Các thí nghiệm và máy móc liên kết trực tiếp tới cơ thể Dạ Sở Kỳ đều do Tả Y Y làm. Mặc dù không phải là chuyên ngành của cô, nhưng cô cảm thấy việc lắp ráp cũng không khó lắm. Dù sao Dạ Sở Hiên cũng không làm, và không để cho đám người còn lại làm. Có mỗi mình cô làm, áp lực có chút lớn. Còn tốt là Dạ Sở Hiên luôn chỉ rõ cho cô việc phải làm, rõ đến từng chi tiết. Cộng với IQ của cô nữa thì nó cũng không phải thử thách lớn. Chỉ có các chi cần độ linh hoạt cao thì phải để đám người bọn họ lắp ráp thôi.
Còn có ghép cấu trúc để đồng nhất kết hợp tế bào da và phương thức vận chuyển máu nữa nên Tả Y Y hoàn toàn có khả năng khắc phục mọi lỗi linh hoạt, làm cho đồng nhất cơ thể Dạ Sở Kỳ. Nói ra, cái chức chân chó sai vặt hình như là của La Tử Ân rồi. Anh ta lúc nào cũng rảnh rỗi để làm mấy cái nghiên cứu gì đó.
Thật ra thì mấy cái mà anh ta nghiên cứu là những tài liệu hết sức quan trọng, nhưng đừng chú ý tiểu tiết. Bề ngoài thì anh ta cũng rất rảnh rỗi mà. Anh ta cũng chẳng để ý đâu.
Sau khi Dạ Sở Kỳ tỉnh lại sau 1 năm, Tả Y Y dần phát hiện ra cô bé này cũng rất đáng yêu. Có lẽ là do khuôn mặt của cô bé giống Dạ Sở Hiên nên cô thấy vậy. Nhưng cô bé này ngoại trừ việc không biết tự lo cho mình thì hoàn toàn trái ngược Dạ Sở Hiên. Điều đó khiến cho cô đặc biệt yêu thích cô bé.
Trong khi Dạ Sở Hiên là một người trầm tĩnh thì biểu hiện bên ngoài của Dạ Sở Kỳ luôn rất ồn ào và nhốn nháo. Anh không giỏi các công việc thủ công, đôi lúc khá vụng về, nhưng cô lại cực kì khéo tay. Anh hay suy nghĩ cẩn thận, nhưng làm việc tùy ý. Còn cô thì suy nghĩ tùy ý, làm việc lại cẩn trọng. Anh nghiêm khắc, và nhiều lúc nhẹ nhàng hiền lành. Cô thì hay đùa giỡn, nhiều khi lại trông như là quỷ nhỏ chẳng hiền lành tí nào.
Tất nhiên ai mà biết hai người họ bản chất ra sao, nhưng nhìn bên ngoài thì gần như là trái ngược.
- Thỏ trắng nhỏ thích ăn cà rốt... Em thích ăn kem.... Anh Hai lúc nào cũng đáng ghét... Ư ư... Có đám mây hình mèo... Mặt Trăng ở trên trời...
Tả Y Y giật mình, nhìn xuống cô nhóc đang ngủ ngon lành. Cô cười khúc khích.
- Ngủ mớ sao?
Mặc dù giấc ngủ giả lập hoàn toàn khiến Dạ Sở Kỳ mất ý thức, nhưng nói sao thì nó cũng là thời gian não bộ thư giãn chứ không phải ngừng hoạt động hoàn toàn. Hoạt động của vi mạch chính một phần chịu phụ thuộc vào lệnh của não bộ, vì thế hiện tượng ngủ mơ khi đang tại giấc ngủ giả lập là hoàn toàn bình thường. Khi não bộ gặp một số vấn đề thần kinh sẽ sinh ra hiện tượng này, thường thì ai cũng có, chẳng lạ gì.
Dạ Sở Kỳ khẽ cử động, mặt hơi nhăn rồi gian. Sau đó cô hoàn toàn không có biểu cảm gì khác. Tả Y Y nhíu mày.
- Khụ...!
