Cô gái có gương mặt trẻ con tên là Dương Tâm Ngữ. Cô ấy có thể khiến mầm cây trên tay mọc dài khoảng 2-3 mét, thành một cây nhỏ mềm mại xinh đẹp có dạng dây mây. Trong căn phòng này vừa lúc có một chậu xương rồng, trên đỉnh cây còn có một nụ hoa nho nhỏ. Lâm Đàm Đàm cho Dương Tâm Ngữ ôm nó, kêu cô thử thúc đẩy sự sinh trưởng của cây xương rồng. Mặt Dương Tâm Ngữ lộ vẻ mờ mịt khó hiểu, nhưng thử một lát, quả thật có thể khiến nụ hoa chậm rãi nở ra, chính cô ấy và những người khác cảm thấy thật kinh ngạc. Quả nhiên, là loại gieo trồng. Lâm Đàm Đàm cho cô ấy một viên tinh hạch mộc hệ, lại hỏi những người khác: “Còn ai có siêu năng lực nữa không?” Mọi người hai mặt nhìn nhau, cười khổ. Siêu năng lực là cải trắng à? Bọn họ cũng muốn có, nhưng có thấy động tĩnh gì đâu? Lâm Đàm Đàm bảo họ cứ yên tâm, đừng buồn, nói không chừng một lúc nào đó sẽ thức tỉnh được. Đang muốn giải tán đám đông, ngoài cửa lại có mấy người tới. Mọi người vừa nhìn, cũng có chút quen biết. Đó là mấy nghiên cứu sinh, trong đó có một người phóng ra hỏa cầu, một người có thể tạo ra thủy tiễn, thức tỉnh sớm hơn bọn họ, mới ngày thứ hai mạt thế đã thức tỉnh dị năng rồi, xem ra cũng mạnh hơn bọn họ nhưng không hữu dụng mấy. Ví dụ như lúc xử lý zombie trong lầu 2 khu thương mại, bọn họ mới đánh xong hai con zombie thì đã hết năng lượng. Lại còn phóng hết năng lượng là chân cẳng cũng nhũn ra, còn không bằng vung đao giơ gậy giết zombie nữa. Cho dù cùng là dị năng giả hay sắp thành dị năng giả, 13 người bên này cũng không lui tới với hai dị năng giả kia. Lúc này, thấy bọn họ không mời mà đến, tất cả mọi người cũng biết họ tới làm gì. Quả nhiên, họ đưa ra nguyện vọng muốn thỉnh giáo Lâm Đàm Đàm về siêu năng lực. So với những người khác tựa hồ có ý đề phòng, bài trừ người lạ, Lâm Đàm Đàm dường như ai đến cũng không từ chối, cô cho họ ngồi xuống: “Hai người có chỗ nào cần hỏi?” Hai dị năng giả nọ liếc nhau, trong mắt có chút chua xót. Bọn họ vốn tưởng mình có siêu năng lực thì đã ghê gớm lắm rồi, không ngờ đến đây ngày đầu tiên, họ đã bị dội cho một gáo nước lạnh- Diệp Tiêu căn bản không đối xử đặc biệt với họ, cũng không coi trọng vẻ ngoài của họ. Đối với người thường, bọn họ thật sự được chú ý, được tôn trọng, lấy lòng. Nhưng lúc đánh zombie, năng lực của họ có hơi vô dụng, sự tôn trọng và lấy lòng cũng giảm đi. Bây giờ bọn họ vô cùng muốn đề cao năng lực của mình, nhưng không biết đâu mà lần. Lâm Đàm Đàm phát hiện dị năng của hai người này mạnh hơn năm người trước đó không ít. Mượn nam nghiên cứu sinh thủy hệ để nói đi. Cậu ta có thể phóng ra bóng nước, thủy tiễn, còn có chút uy lực, hơn cô nữ sinh chỉ có thể phóng ra nước kia không chỉ gấp mười lần. Hỏa cầu của nữ nghiên cứu sinh hỏa hệ quăng ra là đã có thể giết zombie rồi. Bọn họ đã bắt đầu hấp thu tinh hạch, nhưng tốc độ hấp thu rất chậm, mỗi lần hấp thu sẽ lập tức cảm thấy ngườ rất đau, đầu óc choáng váng, khiến họ nơm nớp lo sợ. Lâm Đàm Đàm thầm nói trong lòng: Đây là do quỹ tích vận hành năng lượng của hai người có vấn đề quá lớn. Vấn đề này, bây giờ cô không thể giúp họ giải quyết. Thế là cô đưa ra một ít <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20200416/xuyen-den-mat-the-28.png" title="Chương 28" data-pagespeed-url-hash=1100279874 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">