? Mà điều khiến hắn bất ngờ nhất là, Hoàng huynh của hắn thế méo nào lại một vẻ an phận quỳ dưới đất thế hả???? 1 tuần trà trước.... Nhất Tiểu Yến đầu đau như búa bổ, cảm giác cái gì cũng rất mơ hồ, cô túm áo bào của người trước mặt, choáng váng gục luôn vào ngực người ta. "Khốn kiếp." cô cắn răng kêu ra một câu, Âu Dương Kỳ Thiên khẽ nhíu mày. Cô càng túm càng chặt, dụi đầu vào ngực vị Hoàng Đế nào đấy: "Tại sao lại thơm như vậy!?" Mọi người: "...." Không dừng lại ở đấy, cô bắt đầu túm y phục cao quý của hắn, tay kia túm chặt tóc hắn ra sức kéo. Vị Hoàng đế nào đấy gỡ tay cô ra, cô liền yên lặng nhìn hắn, rồi bật khóc. Hắn: "...." Cô vừa khóc liền bắt đầu trách cứ: "Ngươi là tên xấu xa, ngươi đừng tưởng ngươi đẹp thì ngươi có quyền chảnh nhé! Bổn cô nương đây không thiếu nam nhân! Nếu muốn ta cũng có thể tìm được môt cái đùi lớn rồi ôm thỏa thích! Đừng tưởng nhà ngươi đứng trên cao mà có quyền khi dễ ta!" Nói xong còn nấc một cái, nấc xong liền bắt đầu bù lu bù loa lên khóc. Âu Dương Kỳ Thiên day trán, thấy cô khóc như cha chết mẹ chết, hắn đành đưa tóc hắn cho cô nắm, cũng mặc kệ cô tùy tùy tiện tiện kéo long bào của mình. Nhưng cô nàng nào đó vẫn không thỏa mãn, càng được nhân nhượng càng lấn tới. Cô nheo mắt nhìn hắn, kinh bỉ hừ một tiếng: "Hoàng thượng à? Haha, ngươi nghĩ ngươi là hoàng thượng thì to lắm à? Ngươi phái người đi theo ta, lúc nào cũng kiểm soát ta, hại ta khó chịu gần chết." Cô nàng nào đó vừa nói vừa đưa chân mình ra đạp vào vai Âu Dương Kỳ Thiên. Nhã công công cùng cung nữ kia nhất thời kinh hãi, định chạy tới can ngăn thì Âu Dương Kỳ Thiên ra hiệu không được lại gần. Nhất Tiểu Yến vừa đạp vừa khóc, vừa đạp vừa lầm bầm mắng chửi, nhưng vị Hoàng đế nào đó vẫn rất nhân nhượng. Nếu phải là người khác, đừng nói đến túm tóc, chỉ cần chạm vào một sợi tóc của Hoàng thượng thôi cũng đủ để bị chém đầu rồi. Nhã công công nhìn Hoàng thượng nhà mình, rồi lại quay sang nhìn Nhất Tiểu Yến. Không biết lúc nàng ấy tỉnh táo thì sẽ có biểu cảm như thế nào. ---- Bạch Tử Dạ nghe xong liền đỡ trán, không đành lòng nhìn Hoàng huynh của mình như vậy, đành chạy lên can: "Tiểu Yến Tử..." Nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị Nhất Tiểu Yến ngắt lời. Nàng tức giận đùng đùng đứng bật dậy, mày liễu nhíu lại, hết lớn: "QUỲ XUỐNG!" "Bộp!" Bạch Tự Dạ quỳ thụp xuống đất. Nhã công công: "...." Cung nữ: "...." Âu Dương Kỳ Thiên: "...." Bạch Tử Dạ lặng lẽ đỡ trán. Nhục, nhục quá. Anh đang định đứng lên thì Nhất Tiểu Yến lại bắt đầu khóc, chỉ thẳng mặt anh mà gầm lên: "Ngươi! Cái tên phong lưu kia! Ngươi dám ăn hết đồ ăn vặt của ta! Ngươi có biết rằng đồ ăn vặt đó rất ngon không?" Bạch Tử Dạ tặc lưỡi, đồng tình nói nhỏ: "Công nhận là ngon thật." "Ngươi có biết là ngươi lục tung cả nước cũng không tìm được món đồ nào ngon như vậy không? Sao ngươi dám ăn hết hả!? Ngươi cái tên vừa đẹp vừa phong lưu này! Bà đây sẽ băm vằm ngươi!" Vẻ mặt của Nhất Tiểu Yến lúc này thực sự rất đáng sợ, cả người nổi lửa, mày liễu nhíu lại, đôi mắt trợn trừng, một bộ chuẩn bị cấu xé con mồi. Bạch Tử Dạ thấy cô lao tới chỗ mình liền bị dọa sợ, vội vàng bật dậy, tông cửa mà chạy ra khỏi Dưỡng Tâm Điện: "Móaaaaa ơiii!! Hoàng huynh! Nàng ấy đáng sợ quá đi mất!! Huynh tự trị đi!! Đệ xin dơ tay rút lui đây!!!" Nói xong liền lặn mất tăm. Âu Dương Kỳ Thiên thở dài. Hắn đã thuận theo nàng để nàng không làm loạn nữa, vậy mà cái tên đệ đệ ngốc kia lại lao vào khiến nàng nổi giận. Âu Dương Kỳ Thiên ngước lên nhìn cô nàng nào đó đang nghiến răng nghiến lợi chửi, không khỏi có chút nhức đầu.