Xuyên không: chỉ có 1 nhân vật chính trong truyện này , và đó là ta!!!!
Chương 3 : Sự thay đổi của eun ra .
Chương 3 :
Trời đã sáng , ngồi 1 mình trong căn phòng dành cho bệnh nhân của 1 bệnh viện đối với cô hoàn toàn lã lẫm , não của cô giờ đang hoạt động hết công suất , hiện giờ trong đầu cô có 1 đống câu hỏi cần được giải đáp , thật là kì lạ , cuốn sách tiểu thuyết của cô bạn thân cô , Mai , lại có 1 nhân nữ nhân vật phụ phản diện tên là Choi Eun Ra , mà bây giờ cái cơ thể mà cô đang nhập vô cũng tên là Choi Eun Ra , có thể đây là 1 sự trùng hợp ngẫu nhiên ? Thật là nhức cả óc đi mà ! đang ngồi suy ngẫm , bỗng nhiên cánh cửa mở ra , đứng trước là 1 người phụ nữ , trên đôi mắt xanh lam ấy đầy nước mắt , người phụ nữ tiến gần lại cô ...
" Eun Ra ! ơn trời là con vẫn bình an vô sự , mẹ đã rất lo lắng cho con ! " ( Tiếng Hàn ) - Người phụ nữ ôm trầm lấy cô -
Thật là may mắn cô biết nhiều ngôn ngữ khác nhau ngoài Tiếng Anh ra , hiểu câu nói đó , cô không kháng cự hay chống đối, chỉ ngồi yên , cô thừa biết đây chính là mẹ của Eun Ra , cảm giác mới lạ này , nó chứa đựng tình yêu của người mẹ dành cho con , nó thật ấm áp làm sao ....
" Con không sao đâu mẹ , con xin lỗi vì đã gây quá nhiều điều tệ hại mà làm mẹ lo lắng , con thật có lỗi .... " - Cô nhỏ giọng , mắt không dám nhìn thẳng -
" Không ... không sao đâu con , con không sao là me vui rùi ! " - Bà mẹ nhẹ nhàng chạm vào tóc cô -
Dù Eun Ra đã phạm đầy sai lầm , vậy mà mẹ của Eun Ra vẫn tha thứ và yêu thương cô hết mực , đây hẳn là 1 người mẹ rất yêu thương con gái , Eun Ra that may mắn khi có 1 người mẹ như vậy ! Nhưng bây giờ cô chính là Choi Eun Ra , người phụ nữ này chính là mẹ cô , thế là từ nay Mộc Song Nhi , cô gái không cha không mẹ giờ đây cô đang được mẹ chăm sóc , thật là hạnh phúc biết bao ... Quá Xúc động , nước mắt cô chảy dài xuống , cô không thể nào kiềm chế được nó nữa ...
" Có chuyện gì sao con , tại sao con lại khóc ? " - Bà mẹ hốt hoảng , lo lắng -
" Dạ không có gì đâu ạ ... chỉ là ... con thật may mắn khi có 1 người mẹ như mẹ đây ... " - Cô vội lau nước mắt -
Mẹ cô ôm trầm lấy cô , hai mẹ cô trò chuyện vui vẻ , cô kể rất nhiều thứ , từ chuyện cười sang chuyện khác , bà mẹ vui vẻ cười trong niềm hạnh phúc , bây giờ cô chỉ muốn làm tất cả mọi thứ để mẹ mình vui , nhìn những nếp nhăn trên trán , bàn tay đầy vết chai , tóc rồi bù , cô mới đâu long khi nhìn thấy , cô tự hứa với chính mình , với Eun Ra , rang cô sẽ không để mẹ cô phải đau khổ nữa , mẹ Eun Ra đã chịu đứng tới bây giờ là quá đủ rùi ....
" Mẹ này , con đói quá à ~ " - Cô nũng nĩn , ôm chat tay mẹ mình -
" Vậy sao , con muốn ăn gì để mẹ mua cho ! " - Bà mẹ mỉm cười nói -
" ăn đồ mẹ nấu ! " - Cô nhanh chóng trả lời -
" Vậy thì để mẹ về nhà nấu nhé , mẹ quay lại liền ! " - Bà mẹ hôn lên trán cô
Bà mẹ đứng dậy , ra khỏi phòng , nhìn bóng lưng mẹ mình vừa đi khỏi , cô cầm cái điện thoại của mình lên , nhấn số , gọi cho 1 người rất quen thuộc với cô , đó chính là anh hai của cô , Mộc Song Nam , phải mất đến 2 , 3 lần anh hai cô mới chịu bắt máy , hazz , có 1 ông anh hai như Mộc Song Nam không dễ chút nào đâu , đừng tưởng ông đẹp trai , tài năng xuất chúng và thông minh là tốt , tính của ổng thì hay nghi ngờ người khác , ngay cả cô vợ của mình cũng không tin , phải mất đến 1 tiếng đồng hồ để cô thuyết phục ông anh này , giọng lúc nhỏ lại lúc to , thậm chí còn có cả vài câu chửi tục , người ngoài nghe tuy không hiểu gì nhưng vì li do nào đó họ lại rất sợ hãi ,ngay cả y tá định vô còn phải đổi ý ...
