Xuyên đến mạt thế bảo vệ anh
Chương 14
Nhìn gương mặt đội trưởng nhà mình tối sầm lại, mấy người vây quanh Lâm Đàm Đàm lập tức tản ra. Bình thường bọn họ ở chung không phân lớn nhỏ nhưng thật ra Diệp Tiêu rất được mọi người tin phục, sự tin phục này không chỉ vì quân hàm của anh cao nhất mà còn vì khi đối mặt với nguy hiểm, anh luôn là người đầu tiên xông lên, cũng là người lui lại cuối cùng.
Nhìn một đám người giả vờ như không có gì xảy ra, Diệp Tiêu cảm thấy hơi đau đầu. Lần đầu gặp nhau, mấy tên này không thể giữ vững hình tượng đáng tin lâu một chút được ư?
Anh nhìn thấy rõ ràng Lâm Đàm Đàm thở phào nhẹ nhõm, anh vào phòng, hỏi: “Các cậu đang nói gì đó?”
“Nói về siêu năng lực.” Từ Thấm kể lại một lần, sau đó nhìn tầng ánh sáng vàng trên lưỡi rìu biến mất, nói: “Xem ra phải liên tục rót dị năng vào mới được, nếu có thể tìm được cách để cất giữ nguồn năng lượng này, liên tục cung cấp cho vũ khí thì cho dù là sắt vụn cũng có thể phát huy ra uy lực của thần binh lợi khí.”
Lâm Đàm Đàm rất muốn vỗ tay khen anh ta, đây chính là nguyên lý của siêu năng vũ khí vào trung hậu kỳ mạt thế. Khi đó, zombie tiến hóa rất nhanh, sự uy hiếp đối với nhân loại ngày càng cao, số lượng dị năng giả lại không nhiều, súng ống đạn dược bình thường không có tác dụng nên người ta đã cố gắng nghiên cứu ra một thế hệ vũ khí mới.
Sau đó, họ thật sự đã nghiên cứu và phát triển ra một loại vũ khí chứa năng lượng do tinh hạch cung cấp.
Bởi vì tinh hạch có hạn, không dễ có, nên việc chế tạo loại vũ khí này cũng vô cùng khó khăn, số lượng ít lại còn đắt đỏ, trở thành vật biểu trưng cho thân phận của cường giả, ai không có vũ khí siêu năng cũng ngại nói mình là người có bản lĩnh, có thân phận.
Diệp Tiêu cho rằng: “Ý kiến này không tồi. Nhưng việc quan trọng trước mắt không phải việc này, chúng ta còn hai kế hoạch cứu viện còn chưa chấp hành, các cậu có ý kiến gì không?”
Mọi người nhìn nhau, nhất thời không nói. Lâm Đàm Đàm hết nhìn người này tới nhìn người kia, rất muốn ở đây nghe tiếp, nhưng người ta họp nội bộ, một người ngoài như cô đứng đây thì có chút vô duyên. Dù cô rất muốn dung nhập vào đoàn thể này nhưng cũng phải tiến hành từng bước chứ nhỉ? Vì thế, cô đứng lên: “Mọi người bàn chính sự đi, em ra ngoài đi dạo.”
Kết quả….cô đi dạo khắp nơi thật, phần thân tòa nhà này về cơ bản là hình tròn, mỗi tầng đều có chút thiết kế đặc biệt, có rất nhiều thang bộ và thang máy, đi lung tung sẽ rất dễ bị mất phương hướng.
Tầng nào cũng có phòng làm việc lớn lớn nhỏ nhỏ, diện tích rất lớn, trang hoàng cũng rất được. Cô bước vào phía sau quầy lễ tân, bên trong chia ra nhiều khu làm việc. Có hai khu làm việc được thiết kế vô cùng cá tính, thận chí mở cả ban phụ đạo ngoại ngữ.
Không ai muốn ở lầu 1, lầu 2 có mấy gian phòng đã bị hai mươi người sống sót vốn ở đó chiếm cứ nhưng vẫn còn lại mấy phòng, đám người Diệp Tiêu cũng ở lầu 2 nên những người mới tới cũng lấy lầu 2 làm điểm dừng chân tạm thời.
Lâm Đàm Đàm thấy những người này vì cướp đoạt chỗ ở mà không ai nhường ai, có người cãi nhau chỉ vì tranh một cái ghế sofa mềm, có người tranh chấp vì một bình nước ấm, một bao khăn giấy.
À… bây giờ vẫn chưa mất nước mất điện, bình nước ấm đương nhiên rất quan trọng.
Lâm Đàm Đàm chợt nhớ tới cái gì đó, cô lấy điện thoại di động ra. Từ tối qua đến hôm nay không một ai gọi đến số điện thoại này, cũng không có một cái tin nhắn. Lâm Đàm Đàm thấy nguyên chủ thật thảm, không ai quan tâm cô ấy trong thế giới biến đổi loạn lạc này sao? Hay những người quan tâm cô ấy đã chết hết rồi?
Tin nhắn từ lớp học thì ngược lại, đầy ắp. Hoảng sợ, cầu cứu, khóc lóc, kể lể, hỏi thăm các loại. Trên mạng điên hết rồi. Cô cứ lướt lướt lướt, thấy vô số chủ đề như: #Biến đổi lớn thời mạt thế- zombie hoành hành#, #Nếu bạn vẫn còn sống đến bây giờ, bạn nên ứng phó với tai nạn lần này ra sao#, #Chúng tôi đang ở XXX, ai cứu chúng tôi với#, #Tại sao quốc gia còn chưa hành động? Quân đội đâu? Chính phủ đâu?#, #Tận thế đã đến, nào ta cùng high#, và còn kèm theo vô số hình ảnh khiến người ta cực kỳ buồn nôn nữa.
Đâu đâu cũng than oán về tai kiếp, có người chấp nhận, có người nảy sinh oán
<img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20200309/matthe.png" title="Chương 14" data-pagespeed-url-hash=2455392137 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
30 chương
58 chương
42 chương
100 chương