Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy
Chương 297 : Kết Thúc
"Đây là..." Trên sạp có một thứ khiến cho Liễu Thư rất chú ý.
"Cũng không phải thứ tốt, Bắc bộ chúng ta khô hanh, thứ này có thể giải khát, lần này liền mang theo chút." Thú nhân tộc Gấu ngựa thành thật nói ra.
"Tôi muốn đổi một ít, anh có còn không?" Cẩn thận phân biệt một phen, cuối cùng là nhận ra này vật là cái gì, Liễu Thư lập tức nói.
Thú nhân tộc Gấu ngựa cho rằng giống cái này là thích cái tươi mới, hơn nữa là giống cái luôn làm điểm ấy, vẫy vẫy tay nói: "Tôi thực thích xà phòng của các cô lại đổi cho tôi một ít." Được rồi thú nhân tộc gấu ngựa có phiền não, bộ dạng bọn họ rất đáng sợ, cũng rất tục tằng, cho nên tuyến mồ hôi trên người rất phát triển, cho nên có mùi vị gì đó cũng là rất bình thường, mấy ngày nay ở tại bộ lạc Dực Xà, lần đầu tiên dùng xà phòng liền để bọn hắn vô cùng hoan nghênh, hiện tại tự nhiên là muốn đổi nhiều chút.
"Không thành vấn đề." Thống khoái đáp ứng.
Ngày đầu tiên ngày trao đổi thực phong phú, hai ngày sau cũng chính là chiếu theo một ngày trước, đợi đến ngày kết thúc từ vui thích trên mặt mọi người liền cũng được biết là vô cùng thỏa mãn việc này.
Chẳng qua bên ngoài sạp đã xong, thật sự trao đổi chính lại mới vừa mới bắt đầu, phòng ở cùng tất cả lương thực gieo trồng trên đất bộ lạc Dực Hổ đều được các bộ lạc hứng thú rất lớn, cho nên mấy ngày nay tộc trưởng cùng Phách Nhĩ thiếu tộc trưởng này đều rất bận rộn.
Đầu tiên là vài bộ lạc đổi lấy mầm móng tiểu mạch cùng khoai lang, đậu tương thì chỉ một nhà Liễu Thư có cũng không ở trong hàng ngũ trao đổi đó.
Tiếp theo là Dực Báo tộc nhìn trúng rèn của bộ lạc Dực Hổ, cái này nói đến cũng châm chọc, rõ ràng là Dực Báo tộc thừa thãi sắt, hiện tại ngược lại là bộ lạc Dực Hổ càng cao siêu rồi.
Carmen và đại thúc Buck cũng tiến vào trong mắt mọi người Dực Báo tộc, hơn nữa được mời về tộc, Carmen không đồng ý, nhưng mà Buck đại thúc lại động lòng, điều này làm cho Gina thực phiền não.
Cô lớn lên từ bé tại bộ lạc, cô còn chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ rời đi, điều này làm cho cô phá lệ phiền chán, nhưng mà đại thúc Buck là a ba Carmen, vẫn không có cách nào khác nói lời phản đối.
Đám người Lan Kỳ cùng tộc trưởng cũng chính thức đàm luận xong xuôi, tộc trai ngọc vùng duyên hải, sản vật phong phú, liền ví dụ như Giảo Sa chính là một loại trong đó, mà Lan Kỳ coi trọng là các loại sản vật bộ lạc Dực Hổ, còn có vũ khí.
Vì thế Dực Báo tộc cũng trộn vào cùng một chỗ, bọn họ cung cấp gang thép cho bộ lạc Dực Hổ đổi lấy kỹ thuật rèn, còn Lan Kỳ thì lại đổi lấy sản phẩm vũ khí từ Dực Báo tộc.
Đây là Dực Hổ tộc lấy chọn lọc, dù sao rèn cũng là dựa vào thiên phú, mà bộ lạc Dực Hổ cũng không thể ăn trọn ngụm cơm này, ai kêu nơi này không có quặng sắt chứ, mà đổi lấy gang, chính là vì hằng ngày vốn cần.
Trong đó bộ lạc Dực Xà cùng bộ lạc gấu ngựa làm người làm chứng, trao đổi liền trọn vẹn thuộc về bộ lạc Dực Hổ cùng bộ lạc Dực Báo.
Ngày trao đổi chấm dứt, cũng báo trước phần đông nhóm thú nhân giống cái bộ lạc bốn phương tám hướng đều phải trở về nhà, lửa trại tụ hội là tất yếu không thiếu được.
"Rốt cục chờ đến." Alice đặc biệt trông mà thèm nhìn hai bình rượu Liễu Thư ôm ra từ trong hầm, đây là cô chờ đợi đã lâu.
