Xuyên Không: Kế Hoạch Làm Người Qua Đường Của Nữ Phụ Vô Cảm

Chương 48 : Phản phệ! tiêu diệt tiểu quỷ! (2)

Quà 8/3 tặng các nàng nha! Chúc mn ngày càng xinh đẹp, tươi trẻ và gặp nhiều thành công trong cuộc sống! "Mẹ..... Aaaaaaaa..... " Vũ Mị Nhi tru gào thảm thiết. Mắt như muốn trồi ra khỏi hốc, vặn vẹo dữ tợn, màu đỏ, màu đen, màu xanh chất lỏng tự bên trong hốc mắt trào ra. Nhìn qua thực kinh tởm cũng đáng sợ. Một mùi vị tanh tưởi từ trên người Vũ Mị Nhi tỏa ra, cộng thêm hình ảnh trước mắt khiến vài người hầu chịu không nổi chạy ra ngoài bắt đầu nôn ói. "Mị.... Mị Nhi.... Con làm sao vậy? " Lâm Á cũng cảm thấy rất ghê tởm nhưng dầu gì bà ta làm cũng không ít chuyện ác rồi, những việc làm ghê tởm cỡ này cũng có vài lần nên định lực tốt hơn người khác, cố nén có buồn nôn hỏi. "Aaaaaa.... Mẹ ơi... Cái thứ mà bà thầy pháp kia cho không....nghe lời.... Con.... Nó.... Nó... Là ma quỷ... Nó chiếm cơ thể con....nhốt con trong một nơi tăm tối.... Sau đó.... Khi con thoát ra đã bị như thế này.... Mẹ ơi... Con đau quá.... Aaaaaa... Mẹ tìm bà thầy pháp kia cho con đi... Cứu cứu con đi mẹ.... " Vụ Mị Nhi đau không nói nên lời nhưng vẫn cố gắng chữ được chữ mất nói hết. Lâm Á nghe xong thì kinh hãi, vẻ mặt vừa kinh hoàng vừa tức giận. Bà ta sợ mình cũng bị như Vũ Mị Nhi, tức giận vì bà thầy pháp kia quá vô dụng, thế nhưng còn khiến mẹ con bà ta gặp chuyện này. "Aaaaaa... Mẹ..... " Bà ta còn đang suy nghĩ thì đã bị âm thanh giết heo của Vũ Mị Nhi cắt ngang, bà ta lo lắng nói : "Mị nhi, con chờ một lát, mẹ sẽ gọi điện cho bà ta ngay bây giờ.... " Rừ rừ rừ..... Đột nhiên trong không gian truyền đến dao động rất mãnh liệt, cả biệt thự đều bị ảnh hưởng rung lên ầm ầm. Mọi người kinh hãi, hoặc ôm đầu trốn một góc hoặc tìm một thứ gì đó để giữ vững thân thể. ........... "Hử? Đánh động đến địa ngục sứ giả luôn sao? Mấy đứa nhóc này đang làm gì vậy nhỉ? " Laura đang nhàn nhã ăn trái cây, tắm nắng thì bất ngờ bị một luồng khí cấp đánh động, nghi hoặc đứng dậy đi đến quả cầu thủy tinh nhìn xem. "Laura.... " Bác Đa và Shina cũng chạy vội mà tới, cả ba nhìn nhau nhíu mày, cùng chạy tới. "....." Đến nơi, cả ba kinh ngạc nhìn trong quả cầu thủy tinh. Bọn họ thực không ngờ, chính là không xem một chút thôi mà bên trong đã xảy ra nhiều chuyện như vậy. Nhưng kỳ lạ là họ thế nhưng hề nhìn thấy Bảo Bảo bị vị lão giả kia đưa đi xem lại ký ức. Thứ họ thấy chỉ là Bảo Bảo bị thương ảnh hưởng tới não bộ khiến trí nhớ phục hồi, sau đó hệ thống ra nhiệm vụ mới, Bảo Bảo tìm cách tiêu diệt tiểu quỷ để tỉnh lại. Tất cả như bị một màn sương mỏng cấp bao phủ, đem mọi người mê trụ đôi mắt khiến họ thấy không rõ lắm chính mình bộ dáng, cũng không thấy được mình đang bị một bàn tay dẫn dắt, từng bước một bị kéo đi. ..... Trong thức hải. Bảo Bảo lạnh lùng mà đứng, không cảm xúc nhìn tiểu quỷ bị lửa thiêu đốt lăn qua lộn lại. "Aaaaaa... Mau dừng tay... Đau.... Đau quá.... " "Hừ, tha ngươi? Được thôi! " Bảo Bảo hừ lạnh, nhếch môi cười tà mị nói. Tiểu quỷ giật mình, càng nhiều là may mắn, nó không ngờ cô thế nhưng dễ dàng liền tha