Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy
Chương 177 : Tiểu Bạch
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Thật sâu cảm thấy mình kết giao lầm bạn xấu, Kathy mạnh mẽ hít hít mũi, cuối cùng là kiềm chế lại xúc động tự mình tiến lên đánh người, tức giận liếc mắt hai người một cái, trề môi: "Là ai mà uống vào sữa này rồi đều sẽ có bóng ma tâm lý đi." Huống chi khi đó cô còn nhỏ như vậy.
"Ha ha..." Che miệng cười trộm, Alice không đồng tình chút nào: "Ai kêu lúc trước cậu lớn mật như vậy chứ."
"Ừm, kỳ thực cũng không dùng như vậy, có sữa thú vẫn là rất uống ngon." Sữa thú lắm lông có hương vị quả thật là không dễ ngửi, có thể tưởng tượng ra uống vào miệng là cái vị gì rồi, cũng may mà đám tiểu thú tể có thể uống được, hoặc là sữa mẹ đối chúng nó mà nói căn bản không cần hương vị, có thể ăn là được.
"Có sao?" Kathy tỏ vẻ thực hoài nghi, nhớ tới hương vị trong trí nhớ, thì lúc này nhăn mặt nhăn mũi ngay lập tức, vội vàng lắc đầu: "Tớ mới sẽ không làm vật thí nghiệm đâu." Cảm thấy Liễu Thư có khả năng lấy mình trêu đùa, cô nàng tỏ vẻ chính mình mới sẽ không mắc mưu đâu.
"Cậu suy nghĩ nhiều." Quét tước chuồng thú đại khái một lần, thêm thức ăn bỏ thêm nước, thế này mới khép cửa lại, bưng bát sữa thú đi về nhà, đi ngang qua Kathy liếc mắt nghiêng nhìn cô nàng một cái: "Có sữa thú có thể uống, chính là cậu không chưa gặp được mà thôi, ừ, có lẽ có một ngày nào đó có thể uống được đâu, kỳ thực tớ rất chờ mong." Dứt lời ngẩng đầu chạy lấy người, nhìn đến sữa này thì cô liền nghĩ tới sữa bò và dê, đều là sữa thú thật tốt, lại nói tuy rằng cô không có thói quen tốt uống sữa, nhưng mà hiện tại thật sự chờ đợi sữa đối với sữa bò sữa dê rồi đây.
Cô cũng đi rồi, Kathy Alice nhìn nhau, cũng đi theo phía sau, Kathy còn biểu hiện rất tức giận đối với việc Alice bán đứng cô vô cùng lưu loát, bĩu môi, nghiêng đầu liếc mắt một cái khi trước chạy lấy người. Alice đi theo phía sau cô nàng, biết cô nàng đang giận dỗi cũng không ngại, khụ khụ, được rồi, thật là do cô sai trước, trước cứ kệ cô nàng làm mình làm mẩy đi.
"Đến, uống sữa nào." Liễu Thư dàn xếp cho tiểu thú tể sinh ra đã không có huynh đệ, sau đó lại không còn mẫu thân ở trên đống cỏ khô trong phòng bếp, chỗ ngủ là tổ sau khi nó sinh Allen làm, bên trong có lẽ là có hương vị mẫu thú của mình, tiểu tử kia ngủ vẫn rất là ngon.
Tuy rằng mẫu thú khó sinh, nhưng con tiểu thú này sau khi sinh ra thì trụ cột cũng rất tốt, cái đầu cũng lớn hơn tiểu thú tể khác một phần, Liễu Thư thấy nó bộ dạng khả quan, thì cũng đặc biệt vui mừng. Hơn nữa hai con mẫu thú khác đều không muốn dưỡng nó, Liễu Thư thấy nó đáng thương đột nhiên cảm thấy chỉ nuôi dưỡng một con hình như cũng không tệ lắm.
"Cậu dùng thìa đút à?" Kathy theo vào đến thì ngồi xổm xuống nhìn Liễu Thư cho tiểu thú tể uống sữa.
Liếc nhìn cô nàng một cái rồi xoay đầu qua chỗ khác, thở dài một hơi nói: "Kỳ thực tớ phải cảm ơn con mẫu thú đó, tốt xấu chống đỡ cho mình hơn mười ngày, bằng không thú tể ngay cả con mắt cũng chưa mở ra mình quả thật lo lắng nuôi không sống, vật nhỏ này thân thể rất tốt, có thể tự mình uống." Nói xong thì hai tay ôm lấy tiểu thú trong sọt đặt tới trên đất, chén sữa cũng đã ở bên cạnh, Liễu Thư vừa mềm dịu giúp đỡ tiểu thú tể, nột tay nghiêng miệng bát sữa xuống thấp, để thú tể thuận tiện uống sữa.
