Khu biệt thự này tuy có ngăn cách, Lâm Đàm Đàm và bà lão đang ở hai khu vực khác nhau, nhưng khoảng cách của hai tòa biệt thự này cũng không xa mấy, chừng 6 mét, người bình thường chỉ có thể lực bất tòng tâm. Mắt Lâm Đàm Đàm sáng lên, cô nhìn cửa sổ và căn phòng sau khung cửa, khẳng định không có zombie, chỉ không biết bà ấy có phải là người xấu hay không…. Cô nhìn 7, 8 con zombie đang cố gắng với tới như lũ quỷ chết đói, lại nhìn con zombie trong cửa sổ đã đập cửa kính nứt ra hình mạng nhện, quyết định. Cô vẫy tay với bà lão: “Bà tránh ra chút!” Sau đó cô biến ra hai sợi dây xanh, ôm lấy bệ cửa sổ, bay qua đó như một quả đạn pháo. Ném cô qua cửa sổ, hai sợi dây cũng tiêu hết năng lượng, lần này chúng không trở về cơ thể Lâm Đàm Đàm nữa mà biến mất. Dị năng mộc hệ bị cô xem như dây thừng co duỗi được, thật uất ức. Lâm Đàm Đàm đứng lên, lắc đầu vài cái, bà lão đứng bên cửa sổ nhìn cô với vẻ kinh ngạc. Nơi cửa phòng còn mấy người đang đứng, ai cũng há to miệng nhìn cô như thể đang biểu đạt sự thán phục đối với cách xuất hiện của cô. Lâm Đàm Đàm tới trước cửa sổ, quả nhiên đám zombie đã đổi hướng, bò qua bên này. Đáng tiếc, ở giữa có hai tầng tường rào, chúng không qua được. Lâm Đàm Đàm đóng cửa sổ, kéo màn lại, mở đèn trong phòng, cũng rất sáng sủa. Cô nói với bà lão: “Con cảm ơn bà.” “Ôi trời! Cháu gái, bà thấy một mình con xông tới đây, cũng không dễ dàng.” Lúc này bà lão mới phản ứng kịp, nhìn cô từ trên xuống dưới “Bị thương không ít hả? Trong nhà có thuốc, bà lấy cho con.” Nói rồi bà ra khỏi phòng, Lâm Đàm Đàm theo sau, những người khác tự động tách ra nhưng vẫn chưa hết kinh ngạc, họ nhìn Lâm Đàm Đàm với ánh mắt cảnh giác, cùng cô xuống lầu. Lâm Đàm Đàm cũng đang đánh giá bọn họ, lầu trên lầu dưới có rất nhiều ông cụ bà cụ, chừng 7, 8 người. Còn có hai người phụ nữ trung niên, ăn mặc đẹp đẽ, vẻ ngoài rất được, một người trông giống như bảo mẫu, sau cùng là bốn đứa bé khoảng từ 4, 5 tuổi đến 7, 8 tuổi. Ngay cả một người tráng niên cũng không có, Lâm Đàm Đàm thay những người trong nhà này lo lắng cho sự an toàn của họ, nhưng trong lòng cô cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sự căng thẳng thần kinh cũng vơi bớt đi. Đối mặt với một đám người không có sức chiến đấu, cô không lo lắng gì mấy. Ngược lại, một quái nhân cả người dơ dáy bẩn thỉu, còn vác theo một cái rìu như cô càng giống người xấu hơn. Tới phòng khách ở lầu 1, các ông các bà lập tức vây lại, hỏi chuyện cô. Họ hỏi tình huống bên ngoài như thế nào, hỏi cô từ đâu tới đây. Lâm Đàm Đàm nói hết những điều mình biết, nghe đến những “người” bên ngoài ăn thịt người, mọi người rối loạn. Cả già lẫn trẻ, ai cũng tỏ vẻ ưu sầu, có người lo lắng cho con trẻ còn ở bên ngoài, có người lo lắng đám người bọn họ phải làm sao bây giờ. Lâm Đàm Đàm cũng làm rõ tình huống của họ. Chủ nhân căn biệt thự này là một đôi vợ chồng già, họ Từ, con trai của bọn họ mất sớm, con dâu đã tái giá, chỉ để lại đứa cháu gái 7 tuổi sống cùng họ, thêm một bảo mẫu, cả nhà chỉ có 4 người. Hôm nay là tết Nguyên Đán, trong khu biệt thự có rất nhiều nhà có thân thích, con cháu tới chơi, chỉ có mấy nhà không ai đến thăm, có vẻ cô cùng cô quạnh nên mọi người mới tập trung sang nhà họ Từ chơi. Nhắc tới cũng khéo, khi mạt thế ập đến, mọi người trong nhà này không sao cả, những khu biệt thự khác thì rối loạn như điên. Những người trong biệt thự nhà họ Từ vội vàng đóng chặt cửa lớn, trốn trong nhà không ra. Lúc này, ông cụ nhà họ Từ an ủi mọi người: “Mọi người đừng lo lắng, ngày mai cứu viện sẽ đến, rồi sẽ có cách thôi.” Lâm Đàm Đàm nghe thấy thế thì ngạc nhiên hỏi: “Có cứu viện hả ông?” Dương thị chỉ là một cái thành phố hạng ba nửa vời, không thể nào được coi trọng, là một trong những thành phố bị bỏ mặc trước tiên. Cô nhớ rõ, sau khi mạt thế trôi qua 10 ngày mới có quân đội đến đây cứu viện, giúp những người sống sót rời khỏi. Một thành phố có 2 triệu dân, số người sống sót lại không đến 300 000 người. “Là một tiểu đội đặc chủng” Bà lão vừa rồi kêu Lâm Đàm Đàm sang đây nói, bà biết Lâm Đàm Đàm là một nữ sinh đại học, từ trường đại học trốn đến tận đây thì vô cùng yêu thích <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20200302/matthe-6.png" title="Chương 6" data-pagespeed-url-hash=1016470017 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">