Một lúc lâu sau Dạ Sở Kỳ ho khan mấy tiếng, mở mắt. Cô mơ mơ màng màng dụi mắt, chống tay ngồi dậy.
- Sáng rồi sao? Em cảm nhận hình như cũng chưa lâu quá mà...
- ...
Tả Y Y đưa tay sờ trán Dạ Sở Kỳ, lại nhìn từ trên xuống dưới một vòng. Thỏ trắng nhỏ đang ngủ ngon lành trong lòng Dạ Sở Kỳ cũng bị cô dựng dậy vứt qua một bên. Dạ Sở Kỳ bị quay một hồi, tỉnh ngủ.
- Sao thế ạ? Chẳng lẽ chưa sáng? - Dạ Sở Kỳ có hơi hoang mang hỏi.
Tả Y Y nhíu mày.
- Em thường thức dậy lúc giữa đêm thế này sao?
Dạ Sở Kỳ lắc lắc đầu. Thỏ trắng nhỏ nhảy vào lòng cô, cô ôm thỏ trắng dụi mắt. Tả Y Y đẩy cô nằm xuống.
- Được rồi, em ngủ tiếp đi.
Dạ Sở Kỳ có chút không hiểu, nhưng không nghĩ nhiều. Cô nhanh chóng thiết lập lại giấc ngủ giả lập. Tả Y Y nhìn cô, đáy mắt có chút biểu cảm tâm tình phức tạp.
- Là chứng ngưng thở khi ngủ...
Ngưng thở khi ngủ không phải chỉ là một triệu chứng của ngáy ngủ, nó là một hội chứng rất đặc biệt và hiếm gặp. Nó có khả năng gây tử vong cao, và người mắc hội chứng này thường không nhận biết bản thân mắc phải. Nguyên nhân của nó thường là do một số vấn đề về thần kinh và tình trạng sức khỏe gây ảnh hưởng.
Dạ Sở Kỳ mắc chứng này từ rất lâu. Nhiều lần cô suýt chết vì hội chứng này. Cũng còn khá lúc ở bệnh viện y tá vẫn hay ra vào nhiều lần, nếu không cô chết cũng tới trăm lần.
Hội chứng ngưng thở khi ngủ là hiện tượng ngừng thở trong khi não bộ không nhận thức. Việc điều khiển hệ hô hấp gặp trục trặc thường do vấn đề thần kinh và tình trạng sức khỏe thấp. Việc này khiến các điều khiển từ não bộ không được truyền xuống, làm việc hô hấp dừng lại, tim đập nhanh hơn để điều tiết. Tình trạng kéo dài sẽ dẫn đến thiếu oxi và gây tử vong.
Tả Y Y thở dài, lo lắng nhìn Dạ Sở Kỳ. Nhìn bên ngoài thì cô đều ổn, nhưng chỉ là một thời gian đầu. Đến khi những căn bệnh của cô bùng phát trở lại, sợ là...
Tả Y Y thở dài, nằm xuống. Ánh trăng chiếu qua cửa sổ, gió thổi rèm cửa bay bay. Đêm thật an tĩnh.
Dạ Sở Kỳ đột ngột mở mắt. Cô nhìn Tả Y Y và thỏ trắng nhỏ ngủ say cạnh mình, cụp mắt. Tiếng thở đều đều như vang dội hơn trong đêm tĩnh lặng. Ngoài kia hai mặt trăng cùng chiếu sáng, gió bên ngoài tựa hồ rất mạnh. Cửa sổ kính hơi rung, nhưng không có gây ra tiếng động.
Xuyên tới đây cho đến tận bây giờ, Dạ Sở Kỳ chưa từng nghĩ tới việc những căn bệnh của ký chủ sẽ quay lại. Cô cũng không chú ý tới rằng thiết lập thành robot cô căn bản không phải đã được chữa khỏi bệnh.
Dạ Sở Kỳ nhìn ra ngoài, mắt sâu sắc ánh lên một tia thờ ơ.
Truyện khác cùng thể loại
97 chương
139 chương
14 chương
155 chương
208 chương