Xuyên Không Thành Nam Phụ: Đất Diễn Của Nữ Chính Sao Trở Thành Của Tôi Rồi?
Chương 13 : Giao Thừa
Vài ngày nữa là đến tết trung nguyên, khắp nơi đều bận bịu chuẩn bị. Toái Phương Thành hiện tại cũng rất bận, các môn sinh lẫn các tiên sinh trưởng lão đều chuẩn bị đón tết, ngoài y. Không phải là y không chuẩn bị gì mà là không có cơ hội động vào, Trịnh Lĩnh Niên năm nào cũng giúp Vu Thuỷ chuẩn bị, nhưng lần này sẽ khác, y có hẹn với một người. Vì Giang Thất của Vu Thuỷ không ai vào được nên y quyết định năm nay tự làm mọi thứ, trang trí từ trong ra ngoài.
Đến gần chiều, Vu Thuỷ nén lút trốn xuống chân núi mua đồ. Một mình đi quầy hàng này đến quầy hàng khác, mua nguyên liệu làm lòng đèn, làm bánh, mua vải và sẵn tiện đi chợ mua vài thứ khác. Đến trời sắp tối thì mới ngự kiếm trở về, nhưng lại xui xẻo đến mức vừa đến cổng là gặp ngay Vô Lạc.
S...sư tôn, tối...hảo, người đứng đây làm gì ...vậy? Vu Thuỷ có cảm giác như mình mới vừa phạm tội vậy.
Con đã đi đâu? vừa hỏi xong thì thấy Vu Thuỷ che che giấu giấu mấy gói đồ trên tay đi xuống núi.
Sư tôn ~a, người tha cho đồ nhi đi mà, ta chỉ mua một vài thứ chuẩn đem giao thừa thôi mà~ Vu Thuỷ nói với giọng nũng nịu, ánh mắt không thể chối từ.
Thôi, ta chịu thua, về đi Vô Lạc thế nào cũng không địch lại chiêu này mà chịu thua.
Vâng sư tôn nói xong rồi đi mất, Vô Lạc chỉ biết đứng đó thở dài.
Tối đó y tranh thủ làm mọi thứ, làm đến hơn mười chiếc lồng đèn đỏ, may hai bộ y phục một đen, một trắng đường chỉ vô cùng tỉ mỉ. Ngày hai mươi chín, Vu Thuỷ bắt đầu treo lồng đèn, trước Thất, hậu viện, phòng ngủ, Tây Thất, Đông Thất, phía trước nhà bếp,... Nơi nào cũng có. Quét dọn sạch sẽ Giang Thất, treo vật nhỏ lên cây mai ( đào). Đi đến phía sau thất, vườn mai đã nở hết, Vu Thuỷ ngắc vài cành mang về phòng, cấm trong bình hoa màu lam rất tinh tế.
Mệt mỏi hết nguyên ngày đến ngày ba mươi thì lại dậy trễ, đến giờ Tị mới dậy. Vu Thuỷ hoảng loạn chẩn bị làm bánh, món ăn tết thì Vu Thuỷ chỉ biết một chút. Há cảo, sủi cao, bánh Du Giác, mì,... Há cảo Vu Thuỷ cho những thứ khác nhau vào trong nhân, đồng tiền, đậu phộng, viên đường, hạt dẻ. Mà khoan, hạt dẻ?!!!!!
Hayyy, đã xong Vu Thuỷ lấy tay gạt mồ hôi ở tráng, hiện tại thì mới trưa, đợi lúc người đó thì nguội mất nên chỉ chuẩn bị, gói lại thôi, tối mới nấu.
Vu Thuỷ thay y phục mới, ra khỏi Giang Thất. Đi đến nơi nào cũng là câu chúc mừng năm mới, Vương sư huynh của các sư đệ, Toái Phương Thành trang trí khác biệt hoàn toàn. Mỗi Điện, mỗi Thất đều được trang trí cậu đối và lồng đen đỏ, đương nhiên sẽ không thiếu mai. Có vẻ ai cũng bận nên nói lời chúc với y xong liền vội đi, muốn phụ gì cũng không cho, sợ chưởng môn trách phạt.