Chỉ sợ là thật sự đói bụng, tiểu thú tể đang ngủ mắt cũng chưa mở, cái mũi nhỏ màu phấn hồng ngửi lại ngửi, theo mùi sữa thú liền sáp cái đầu nhỏ tới, nhìn nó duỗi đầu qua, vươn đầu lưỡi nho nhỏ màu phấn hồng, thử thêm một chút sữa thú, sau đó thân mình nho nhỏ dừng một chút, tiếp sau đó là tận lực liếm sữa rất nhanh một trận, thanh âm rầm vang.
"Nhóm mẫu thú ghét bỏ nó, nó thì hay rồi, ăn sữa của chúng nó còn ngon lành không thôi." Thoáng khinh bỉ tiểu thú tể chỉ ăn quên trời quên đất, Kathy rất có oán khí ở một bên nói thầm.
"Không cần hâm mộ ghen tị hận." Hơi nhíu mày, Liễu Thư thản nhiên trả lời.
"Mới không có đâu." Ai oán phản bác: "Không cần nói bừa."
"Ha ha..." Rất có ý tứ Ha ha hai cái.
"..." Tuy rằng không hiểu hàm nghĩa cụ thể Ha ha, Kathy vẫn cảm thấy không quá thỏa đáng.
Tiểu thú tể ăn rầm vang, ba người cũng rảnh rỗi nhìn nó ăn, thấy rằng nhìn nhìn thật là có ý tứ, đầu lưỡi liếm liếm, sữa trong bát đang dần dần vơi đi, vật nhỏ uống thật đúng rất nhanh, liếm sữa có vị như vậy, các cô đều cảm thấy đói bụng... 囧~
"Tiểu Bạch khỏe nha." Vỗ vỗ đầu nhỏ tiểu thú tể, Liễu Thư khích lệ không keo kiệt chút nào. Diendanlequydon~ChieuNinh
"Tiểu Bạch?" Kathy mẫn cảm thấy rằng không giống với: "Câu đặt tên cho nó, còn đút một mình, chẳng lẽ muốn dưỡng ở bên người?"
"Ừ, xác thực có cái ý tưởng này." Vuốt cằm suy tư, kỳ thực cô rất thích tiểu động vật lông xù, thú lắm lông này vừa vặn phù hợp yêu cầu của mình, chỉ là trong hậu viện là lương thực dự trữ, là gia thú phải thịt, dưỡng làm sủng vật mà nói, có cảm tình thì làm sao bây giờ, cô có bao nhiêu không đành lòng, hiện tại thì —— nhìn nhìn thú tể ăn no xong, có khuynh hướng buồn ngủ trong lòng cô vừa động.
"Không phải chứ." Kathy thực không đồng ý: "Một mình cậu thì dưỡng làm sao, dù sao sau khi lớn lên đều phải làm thịt rồi." Cô nàng căn bản không biết Liễu Thư muốn dưỡng chơi.
"Sẽ không ăn, tớ muốn làm, là thú canh cửa." Niết nắm tay, còn thật sự gật gật đầu, giọng điệu cũng nghiêm túc: "Đừng nói nữa, tớ quyết định bắt nó đến làm sủng vật dưỡng, ừ, kỳ thực thú lắm lông cũng sẽ cắn người, móng vuốt cũng rất lợi hại." Cứ như vậy thì cũng không khác cẩu cẩu lắm, quên đi coi như cẩu mà dưỡng vậy.
"Kỳ thực như vậy cũng tốt, tựa như tiểu hồng điểu của Vu y, nhưng mà chim như vậy thì chúng ta dưỡng không được, ngày hôm qua Ngải Đạt còn nói với tớ muốn bắt con chim nhỏ về cho mình chơi đấy." Nâng mặt, Alice thật ra rất đồng ý, hơn nữa thời điểm nói tới Ngải Đạt muốn tặng chim chóc cho cô, vẻ mặt đó là mộng ảo, hiển nhiên cuộc sống vợ chồng thực Hạnh phúc.
"Căn bản không giống có được không, bộ dạng chim hồng lớn, có năng lực bay có thể chở người, nó có thể làm gì?" Ghét bỏ thêm khinh bỉ chỉ vào con vật nào đó mới vừa ăn ngủ.
"Kathy, Tiểu Thư muốn dưỡng thì dưỡng đi, không cần so đo như vậy, nhìn xem tiểu thú tể thực đáng yêu, cậu không phải cũng thích loại này sao, ngày nào đó kêu Abby bắt vài con tiểu thú dễ coi về cho cậu, nuôi chơi cũng tốt, kì thật không được thì coi như nuôi gia thú thôi." Đong đưa cánh tay Kathy, Alice cười nói với cô nàng.
