tôi ngủ được khoảng 1 lúc, thì tiếng của Long và Lãm lọt vào tai tôi, dù vẫn đang nhắm mắt thiu thiu mơ màng... “sao mà dễ ngủ thế nhỉ?” “uh...” “lần đầu có người ngủ khi nghe tao hát đó!” “mày chạy xuống lấy cái áo khoác đi Long” “chi vậy?” “trên này gió lớn lắm..” “sao mày ko đi mà bắt tao đi?” “vậy tao xuống, mày ở đây coi Xuân nghen.” ............. cơn buồn ngủ làm tôi tiếp tục đánh thêm 1 giấc nữa, cho đến khi tỉnh dậy thì thấy mình đã nằm trong phòng, với 1 cái áo khoác đắp qua người, áo của tôi. đúng lúc mẹ đẩy cửa bước vào. “ủa, 2 bạn của con đâu?” “về rồi.” “ai đưa con xuống đây vậy?” “là Long. nó bế con xuống.” “bế con á?? T__T” “con gái gì mà bạ đâu ngủ đó à, mẹ còn phải xấu hổ thay cho con. thôi dậy ăn cơm đi.” ... nói xong mẹ đi ra ngoài, tôi cũng ngồi dậy dụi mắt, đã hơn 7 giờ tối rồi.. cạnh chiếc đồng hồ Jerry để bàn của tôi, có 1 mảnh giấy sticker nhỏ, được kẹp bên dưới – trên đó ghi dòng chữ lạ “xin lỗi vì đã vào phòng Xuân. ngủ ngon nhé. Lãm” “xin lỗi vì đã vào phòng” ? có thế mà cũng xin lỗi sao.. khách sáo nhỉ. ................... tối thứ bảy, mẹ và ba đi đám cưới, ông nội sang nhà ông Bảy chơi cờ tướng, tôi được dịp lỉnh ra ngoài, trốn sang nhà Đu Đu.. tôi có nhiều chuyện kể cho Đu Đu nghe lắm.. “nó đi rồi con.” “lại đi vắng ạ?” “uh...” thật là chán, hiếm khi mới có 1 dịp, vậy mà.. chắc cậu ấy đi làm thêm.. “cô có biết Đu Đu làm ở đâu ko?” “nó nói làm quán cafe, cô cũng ko rõ quán nào nữa.” ..... quán cafe.. uhm... cậu ấy nói làm phục vụ mà. quán cafe nào ấy nhỉ. có gần đây ko hen.. dù sao thì tôi cũng ko thể đi vòng vòng mà tìm, đành chán nản quay về nhà.. vừa về tới, tôi nhận ra chiếc xe của Long dựng ở trong sân. “đi đâu vậy chứ???” giọng Long hỏi tôi giống y giọng mẹ hỏi ba mỗi khi ba đi về trễ vậy T__T “tớ.. đi chút việc. hai người lại tới đây làm gì thế?” “ặc. ặc.. mai thi rồi chị hai. hôm qua có tập được khỉ gì đâu.” “ò... àh.. vậy giờ tập tiếp à?” ...... Lo Lo nhét vào tay tôi 1 tờ giấy có in khúc chorus.. chorus – hình như là điệp khúc..bài hát Take me to your heart. thấy vẻ tần ngần của tôi, Lãm bước tới nói nhỏ.. “Xuân học đoạn này , hát theo thằng Long, có 4 câu thôi.” “uhm.. cũng được..” “nè, hôm qua ngủ ngon ko?” “ah.. cậu..bế tớ xuống đó hả?” “YEAH!! Xu Xu thế mà nặng chết khiếp! ^-^” TT____TT trong khi Long nhe răng cười nửa đùa nửa khoái chí, Lãm chỉ phớt lờ và vào trong lấy cây đàn, tôi cũng phớt lờ theo.. .................... việc hát theo Long đoạn điệp khúc xem ra cũng ko đến nỗi, vì tôi chỉ ca lí nhí, tiếng Long át gần hết, cộng thêm tiếng đàn của Lãm, thì chẳng ai biết có sự góp mặt của tôi. +__+ “wow, hay thật!! cứ như ca sĩ áh!! ” chị Huyền ở đâu nhảy ra vỗ tay bụp bụp, khen nức khen nở, làm mặt anh chàng hot boy lại vênh lênh. “hehehe, dĩ nhiên! giờ ca sĩ phải đi…toa lét! ^0^, toa lét ở đâu dzị, chị?” Long theo chị Huyền vào trong đi..toa let, tôi ngồi lại phòng khách cùng Lãm, cậu ấy vẫn đang mân mê các sợi dây đàn. dù cũng định nói gì đó với cậu, nhưng tôi lại ko biết chuyện gì để nói nên đành im thinh. “Xuân muốn nói gì à?” “huh?… (sao cậu ấy biết nhỉ?).. àah, uh, hôm qua, cậu để lại mảnh giấy..” “uh, tôi vào phòng lấy cái áo khóac cho Xuân..” “uhm, mà thế thì có gì phải xin lỗi?” “con trai vào phòng con gái khi chưa được phép thì… ko hay lắm.” “ah……..” hóa ra Lãm lại là người quá ý tứ như vậy, so với tuổi của chúng tôi, hình như Lãm trưởng thành hơn 1 chút. lúc trước Đu Đu vẫn hay vào phòng tôi, thậm chí lục lọi tủ của tôi nữa.. có khi cậu ấy nhảy tưng tưng trên giường, làm đống gối chăn của tôi bẩn hết cả. >__< …………… sau khi tập lại lần cuối, Long ngửa lòng bàn tay ra phía trước bảo với 2 chúng tôi hãy đập tay hẹn quyết thắng.. ngay lúc ấy, ba mẹ đi ăn cưới vừa về tới cổng, 2 anh bạn của tôi vội quay người cúi chào.. Long bước tới trước. “bác nhớ cháu ko ạ??” “uh..ah.. hôm tuần trước có gặp.” ba tôi nở nụ cười xã giao, song, vẫn giữ vẻ nghiêm nghị trên mặt, trái lại mẹ tôi tỏ ra thân mật hơn với Long.. “mai thi phải ko con, chiến thắng nhé!!” “YEAH.. nhất định rồi, thank you!!” cả ba tôi và Lãm đều cau mày nhìn Long, khiến anh chàng hơi khớp, vội gãi đầu lúng túng.. mẹ tôi cười xuề xòa, còn bảo “OK, fighting!” nữa.