Tự mình chơi đến đầu giờ Dậu thì được gọi đến phòng ăn để ăn cơm đoàn viên, lúc này y đang mặt bộ y phục màu bạch hôm qua may đến. Những món hoàn toàn giống những món mà Vu Thuỷ muốn làm, môn sinh được chia ra nhiều bàn. Môn sinh nhập đầu ngồi cùng bàn gồm có Vu Thuỷ, Trịnh Lĩnh Niên, Lương Gia Ngọc, Trần Diệp và sáu môn sinh khác. Môn sinh nhập môn sau ngồi cùng bàn trong đó có Thường Mộng Du, môn sinh nhỏ tuổi ngồi cùng bàn và một điều không thiếu là chưởng môn, các vị tiên sinh, trưởng lão ngồi cùng bàn, tổng cộng một bàn có mười người và có năm mươi bàn. (nói tới đây là biết Toái Phương Thành hùng hậu đến mức nào rồi).
Mọi người vừa ăn vừa noi chuyện vui vẻ, Vu Thuỷ chỉ nói không ăn nhiều, chỉ ăn vài miếng. Đến giờ Tuất thì Vu Thuỷ lấy lý do là không khỏe muốn về Giang Thất, rời đi thành công, Vu Thuỷ trở về nấu.
Gần đến đến giờ hợi thì người đến, Lục Tàn Phong đi vào lúc này Vu Thuỷ vừa mới dọn lên.
Đến rồi sao, lại đây ngồi nói rồi hai người ngồi xuống bàn, đối diện nhau.
Người nấu cả sao? Tàn Phong nhìn chững món trên bàn vui vẻ hỏi.
Chứ người nghỉ ai nấu, ăn đi, sẽ nguội.
Được nói rồi cả hai liền động đưa.
Hai người ăn ngồi ăn ngon lành, Vu Thuỷ và Tàn Phong cùng gắp một miếng Há cảo, ăn vào miệng. Vừa nhai thì cả hai cùng nhăn mặt từ trong miệng nhả ra hai hạt dẻ, cả hai đều trợn mặt nhìn nhau.
Sao lại có hạt dẻ, hai người nam nhân chưa lấy vợ với thì bỏ hết dẻ vào làm gì? Lục Tàn Phong nhìn hạt dẻ trong tay rồi nhìn hắn hỏi.
Ta... không nhớ mình có mua hết dẻ Vu Thuỷ cũng ngạc nhiên không kém.
Nói một chút về chuyện hạt dẻ, Hạt dẻ trong nhân bánh có ý nghĩa là sớm sinh quý tử, thường thì chỉ có chỗ nào có người đã thành hôn mới có cho vào, chưa từng có chuyện hai người nam nhân chưa lấy vợ cùng ăn trúng cả. Hayyy, ý trời khó cải.
Ăn xong xuôi hết, hai người dọn dẹp. Cả hai lúc này không biết làm gì đến giờ ty thì nghe tiếng Lục Tàn Phong Vương Vu Thuỷ, xuống núi chơi, nơi đó hiện giờ rất náo nhiệt.
Được, mà khoan đã nói rồi Vu Thuỷ chạy vào, lấy ra một bộ hắc y đưa cho Tàn Phong cho ngươi, mau vào thay rồi đi.
Lục Tàn Phong mỉm cười nhận rồi đi vào thay, lúc bước ra thì đẹp xuất sắc. Vừa y, đẹp không chê vào đâu được.
Ngươi may sao?.
Đúng
Chuyện này chỉ có nữ nhân mới làm.
Ta thích làm đó ngươi quản được sao, có đi không?.
Được rồi, đi thôi.
Hai người ngự kiếm xuống núi, dưới núi thật sự rất náo nhiệt, hai người mua hết cái này đến cái khác, chơi trò này đến trò khác. Đến một chỗ bán lồng đèn thì dừng lại.
Khách quan, mua lồng đèn đi, hay là đối thơ đối được sẽ được tặng người bán lồng đen vui tươi nói với hai người.
Không phải trò này chỉ Trung Thu mới có sao? Vu Thuỷ khó hiểu hỏi.