"Đều sắp thành tửu quỷ rồi." Eva cười mắng.
"Các cậu đừng uống nha." Alice liếc trắng mắt cô nàng một cái nói.
"Mới sẽ không tiện nghi cho cậu đâu." Kathy vạch trần trò này, lúc này liền từ trong tay Liễu Thư lay đến một vò.
"Được rồi đừng đoạt, hầm trong còn có mà, các cậu chuyển ra cho tớ đi." Liễu Thư vỗ vỗ bụi trên người: "Lần này rượu nhất định rất ngon, tuyệt đối cho các cậu có lộc ăn uống no."
"Có tự tin như vậy à." Mia đều nhịn không được nghĩ hiện tại liền uống vào.
Kathy Alice vội vàng che chở cái bình trong lòng, vội la lên: "Hiện tại cũng đừng cướp, bằng không buổi tối cũng không cách nào chiêu đãi."
"Lần này Tiểu Thư cậu là chuẩn bị xuất huyết nhiều sao?" Noreen chế nhạo nói, nhiều người như vậy, các cô cũng không thể uống một mình nha.
"Tớ cũng không ngu như vậy, các cậu không phải cũng ủ một ít sao, lấy ra một ít, một người cho bộ lạc hai bình là được, cái khác thì chúng ta tự mình, thế nào?"
"Có thể, coi như là chiêu đãi một bữa cuối cùng." Gina tỏ vẻ đồng ý.
"Được."
"Tớ đang lo từng chút đó trong hầm của tớ thì làm sao bây giờ đây, uống vào Liễu Thư ủ rồi, lại uống của tớ, quả thực muốn phun."
"Ha ha, hiếm khi cậu có tự mình hiểu lấy."
"Tớ cũng tràn đầy đồng cảm."
——
Ban đêm lửa trại tụ hội vô cùng long trọng, mọi người toàn bộ lạc tham gia, cộng thêm người bộ lạc khác, lúc này đây không phải mấy người ngồi vây quanh một vòng, mà là một bộ lạc hoặc là vài bộ lạc tụ cùng một chỗ, trung gian vài bếp lửa trại thiêu đốt, thỉnh thoảng có người bưng đồ ăn thức uống xen kẽ mà qua ở từ giữa, còn có người cầm đầu gỗ tảng đá giản dị làm thành đồ vật, bắt đầu đánh, tổ hợp kỳ quái lại trào dâng thành âm nhạc, quả thực muốn cho người ta nhảy múa.
Chẳng qua thật đúng có người nhảy lên, là thú nhân giống cái vài tiểu bộ lạc, vũ đạo cũng không tuyệt đẹp nhưng mà có quy luật, chắc là đặc sắc bản thân bộ lạc đi.
Người bộ lạc Dực Hổ nhiều nhất chia làm vài cái vòng lớn, trong đó xen kẽ người nhiều bộ lạc khác, ví dụ như đống lửa trại chỗ tộc trưởng chính là tộc trưởng đến từ các tộc, có Ngạc Duy tộc trưởng bộ lạc Dực Xà, Lan Kỳ tộc trưởng tộc trai ngọc, còn có đám người Hồ Xích tộc trưởng Hồ tộc.
"Tiểu Thư trên thịt này còn muốn thêm chút nguyên liệu." Eva chỉ vào thịt nướng trên bếp lửa nói với Liễu Thư.
"Đã biết." Nuốt vào một khối thịt nhấm nháp hương vị trong miệng, Liễu Thư gật gật đầu, cầm bột đồ gia vị bên người chuẩn bị chuẩn bị đứng dậy rắc lên thịt nướng.
Một bàn tay vươn ra từ bân cạnh, nắm cô, nghiêng đầu vừa thấy là Allen.
"Để anh, em ngồi đi." Không nói lời nào ấn Liễu Thư ngồi xuống, Allen lấy đồ gia vị trong tay cô qua, nghiêng người liền dễ dàng rắc bột gia vị lên rồi, xong rồi còn quay đầu cười với Liễu Thư: "Việc này đển anh là tốt rồi, em ăn nhiều một chút đi, bằng không đợi hai đứa nhỏ chạy tới tìm em đòi ăn."
Liễu Thư cười, cái này là thật, vừa rồi Lỗ Cách mang Lotter Leila đi chơi, bây giờ còn tốt, đợi đói bụng thì cũng tới đây, nói xong cô cũng liền đoan chính ngồi xuống, nhưng mà dùng dao cắt xong khối thịt lớn đến trong khay, vẫn chuyển qua cho Allen.
