Xu Xu Đừng Khóc
Chương 7
“ko được.”
“có gì mà ko được?”
“thầy biết thì lại bị phạt nữa…..”
“ko sao đâu. chép nhanh đi. tôi bảo đảm ko bị phạt nữa.” tôi vẫn lắc đầu và cố gắng tự mình dịch bài văn, nếu mà cứ để cậu ta làm giùm thì thể nào tôi chỉ có tệ hơn và tệ hơn..
“rốt cục thì Xuân ngoan, hay là bướng đây?”
Long tặc lưỡi, chống cằm nhìn tôi, mặc dù đã làm xong phần của mình nhưng cậu ấy vẫn ko chịu về. tôi mặc kệ và chỉ cố hì hục viết..
………… sau 1 tiếng 20 phút, tôi cũng hoàn thành nhiệm vụ cùng cơn đói cồn cào, vì đã gần 1h trưa. khóac vội cặp lên vai, tôi chạy nhanh ra cổng để đón xe về nhà, và nhận ra Đu Đu đang đứng chờ tôi tự khi nào.
“Ơ…Đu Đu…?”
“Wái!!! cậu chếtttttttt trong đó luôn rồi hả?????” vẻ mặt nổi cáu của Đu Đu làm tôi thấy tội lỗi kinh khủng, tôi vuốt vai cậu ấy và lí nhí xin lỗi.
“…nhưng sao cậu lại đến đây?”
“CÁI GÌ?? Cậu hẹn tớ đón ăn chè bà ba mà!! >___
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
40 chương