" Trời , em đúng là Mộc Song Nhi của anh rùi !!! " - đầu day kia ngạc nhiên -
" Chứ còn gì nữa , giờ thì anh hãy mau gọi cho con Mai , bảo nó chuyển đồ dung cá nhân của em , còn nữa , anh hãy chuyên công tác qua bên Hàn Quốc cho em , kể cả tài khoản mật khẩu của ngân sách của em , nhớ nhanh nhé ! Em cần nó vào ngày mai ! địa chỉ là XX/X đường X quận Y thành phố XXYZ " - Cô nghiêm túc nói -
" OK ! Không thành vấn đề , em gái yêu ! Anh sẽ làm mọi thứ vì em , em gái ! " - đầu day kia nhí nhảnh đáp -
" à , tiện thể , anh có thể đem cho em cuốn sách tiều thuyết của Mai được không,là cuốn bản gốc ấy ,con Mai nó biết ,cuốn đó khá là quan trọng trong lần này ! " - Cô nói -
" Hả, em mà cũng chịu đọc mấy cái cuốn đó sao ? Lạ nha .... " - đầy day kia lại bắt đầu nghi ngời đối phương -
" Trời , sao anh nhiều chuyện thế, cuốn sách con Mai viết có thể là cuộc sống " hiện tai " bây giờ của em , có nó , em mới có thể hoàn thành lới hứa ! " - Cô nhanh chóng giải thích -
" Vậy à ... Ok , anh hiểu rùi , cần gì cứ gọi anh nhé , bai em gái yêu ! " - đầu dây kia cúp máy -
Mọi thứ đều theo đúng kế hoạch của cô !
______________________________________________________________
Sáng hôm sau , cô được xuất viện , 2 mẹ con cùng nhau về nhà , khi về tới nhà , đó là 1 căn nhà bình thường , đầy đủ tiện nghi , đúng lúc , anh nhân viên giao hàng đến , cô mừng rỡ chạy lại xách đồ vào nhà , tuy không hiểu gì , nhưng mẹ cô vẫn phụ cô xách đồ vào nhà , phải tôn trong cá nhân cô chứ , đồ khá là nhiều , toàn là quần áo , giày dép , còn có 1 số thiết bị và giấy tờ , ngoài ra , anh cô còn tặng cho cô 1 món bảo bối phòng khi cô gặp nguy hiểm mà không có vũ khí , đó là 1 cây quạt , mà đây không phải là 1 cây quạt bình thường đâu , nó có thể chuyển sang các loại vũ khí khác nhau , nó đầy chức năng và công dung , anh cô đúng là bậc thầy chế tạo vũ khí mà , có món này khỏi phải đem nhiều vũ khí khác , lầu sau về nước , phải cảm ơn anh cô mới được . đang mang đồ lên lầu , thì cô nghe thấy tiếng quát lớn của 1 người đàn ông ...
" Giờ thì bà có trả nợ cho tụi này không hả ? " - Người đàn ông hét -
" Tôi xin các ông , hãy cho tôi thêm mấy ngày nữa , giờ gia đình tôi đang khổ lắm ! "
1 cảnh tượng kinh hoàng đạp vào mắt cô , nó làm cô tức điên lên và chỉ muốn giết người , bọn đòi nợ kia lại tới , chúng đang đánh đập mẹ của cô , mà ai nhìn cảnh tượng này lại không nổi điên lên chứ , chỉ có những kẻ bất hiếu mới vậy , mẹ cô mượn có nhiêu đâu , chỉ có mấy chục won thui , chưa tới 20 nữa kia, tính tiền cái kiểu gì thế ? Máu dồn lên tới não, cơn tức giận đã lên tới đỉnh khi nhìn thấy , cô phóng nhanh như chớp mắt , tụi đòi nợ kia không hề hay biết gì , tay nắm thành nắm đấm , lực mạnh dồn vào tay , cô đánh mạnh thằng vào mặt của tên cầm đầu , máu mũi tên đó chảy ra , răng nứt vài cái ...
Bốp !!!!!
Tên đó văng ra , bất tỉnh , mấy tên còn lại nhìn cô ,bao gồm 4 thằng và 3 người phụ nữ ,cô đứng trước mẹ mình , bà mẹ bất ngờ , nhìn đứa con gái đang bảo vệ mình ...
" đứa nào dám động vào mẹ tao , tao bẻ từng khúc xương trên đứa đó , đàn ông hay đàn bà , tao xử hết !! " - Cô lạnh lùng nói -
Vẫn chưa biết mình đang động tới ai , từng người 1 loi vũ khí ra , người cầm gậy , người cầm dao , người cầm súng , để mẹ cô được an toàn , cô đóng cửa lại , khóa chốt , mặc cho mẹ cô la bên trong , mẹ cô an toàn là trên hết .