"Trước ăn một chút đi, Oman bọn họ lát nữa nhất định sẽ tìm anh uống rượu, ăn một chút gì lót dạ mới tốt." Vừa rồi thời điểm mấy người Kathy Alice Gina nâng cốc chuyển tới đây vài thú nhân này miễn bàn có bao nhiêu kích động, quả nhiên rượu là mặc kệ ở nơi nào đều là giống đực yêu thích nhất nha, tuy rằng đây chỉ là rượu nho bình thường, cũng làm cho bọn họ nhiệt tình không thôi.
Nghĩ đến gần đây lấy được lúa giống, có lẽ có thể ủ ra rượu gạo cũng không nhất định, nói vậy sẽ càng thỏa mãn đám thú nhân này.
"Rượu cũng không phải thứ gì tốt, enh nên uống ít một chút." Lại gọt hai khối thịt, Liễu Thư khuyên nhủ.
Ở trong trí nhớ Allen là chưa từng nếm thử qua thứ gọi là rượu nho này, lần trước trên tụ hội uống cũng là rượu trái cây, hương vị nhẹ, không có gì quá đặc biệt, nhưng hắn cũng không nói nhiều, phàm là Liễu Thư nói hắn cũng lắng nghe mới là thật, lúc này ấy à không cự giống cái cho cái gì thì ăn cái đó, so với gì kia đều ngoan.
"Đến đến, Allen rượu này chính là Liễu Thư nhà anh ủ, uống nhiều một ít." Noah chen chúc lại đây, đặt mông ngồi xuống ở bên cạnh Allen, nhét cái bát trong tay cho hắn, sau đó chất lỏng rượu hồng cũng từ cái bình trong tay hắn rót ra.
"Uống đi." Noah vừa giơ tay lên, đối với Allen chính là im lặng uống một ngụm, xong rồi đặc biệt tiêu sái lau miệng, cảm thán nói: "Sau khi trở về cũng chưa từng cẩn thận nói chuyện với anh."
Từ trong tụ hội lần trước Allen liền phát hiện bọn họ thích uống rượu, đối với kính rượu, hiện tại cũng biết tựa như là một loại lễ nghi, xem Noah làm xong cũng là dũng cảm làm một ngụm.
Liễu Thư cười nhìn hai người, cũng không nói chen vào, bên cạnh Alice cũng rót đầy một chén cho cô, nhóm giống cái cũng không một ngụm một chén lớn giống như thú nhân, cô coi như nước mà uống từng ngụm từng ngụm nhỏ, ngay cả thịt nướng đặc biệt có tư có vị.
"Cậu đây là muốn nói cái gì?" Allen đã biết hắn là vì cứu Noah mới trọng thương mất tích, cũng hiểu được mấy ngày này cậu ta tâm lý áy náy, nghĩ cậu ta bây giờ còn tự trách cũng không phải tư vị.
Xách bình rượu lên đều rót đầy cho hắn cùng Noah, Allen lắc đầu bật cười: "Chuyện trước kia chúng ta đừng lại nói thêm, nếu cậu mãi nói như thế, như vậy anh cũng phải cảm tạ cậu chiếu cố ba mẹ con Tiểu Thư bọn họ."
Noah trừng mắt: "Cái này làm sao có thể giốn nhau, hết thảy vẫn là..."
"Ai ai, đều nói không đề cập tới rồi, mọi người đều là an hem, không cần quá khách khí."
"Đúng vậy." Liễu Thư ló đầu: "Noah, nghe nói cậu cùng Mia muốn ký khế ước ở sau khi ngày trao đổi kết thúc, đây là chuyện tốt nha, trước tiên chúc mừng, đến lúc đó nhất định đưa đại lễ."
"Hắc hắc, mọi người đều biết rồi." Vừa bị nói sang chuyện khác, Noah liền khờ ngốc cười rộ lên, gãi cái ót ra vẻ còn có chút thẹn thùng, nhỏ giọng nói: "Em vốn nghĩ đến một kinh hỉ."
"Được, đến lúc đó đừng kinh hỉ chúng ta cũng chưa chuẩn bị mới tốt." Lườm hắn một cái, Liễu Thư lùi về đi tiếp tục nói chuyện phiếm cùng Alice.
"Thịt này thật tươi mới, đến, nếm thử thêm đi." Cắt lấy một khối tươi ngon nhất trên người dã thú từ trên giá nướng, Liễu Thư đưa cho Alice, người sau cắn một ngụm ăn vào, hơi hơi mị mắt, gật gật đầu: "Không tệ, thật sự ăn rất ngon, cậu cũng nhiều ăn chút."