Chỉ có chỗ ta mới có, nào về công tử ngươi thử đi.
Được nói rồi Vu Thuỷ nhìn một lượt lồng đèn có câu đối, chỉ vào lồng đèn màu đỏ có hoa văn hình phượng nói ta chọn cái này.
Người bán lồng đen lấy chiếc lồng đèn đó đưa cho Vu Thuỷ, y nhìn một lượt câu đối Hoa triêu xuân sắc quang hoa chúc, Liễu nhứ ky tư hoa liễu my. Vu Thủy mỉm cười liền ghi tiếp Hoa triêu nhất doãn thanh loan vũ, Liễu nhứ phong hòa tử yến phi, ghi xong thì nói ta đối được rồi thì cái này là của ta phải không?.
Đúng đúng, công tử thật tài hoa.
Ta muốn ghi một câu đối nói xong lấy một lồng đen trắng ghi Hãn thấp hồng trang hoa đới lộ, Vân đô lục mấn liễu đa yên.
Định đưa trả lại thì Lục Tàn Phong giật lấy Câu này ta đối nói xong thì ghi tiếp Dĩ kiến y tương liễu trấp nhiễm, Hành khan kính dĩ lăng hoa huyền xong rồi quay qua cầm tay Vu Thuỷ nói Là của ta rồi xong rồi kéo hắn đi.(Có ẩn ý).
Hai người tiếp tục chơi đến giờ tý thì về, hai người tạm biệt không quên chúc. Chúc mừng năm mới Tàn Phong nhìn Vu Thủy nói. Chúc mừng năm mới. Hai người từ biết, Vu Thuỷ quay về, nhìn lồng đèn trên tay, vậy là giao thừa năm nay y đã có một kỷ niệm rất đẹp.
Quay lại chuyện câu đối, một canh giờ trước khi Vu Thuỷ và Tàn Phong đến.
Trịnh Lĩnh Niên và một sự đệ tử đi đến sạp bán lồng đèn, thấy có ghi chữ đối, Trịnh Lĩnh Niên liên ghi hai câu Hoa triêu xuân sắc quang hoa chúc, Liễu nhứ ky tư hoa liễu my, rồi đi.
___________________________________ Đến phần gửi lời chúc của các nhân vật và tác giả: Nhân dịp năm mới xin chúc:
- Vương Vu Thuỷ: Phúc sinh lễ nghĩa gia đường thịnh Lộc tiến vinh hoa phu quý xuân.
- Lục Tàn Phong: Thảo óc an cư, tích kim quang đắc đức Bố y tuy phận, cầu phúc đức lai tài.
- Trịnh Lĩnh Niên: Tân niên, hạnh phúc bình an tiến Xuân nhật, vinh hoa phu quý lai.
- Lương Gia Ngọc: Phúc mãng đường, niên tân phú quý Đức lưu quang, vạn tiến vinh quang.
-Thường Mộng Du: Tấn tài tấn lộc tấn bình an, an nhiên như ý phúc như tề.
-Trần Diệp: Trúc bảo bình an, tài lợi tiến Mai khai phu quý, lộc quyền lai.
-Vô Lạc: Niên niên như y xuân Tuế tuế bình an nhật.
-Lương Trí Dũng: Nhập môn tân thi kim luân khách Mãn tọa dai đồng cẩm tú nhân.
-Vương Nhựt Minh: Niêm tiên tổ, duật tu quyết đức Khải hậu nhân trường phát kỳ tường.
-Tác giả: Lục Vương Thiên Ninh: Địa sinh tài, thế nghiệp quang huy Thiên tứ phúc, gia thanh hiện thái.
-Tất cả: Chúc đôi phu thê trăm năm hòa hợp. Chúc môn sinh thế danh kim quang. Chúc mãng đường thế nghiệp quang huy.
(Cảm ơn tất cả các độc giả đã ủng hộ truyện và một thông báo nho nhỏ, mình sẽ thay đổi avatar truyện theo phần để đọc gia đoán cốt truyện, năm này Thiên Ninh sẽ cố gắng hơn nữa, Chúc mừng năm mới).
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
39 chương
124 chương
47 chương
35 chương
122 chương
116 chương