" Muốn chơi thật à ? Nào , ta cùng chơi nào ! "
Người phụ nữ cầm súng bắt đầu bắn , đối với cô , súng không si nhê , cô có thể né nó 1 cách dễ dàng , cô có biệt danh là " Tia Chớp Vàng " vì cô quá nhanh , khi cô chạy hết tốc lực , có thể người ngoài không nhìn thấy cô , chỉ cảm nhận được cơn gió thôi qua , nhanh cóng di chuyển chỗ từng người , từ người này sang người khác , từng người 1 gục xuống . bà mẹ cuối cùng cũng có thể mở cửa ra , đập vào mắt bắt bà là đứa con gái yêu của mình đứng giữa , xung quanh là lũ đòi nợ , nằm chất vất , bà mẹ hoảng hốt , chạy lại gần con gái mình ....
" Con yêu , con có sao không , có bị thương chỗ nào không ? " - Bà mẹ lo lắng xem xét tình hình -
" Con không sao đâu mẹ ạ ! để con giải quyết mấy tên này ! Mẹ vào nhà đi ! đừng lo , con sẽ không sao đâu , con hứa , mẹ hãy tin con đi ! " - Cô đẩy nhẹ bà vào trong nhà -
" Mẹ tin con nhưng mà ... " - Bà mẹ ấp úng -
" Không , không sao đâu , mẹ ở nhà , nấu cơm , khoảng 8 giờ con về ! Yêu mẹ , con đi đây ! "
Cô cầm chiếc quạt , mặc áo khoác vào , rùi hôm vào má mẹ mình , vẫy tay chào rùi đi khỏi , để bà mẹ ngơ ngác không hiểu, nhưng dù gì đi nữa , bà có cảm giác con mình đã thay đổi , nó đã quan tâm tới bà rất nhiều , tin tưởng vào con gái mình , bà vào bếp nấu cơm trưa ăn ...
Và đúng 8 giờ không hơn 1 phút , cô đang trở về , mới mở cửa ra , cô đã ngửi thấy mùi thơm phức của món canh rong biển , bước vào , đi theo mùi hương thơm tuyệt , rùi dẫn tới nhà bếp , cô thấy mẹ mình đang bưng đồ ăn ra , cô liền tới giúp bưng ra , 2 mẹ con ăn uống , trò chuyện vui vẻ ....
" à , hồi nãy con.... con đi đâu vậy ? " - Bà mẹ ấp úng , ngại ngùng hỏi -
" Hả , à , hồi nãy con đi gọi cảnh sát ấy mà , từ giờ mẹ không cần phải lo lắng về tụi đòi nợ kia nữa , có con ...ý con là có cảnh sát giải quyết rùi ! " - Cô vừa ăn vừa nói -
" Vậy sao , thật là nhẹ nhõm , cảm ơn con gái nhé , mà sao ... con có thể hạ gục hết tụi kia ? " - Bà mẹ tò mò hỏi -
" Cái đó thì... hihi ... bí mật ! " - Cô nháy mắt tinh nghịch -
" Hở ? đúng rùi ! con định vào trường nào ? " - Bà mẹ nhanh chóng hỏi tiếp -
" Eh ? Trường gì cơ ? " - Cô dừng ăn lại, ngước nhìn mẹ -
" ý mẹ là , con đã 16 tuổi rùi, sang cấp 3 con định chọn trường nào ? " - Bà mẹ hỏi -
" Hừm.... con cũng hổng biết lun ! Nhưng mà điểm con được bao nhiêu thì vào trường đó ! " - Cô nhí nhảnh nói -
" Vậy à , cố lên nhé con ! " - Bà mẹ cỗ vũ con mình -
Sau khi ăn xong , cô lên phòng bắt đầu trang trí lại phòng , quần áo cũ cô bỏ hết , cái nào cô thấy ưng ý cô sẽ giữ lại , còn lại cho từ thiện hết , mà không biết bọn trẻ tội nghiệp ấy có thể mặc được không vì mấy bộ đồ cô cho đều hở mông , hở ngực , hở tùm lum tùm la , xong xuôi tất cả , cô mở cuốn sách tiêu thuyết ra nghiên cứu , với chỉ số IQ cao ngất trời của cô , chỉ mất khoảng 3 tiếng đồng hồ để kết luận rằng , cuộc sống của cô hiện tại và mọi thứ diễn ra xung quanh cô chính là mặt sau của cuốn tiểu thuyết này , đúng như cô nghĩ , tên của nhân vật nữ chính cũng có ngoài đời và hiện tại ả ta tên là Park Kim Hyeon , ba là Park Kim Sun , chủ tịch công ti thương mại khá nổi tiếng đấy , má là Song Ya Nari, diễn viên xinh đẹp , thật là kì lạ , từng cái tên của nhân vật trong cuốn truyện này , tốt , thế là cô có thể dùng nó để hạ gục ả nữ chính rùi !
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
137 chương
105 chương
9 chương
81 chương
114 chương
28 chương