Bụng Ngu Dung vẫn như cũ không có nhô lên, tuy bà Ulla đã kiểm tra qua và khẳng định nó không có bất cứ vấn đề gì, nhưng cậu vẫn cảm thấy lo lắng suốt một thời gian. Cuối cùng, cho đến một ngày đẹp trời, rốt cuộc cậu cũng cảm nhận được có một sinh mạng nhỏ đang ở trong bụng mình. Cũng không phải là máy thai gì đó, mà là một cảm giác rất khó diễn tả, giống như là từ trong bụng cậu truyền ra một âm thanh đang thì thầm gọi tên cậu vậy. Điều này làm cho Ngu Dung cảm thấy an tâm và vui mừng hơn bao giờ hết, hiện tại cậu đã có thể chắc chắn đứa bé đang rất khỏe mạnh rồi. Trừ bỏ việc cậu do mang thai mà dễ xúc động rồi chạy đi tìm Kraken bắt bẻ một chút ra, cuộc sống của hai người vô cùng ổn định và hạnh phúc. Nhưng mấy ngày gần đây, nhà cậu phải thường xuyên tiếp đãi mấy vị khách không mời. Kỳ thật, Ngu Dung rất hoan nghênh việc có khách đến chơi, bởi vì ngoài Kraken ra, trong nhà chỉ còn vài con tiểu quái với chỉ số thông minh không cao lắm, làm cậu muốn kiếm người nói chuyện cũng không có. Tuy bà Ulla cũng thường hay ghé qua nhà tán gẫu với cậu, nhưng bà là người bận rộn, ngồi một lúc liền phải rời đi. Còn người khách này, Ngu Dung cảm thấy không thích chút nào, đó chính là cái người cá kỳ quái lúc trước định sàm sỡ cậu. Nghe nói hắn ta là anh trai của Kraken, kêu là Triton thì phải? Ngày đầu tiên Triton tới một mình, còn mấy ngày sau đều đem theo một hải tiên nữ. Với lý do rất hợp tình hợp lý là, thấy Ngu Dung ở nhà hoài như thế sẽ rất nhàm chán, cho nên hắn dẫn vợ của mình tới để trò chuyện với cậu. Mỗi lần tới đây, hắn đều dẫn theo một hải tiên nữ khác nhau, không biết người nào là tình nhân của hắn, người nào mới là vợ của hắn nữa? Nhưng Ngu Dung không quan tâm điều đó, điều làm cậu bực nhất chính là, tuy là người mang thai, nhưng dù sao cậu cũng là đàn ông, ai nói cậu sẽ trở nên thân thiết trò chuyện với mấy cô nàng kia? Hơn nữa, cứ thừa dịp Kraken không để ý, hắn lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cậu, như là muốn nuốt chửng cậu vậy. Ngu Dung không phải là người có tính nhẫn nại cao, hơn nữa cậu lại đang mang thai, tâm tình rất dễ bộc phát: “Ngươi nhìn cái gì????!!!!” 97 Triton có chút luống cuống, lập tức lên tiếng xin lỗi: “Thật có lỗi, anh chỉ là hâm mộ hai em đang có đứa nhỏ thôi.” Nói xong, liền dùng tay đánh vào người Kraken một cái, cười mắng: “Em thật là thằng nhóc may mắn.” Kraken nói: “Xin lỗi, Roy đang mang thai nên rất dễ xúc động.” Ngu Dung vừa nghe ông xã mình nói thế liền tức điên lên, ý của hắn là muốn mình xin lỗi người kia?! Cậu đập mạnh cái đuôi xuống đất, giận dỗi bơi về phía phòng ngủ, không muốn nhìn thấy tên kỳ quái kia nữa, còn có, Kraken thật đáng giận mà, không giúp mình thì thôi, còn chạy đi nói hộ người khác. “Thật xấu hổ, Triton, anh về trước đi, em đi xem Roy một chút.” Kraken có chút lo lắng, liền lên tiếng đuổi khách. “Anh hiểu mà, đều do đứa nhỏ trong bụng thôi, anh đi trước nha.” Triton cũng không nói gì, mang theo cô nàng không biết là vợ hay tình nhân kia rời đi. Kraken đi vào phòng liền thấy Ngu Dung đang trốn dưới ao, đem cả người chìm xuống nước, thấy Kraken tới gần, cậu hừ một tiếng rồi quay mặt sang chỗ khác. Ý tứ là, hiện tại em không muốn nhìn thấy anh. . . . “Bà xã, em đừng giận nữa. . .” Kraken vươn hai xúc tu ra, ôm lấy Ngu Dung từ dưới ao lên. “Anh đi mà dỗ cái tên Triton kia, tới đây quản em có tức giận hay không làm gì??!!” Ngu Dung không có giãy dụa, nhưng vẫn dùng âm thanh bén nhọn lên án hắn, có chút cố tình muốn gây sự. “Đừng như vậy, Triton là anh trai cùng cha khác mẹ với anh, anh không thể vì anh ấy cứ nhìn chằm chằm em mà gây náo loạn được. Đừng tức giận nữa nha! Anh hứa, sau này anh ta đến, sẽ không để anh ta có cơ hội nhìn thấy em.” Kraken lên tiếng dỗ dành Ngu Dung. 98 Tuy Ngu Dung vẫn còn tức giận, nhưng bình thường cậu là người ôn hòa, còn có chút tâm tính trẻ con nên thường sẽ không giận dỗi lâu, cho nên cậu nói: “Được rồi, sau này anh ta có đến, em không muốn tiếp chuyện với mấy cô nàng trang điểm lòe loẹt đi chung với anh ta nữa.” Ngu Dung cảm thấy phải tiếp chuyện với mấy cô nàng hải tiên nữ kia chính là một hình thức tra tấn tàn ác nhất. “Ừm, Roy của anh rất rộng lượng.” Trong lúc cố làm cho Ngu Dung vui vẻ lại, trong lòng Kraken cũng cảm thấy có chút bất an, tuy lúc nãy hắn lên tiếng xin lỗi Triton, nhưng đối với thái độ của Triton, hắn cũng cảm thấy có chút không thích hợp, hình như Triton quan tâm tới Ngu Dung hơi quá mức rồi nhỉ? “Hừ, em mới không có rộng lượng như vậy, em là người hẹp hòi nhất trên thế giới này đó.” Ngu Dung giả bộ tức giận, hừ một tiếng rồi quay sang hướng khác, nhưng cậu lại bị Kraken dùng xúc tu thọc lét, khiến cậu cười phá lên. “Ha ha ha ha ha. . . Đừng thọc lét em nữa, ha ha ha ha. . .” “Thực sự là người rất hẹp hòi? Hẹp hòi chỗ nào? Chỗ này phải không?” “A, ha ha ha ha ha. . . em rất rộng lượng! Thiệt đó, em là người rộng lượng nhất trái đất này luôn!” 99