"Ai nha, tớ mặc kệ cậu, thú lắm lông dù có nuôi thì cũng chỉ như vậy, cậu sẽ hối hận, muốn nuôi cùng lắm thì tìm con nào lớn một chút, đẹp một chút." Nói đến nói đi, Kathy cũng là vì cô mà suy nghĩ thực tế, Liễu Thư cười cười, trấn an nói: "Được rồi, được rồi, tớ biết hảo ý, nhưng mà quá lớn tớ nuôi không nổi, không chừng ăn thịt đấy, vẫn là động vật ăn chay tốt hơn." Nhưng mà sau này Liễu Thư sẽ trực tiếp thu hồi những lời này, trong lòng nước mắt lưng tròng tỏ vẻ, chính mình không bao giờ tin tưởng thế giới này nữa, rất nguy hiểm oa oa.
Buổi tối thời điểm Allen về nhà, Liễu Thư nói ra ý tưởng cô muốn nuôi tiểu thú tể ở bên người, thú nhân hiếm khi tỏ vẻ do dự, Liễu Thư chờ mong nhìn, xem bạn lữ nhà mình có thể nói ra được cái gì, nhưng mà hiển nhiên thú nhân cũng không quá nhiệt tình, sau khi rối rắm một chút, gật gật đầu: "Được, em muốn nuôi thì nuôi, nhưng mà đừng quá mệt mỏi."
"Anh thật sự đồng ý, về sau Tiểu Bạch làm tổ khắp nơi trong nhà chúng ta, anh cũng không được ghét bỏ." Liễu Thư luôn mãi xác định, cảm thấy hắn dễ như nói chuyện vậy còn có chút ngượng ngùng, thế nào cứ cảm giác mình rất chuyên chính, như vậy, không tốt, không tốt.
"Ừ." Không chút do dự gật đầu, Allen nở nụ cười, bàn tay to phủ hai má Liễu Thư: "Đừng lo lắng cho anh, vừa rồi anh chỉ là suy nghĩ, em muốn nuôi ở bên người, nhưng mà tiếp qua nửa tháng thì chúng ta phải đi bộ lạc Dực Xà, gia cầm ngược lại cũng có thể cho những người khác săn sóc, nhưng sủng vật em nuôi thì không phải thân cùng với em sao, thời gian hơn một tháng này thú tể cũng lớn hơn được choai choai, em trở về cũng không biết em, đến lúc đó lại dưỡng cũng có thể dưỡng không quen." Tiểu thú kết thân người gần gũi rất mẫn cảm mùi, khi còn nhỏ quan trọng nhất rồi, có thể sẽ nhớ cả đời đâu.
"A, anh nói cũng đúng." Liễu Thư bừng tỉnh đại ngộ, gãi đầu càng ngượng ngùng, mình thật sự là muốn cái gì thì được cái đó, cũng không có cân nhắc hậu quả, quả nhiên gần đây cái tin tức tốt sắp được xa nhà đều làm hôn mê đầu óc sao, rất không nên.
"Vậy làm sao bây giờ đây." Liếc mắt nhìn tiểu thú tể trên đống cỏ khô một cái, Liễu Thư thực không nỡ, cô vừa quyết định chủ ý thôi, vì thế xuất ra đòn sát thủ —— ánh mắt tội nghiệp nhìn sang Allen: "Em thật sự rất muốn dưỡng, tiểu thú tể sau khi lớn lên còn có thể giữ nhà hộ viện nữa."
Allen ghen tị, thấy Liễu Thư để bụng với một con tiểu thú tể như vậy, hắn cũng rất khó chịu, nhất là biết bạn lữ đối với hình thú của mình không hề có sức chống cự, chẳng lẽ hiện tại muốn thay đổi vị trí loại lông tơ khống này, nháy mắt hắn hóa đen.
Rất muốn lắc đầu nói không thể, nhưng thân là thê nô, khi nhìn đến bạn lữ ánh mắt đáng thương hề hề mang theo năn nỉ, thần thú tại thượng, tuyệt đối không có một thú nhân nào có thể chống cự nổi, được rồi, hắn cũng không muốn kháng cự, ai, quên đi, cứ như vậy đi.
"Vậy nuôi đi." Thú nhân hoàn không kiên trì nổi.
"Chúng ta đây phải đi xa nhà..." Ngập ngừng nhắc nhở.
"Không sao." Cười lớn trấn an: "Một con thú tể mà thôi, đến lúc đó liền mang nó theo, đặt ở trong lòng ôm là tốt rồi, dù sao không có ai sẽ để ý, chỉ là ở trên đường nhất định phải nuôi kỹ rồi."
