Buổi lễ trao giải kết thúc tất cả mọi người đều ra về chỉ có Trần Cát Cát len lén lúc không ai để ý liền đi vào một căn phòng nhỏ.
Bên trong đó có một người đàn ông đang phì phèo điếu thuốc lá, vừa thấy Trần Cát Cát bước vào hắn ta liền nhào tới choàng tay ôm cô ta từ phía sau.
" Cát Cát "
Trần Cát Cát hậm hực đẩy hắn ta ra, mặt mày tức giận đến đỏ cả lên.
" Bỏ tôi ra, không phải ông nói nếu như tôi chấp nhận mối quan hệ yêu đương với ông thì người nhận giải lần này sẽ là tôi sao? Vậy tại sao giải thưởng cuối cùng lại thuộc về con nhỏ Cao Hi Văn đó hả? "
Người đàn ông ngoài 50 kia kéo tay cô ta vuốt ve
" Cát Cát tôi xin lỗi, tôi cũng không muốn như vậy đâu.
Nhưng...nhưng lúc nãy Hoàng Thạch phát hiện số lượt bình chọn có vấn đề nên đã lập tức điều chỉnh lại, cũng may hắn ta không điều tra được ra tôi nếu không công ty tôi vẫn đang dựa dẫm Tề Ân cũng toang luôn rồi.
"
Trần Cát Cát hai hàng lông mày nhíu chặt lại, cô ta quay sang nhìn người đàn ông kia rồi tát mạnh vào mặt hắn một cái.
" Cái đồ ngu dốt, ông có biết ông đã hại tôi rồi không? Tuy Tề tổng không điều tra ra ông nhưng chắc chắn anh ta sẽ nghi ngờ tôi, Tề Ân ghét nhất loại người không từ thủ đoạn để đạt được mục đích.
Lần này tôi bị ông hại chết rồi, sau này tôi làm sao sống yên ổn ở TA đây chứ? "
Tên kia đôi môi run run, hắn lắc đầu
" Không sao đâu Cát Cát, cô có thể về công ty của tôi...tôi "
" Cái công ty đó của ông mà cũng muốn tôi về đó sao? So sánh với TA còn kém xa một trời một vực, nếu không phải lần này phía ông được giao kiểm kê lượt bình chọn thì còn lâu ông mới có cửa được động vào Trần Cát Cát này.
"
Tên chỉ từng hơi thở hì hục, trông ông ta tức giận lắm, hắn chỉ tay vào cô
" Trần Cát Cát sao cô dám nói như thế à? "
Để lại cho ông ta một ánh nhìn sắc lẹm sau đó Trần Cát Cát quay lưng bỏ đi, loại người vô dụng như ông ta cô mới không cần.
...!
Cao Hi Văn sau khi nhận giải thì đã cùng với cả ekip Góc Khuất đi ăn mừng, Hoàng Vĩnh Nghi hôm nay vì cô mà bao cả một nhà hàng lớn, lễ trao giải tổ chức đã khuya giờ bọn họ ăn uống xong lại càng khuya hơn.
Khoảng hơn 4 giờ sáng Hi Văn vẫn chưa được về nhà, mọi người ai nấy đều uống đến say mèm và cũng đã dần về nhà.
Hi Văn lần này rút kinh nghiệm rồi không để bản thân say như lần đó nữa để rồi làm việc gì cũng không biết rồi lại chọc giận Tề Ân...à phải xém chút thì cô quên mất bây giờ cô có hành động điên khùng như thế nào cũng chả sợ bởi vì chẳng có ai quản mình nữa.
Hi Văn rời khỏi bàn tiệc chuẩn bị về nhà thì Hoàng Vĩnh Nghi liền kéo tay cô lại.
" Hoàng tổng, anh có chuyện gì vậy? "
Hoàng Vĩnh Nghi cũng đã ngà ngà say, bình thường anh không phải là người thích uống rượu nhưng không hiểu vì sao hôm nay anh lại uống nhiều như thế.
" Em muốn về sao? Tôi đưa em về "
Nhìn lại cánh tay đang bị anh nắm chặt, Hi Văn lay lay rồi nhẹ nhàng rút tay mình ra.
" Anh cũng uống nhiều rồi, Tiểu Duy đang chờ tôi bên ngoài, cô ấy sẽ lái xe đưa tôi về.
"
Hoàng Vĩnh Nghi cả người toàn mùi rượu chạy đến ôm cô làm cho Hi Văn giật mình, cô cựa quậy
" Hoàng tổng, anh làm gì vậy? "
" Hi Văn, cô hiểu mà đúng không? Tình cảm của tôi ấy.
"
Hi Văn cố đẩy anh ra nhưng Hoàng Vĩnh Nghi vẫn cứ giữ tay khư khư không chịu buông tay.
Hi Văn hét lên, cũng may mọi người cũng đã về hết số còn lại thì say khướt không biết trời trăng gì
" Hoàng Vĩnh Nghi, anh lập tức bỏ tôi ra, anh làm tôi thấy khó chịu rồi đó "
" Không đâu Hi Văn, tôi không buông tay đâu.
Lúc nãy ở buổi lễ trao giải tôi đã để lỡ một lần không dám nói rồi, bây giờ chỉ còn cơ hội này nếu không nói ra tôi sẽ khó chịu chết mất.
"
Hi Văn ra sức thoát khỏi nhưng anh lại cố chấp giữ chặt không buông.
" Cao Hi Văn, tôi thích em.
Thích từ lúc chúng ta lần đầu gặp mặt ở buổi tiệc Tề gia khi chúng ta cùng nhau khiêu vũ tôi đã bị rung động rồi.
Tôi đã sụp đỗ khi biết tin em là vợ của Tề Ân, nhưng rồi khi tôi biết chúng ta lại có cơ hội ở gần trong trong quá trình quay Góc Khuất tôi đã rất vui.
Đáng lý ra tôi nên thổ lộ từ đó nhưng lại sợ em vẫn chưa thể chấp nhận sau cuộc đỗ vỡ hôn nhân thế nên tôi đã chịu đựng.
Tôi giữ tình cảm dành cho em trong mình suốt hơn một năm qua, lúc nãy trên sân khấu đáng lý ra tôi nên nói trước tất cả mọi người nhưng lại sợ làm em khó xử.
"
Nói đến đây anh ngập ngừng lại một lúc, hít thở một hơi thật sâu rồi siết chặt Hi Văn trong lòng mình lại.
" Tôi chỉ muốn nói tôi muốn em trở thành cô gái của tôi, Hoàng Vĩnh Nghi này hứa sẽ luôn yêu thương, bảo vệ em...mãi mãi có được không Hi Văn? ".
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
18 chương
44 chương
10 chương
8 chương
35 chương
47 chương
10 chương