thứ cho nó? Vội vàng nói : "Thực sự? Chỉ cần ngươi tha cho ta, ta hứa sẽ không bao giờ làm phiền ngươi nữa. Được không? Ngươi tha ta đi! " "Được! Hảo hảo đi đầu thai đi! " Mím môi, bàn tay vung lên, tiểu quỷ còn chưa hiểu gì đã bị ném ra khỏi thức hải, xuất hiện trong phòng Vũ Mị Nhi, trước khi biến mất còn nghe thấy cô nói : "Nhưng trước hết phải tẩy sạch ám khí trên người mi cái đã! " Phụt.... Phừng phừng phừng..... "Aaaaaa.... Đau... Đau quá.... " "Aaaaaaaa... Mẹ..... Cứu ta.... " Trong biệt thự, rung chuyển dừng lại, mọi người chưa kịp thở ra một hơi đã bị âm thanh chói tai cấp hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn lên, mặt mũi ai nấy đều tái đi. Trên giường Vũ Mị Nhi đang lăn lộn trong ngọn lửa ba màu hành hạ la hét ko nói, bên cạnh ả, một thứ gì đó to bằng con mèo cũng bị ngọn lửa ba màu hừng hực thiêu đốt thảm thiết la hét không ngừng. Mà thứ bị thiêu đó hình như là một đứa bé, tay chân nó vung loạn khắp nơi, nơi bị nó chạm vào đều dập nát. Sau lưng cả hai có một cái hố như hố đen vũ trụ trong ti vi hay chiếu, cái hoa cao hai mét, rộng nửa mét, không ngừng xoay tròn hút lấy những thứ bị tiểu quỷ dập nát. Khả, quan trọng nhất là.... Là.... Đứng trước cái hố đó là hai người "đàn ông ". Nói sao nhỉ, nhìn họ rất kỳ quái. Mặc trang phục là cổ trang, một đen, một trắng, quần áo trên thân còn có dây xích, lưỡi liềm vòng quanh. Kia lưỡi liềm lóe sáng, sắc bén thực, chỉ cần một kéo, khả năng liền đầu lìa khỏi cổ. Hai người, một người mặc đồ màu đen, mặt đen như bao công, mắt lại trắng dã, lưỡi dài cả mét màu đỏ đen, hai cái răng nanh tí tách nhỏ máu, mỗi giọt máu nhỏ xuống đều bị lưỡi dài mau chóng liếm lấy nuốt vào bụng. Một "người" khác còn lại là mặc cổ trang màu trắng, mặt trắng bệch như xác chết, mắt lại đen thui không có tròng trắng, lưỡi không dài lắm, tầm nửa mét thôi, màu trắng, cũng có nanh cũng không nhỏ máu như người còn lại. Hai mái tóc một đen một trắng dài không giới hạn xỏa tung bị gió thổi bay loạn xạ, chúng quấn lấy nhau như hình với bóng, bay bay khắp phòng nhìn như ma. Trên thực tế, mọi người cũng nghĩ họ là ma! Chính là cao cấp hơn chút, hai người này hình như là.... Hắc bạch vô thường chuyên đi lấy linh hồn người chết! Hai người, à không, hắc bạch vô thường liếc nhìn xung quanh mọi người một thể khiến họ run lên bần bật mới thu hồi tầm mắt, hắc vô thường khàn khàn nói : "Chúng ta là hắc bạch vô thường, chuyên đi câu hồn của người chết! Đưa linh hồn của kẻ xấu xuống 18 tầng địa ngục và người tốt đi đầu thai an toàn! Nay Chúng ta cảm nhận được tà khí quá mạnh mẽ mới đến đây xem! Thực không ngờ, nhân loại nho nhỏ các ngươi thế nhưng như vậy tớ gan, cũng dám giấu diêm bậc này tà ác ma linh vật! Các ngươi...." Chỉ mẹ con Lâm A, Vũ Mị Nhi. "Sẽ chờ ta xử lý đi! " Nói xong vung tay lên, ngọn lửa xanh gắt gao đốt cháy thân thể tiểu quỷ, ngọn lửa đen còn lại đốt cháy thân thể Vũ Mị Nhi, đem cả hai đau kêu cha gọi mẹ. "Aaaaaa..... Đừng, dừng lại.... Ta chết mất, ộc.... Ọe..... " Vũ Mị Nhi đột nhiên nôn ọe đứng lên kia triệu chứng... Thực sự rất giống.....