"Em đã biết, nhất định làm cho nó cai sữa ở trong khoảng thời gian ngắn." Gấp rút lên đường còn uống sữa thì qáu mất công rồi, vẫn nên cai sữa thôi, đáng thương tiểu thú tể mới uống sữa vài ngày, thì lập tức phải đối mặt Tra tấn cai sữa tàn khốc như vậy. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d
Mặc kệ nhận được Allen cam đoan, Liễu Thư bắt đầu thực thi an bài kế hoạch cai sữa cho thú tể thế nào. Dù sao thời gian ngay tại lúc hoan hoan nháo nháo mà vượt qua từng ngày, tối muộn đêm đó sau khi bầu trời dâng lên ánh sáng không đã lâu, thì ngày bọn họ khởi hành rốt cục đã đến, vì một ngày này, các tộc nhân trong bộ lạc chờ đợi chuẩn bị thật lâu.
Sáng sớm rời giường, Liễu Thư tay chân lưu loát nấu xong điểm tâm, chính mình lại rửa mặt, thuận tiện đổ thức ăn đều đã chuẩn bị tốt vào trong chuồng cho gia thú ăn, hết thảy mọi chuyện đều tiến hành cẩn thận có thứ tự. Phải rời khỏi hơn một tháng, nửa mẫu đất trong nhà Oman đều nói sẽ hỗ trợ quản lý, hơn nữa dựa vào Liễu Thư làm hết thảy vì bộ lạc, tin tưởng giống cái thú nhân thiện lương khác đều sẽ hỗ trợ chiếu cố, trong nhà cũng đơn giản đi rồi, gia cụ trong nhà đều dùng da thú phủ lên, miễn cho đến lúc đó rơi bụi khó quét tước.
Còn gia thú trong hậu viện, Eva và Noreen đều tỏ vẻ sẽ chiếu cố tốt, dù sao cũng không khó chiếu cố, hai cô cùng nhau thì càng thoải mái, lo lắng duy nhất chính là nhóm tiểu thú tể sinh ra mới một tháng phải chăm sóc cẩn thận, tránh cho vô ý một cái thì sẽ chết đi, đến lúc đó đáng tiếc cũng không được.
"Vì sao dậy sớm như vậy." Ngày hôm qua thu thập này nọ cả đêm, sáng nay Allen ngủ sâu, hơn nửa ngày mới phát hiện Liễu Thư dậy sớm.
"Em cao hứng nha." Múc bồn nước đưa lên cho Allen, Liễu Thư cười hì hì nói, cước bộ nhẹ nhàng đi phòng bếp nhìn xem, điểm tâm đã xong chưa.
"Mọi thứ đều chuẩn bị xong rồi, hôm nay chúng ta vác một cái bao to, còn lại để cho những người khác vác là tốt rồi." Nhanh chóng rửa sạch mặt, súc miệng, Allen sáp lên hỗ trợ nói.
"Như vậy tốt." Liễu Thư làm ba lô to bên trong là da thú, quần áo và những thứ nhỏ nhẹ, dù sao Allen chở cô còn mang nhiều đồ như vậy cũng không dễ dàng, những cái khác ví dụ như giỏ, đồ gốm v.v thì để cho hai mươi thú nhân mang vác.
Chờ bọn hai người họ nói nói cười cười ăn xong điểm tâm, mặt trời đã dâng lên, Allen rất đại lực sĩ mà nhấc tất cả mọi thứ nặng lên rồi cất bước sãi to đi phía trước. Mà Liễu Thư giống như một nàng dâu nhỏ đeo một cái bọc nhỏ lương khô chầm chậm đuổi ở phía sau, thỉnh thoảng còn yêu cầu hỗ trợ nhiều một ít, đáng tiếc người phía trước hoàn toàn không nghe thấy, vui vẻ nói nhăng nói cuội với cô, mà Tiểu nàng dâu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ câm miệng, cũng may ở phía trước chính là quảng trường bộ lạc, chút khoảng cách ấy cũng không tính là cái gì.
Hai người đến đó, quảng trường bên này đã tụ tập rất nhiều người, còn những người khác lần này cần đi bộ lạc Dực Xà đã ở lục tục tới rồi, Liễu Thư mắt sắc nhìn thấy hai người Alice Kathy, mà bên cạnh các cô trừ bỏ Abby Ngải Đạt ra còn có giống cái thú nhân khác, là nhân tuyển lần này cần đi, xem ra là gặp nhau ở bên kia.
Truyện khác cùng thể loại
134 chương
73 chương
99 chương
110 chương
57 chương
42 chương
821 chương