Một trận gió đã chạy tới, sau đó liền soàn soạt một chút ngồi xuống ở trung gian hai người Liễu Thư Alice, động tác quá nhanh chen chúc đến hai người đều tọa ngồi không vững, vẫn là Allen tay mắt lanh lẹ đỡ bạn lữ bên người một phen, chỉ là Alice bên kia sẽ không tốt như vậy, bên cạnh vừa vặn là Eva, hai người ngã ngồi một đoàn, bên cạnh Eva là Gina, liền giống như domino, liên quan một chuỗi dài, cuối cùng vẫn là đến địa phương có thú nhân mới được đỡ.
"Kathy." Còn không có ngồi ổn, Alice chính là mày liễu dựng ngược, một tiếng quát chói tai.
Người khởi xướng Kathy rụt rụt đầu có điểm hơi sợ, nhăn nhó ngón tay vài cái, cuối cùng ôm đầu lui đến trong lòng Liễu Thư, đồng thời kêu to: "Đánh người không đánh mặt."
Alice tức giận nháy mắt phá công, nhịn không được mím ra ý cười, tiếp theo nhóm giống cái đứng dậy cũng bị Kathy quái gở làm cho dở khóc dở cười, may mà mọi người đều là bằng hữu cũng không trách tội, chỉ là một đám liếc trắng cô nàng coi như xong.
"Cậu đó cậu đó, nói cậu cái gì mới tốt đây, có thể ổn trọng một chút hay không, còn giống như đứa nhỏ." Alice một lần nữa ngồi lại một bên làm đồ ăn cho Kathy, một bên lại giống như bà mẹ già không ngừng cằn nhằn, không ngại phiền.
Liễu Thư thấy Alice có đôi khi thật sự giống như một bà mẹ già, đều rất chăm sóc các cô, ngẫm lại liền nở nụ cười trước hết, ngược lại Kathy hoàn toàn không có cảm giác gì, chỉ sợ đã sớm là thói quen đi.
"Cậu đi đâu điên vậy, một thân hôi thối." Đang giữa hè, còn là lửa trại tụ hội, vốn cũng rất nóng, may tại quảng trường nơi này gió lùa, gió đêm thổi tới có đôi khi còn rất sảng khoái.
"Đi khiêu vũ đó." Cắn xuống miếng thịt to, Kathy tùy tiện lau mồ hôi trên đầu, bộ dạng ăn như heo cũng không ngẩng đầu lên nói.
Người khiêu vũ còn đang nhảy, âm luật cũng còn, Alice một đầu hắc tuyến: "Cậu thật giỏi."
"Ừ, phải đó." Người còn đang ăn.
Alice không nói gì lòng có linh tê ngẩng đầu đối mắt cùng Liễu Thư, đều nhún vai bất đắc dĩ cười.
"Ụa ~ "
Đang ăn vui vẻ, Kathy thế nhưng đẩy khay ra, xoay thân quay đầu mạnh mẽ nôn mửa, dọa mọi người nhảy dựng.
"Làm sao vậy?"
"Đang yên lành, sai lại nôn rồi?"
Trận của Kathy khá lớn, nhất thời kinh ngạc không ít người, đều vây quanh tới, lo lắng không ngừng hỏi.
"Tớ ~ ụa, ụa ụa ụa ~" mới nói một chữ lại là một tiếng buồn nôn.
Thẳng đến khi Kathy hoàn toàn phun sạch sẽ hết thảy vừa ăn chỉ còn lại nước chua mới chậm rãi ngừng lại.
"Đỡ hơn chưa?" Alice cẩn thận vỗ phía sau lưng Kathy, trên mặt tràn đầy lo lắng, không ngừng hỏi.
Liễu Thư xoay người bưng chén nước chuyển qua: "Đến, uống trước chút nước ấm, súc súc miệng ấm áp dạ dày rồi nói sau."
Kathy bị nôn toàn thân mềm nhũn, nhẹ giọng thở gấp, vô lực tiếp nhận bát, Liễu Thư lo lắng hỗ trợ nâng, nhìn cô nàng uống vào mấy ngụm nước ấm súc súc miệng, lại đều uống hết còn lại, mới bỏ bát xuống, cùng với Alice giúp cô nàng thuận khí.
"Không có việc gì đi, vừa rồi tớ thấy Eva chạy tới kêu Vu y, cậu lại đợi lát nữa." Sắc mặt Kathy thực tái nhợt, cái trán không ít mồ hôi, nhìn thật suy yếu, quả thực là chưa từng gặp qua, làm cho người ta lo lắng không thôi.
Hết chương 103_Q3..
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
10 chương
51 chương
45 chương
46 chương
24 chương
9 chương