Xin Nghe Lời Thần Linh
Chương 47
Chương 95: Phiên ngoại 1
Edit: OnlyU
Minh thần Osiris ở thần điện trung tâm nhưng cơ thể thì ở thần điện dưới đáy sông Minh Hà.
Chử Toái Bích nghênh ngang đi vào, rót nọc độc 10 năm trước để lại vào người minh thần Osiris, khiến thần trí Osiris tê liệt, sau đó hắn từ từ lấy đi 2 phần Vong Linh Thư.
Sau khi lấy xong, hắn lập tức rời khỏi đó, vội vã cùng Cao Yến đi dọc theo lưu vực sông Minh Hà rời khỏi vương quốc Minh Hà.
Lúc đó minh thần Osiris bị tê liệt, các vị thần và vệ binh thì vội bình ổn vương quốc Minh Hà đang hỗn loạn, hoàn toàn không phát hiện tình huống của Osiris đứng đầu bất thường, thế nên khi vương quốc Minh Hà vừa khôi phục chút trật tự thì tất cả các vị thần, người chơi, cư dân vĩnh hằng và vệ binh đều nghe thấy được rống giận muốn hộc máu của minh thần Osiris.
"Người chơi nhân loại Chử Toái Bích!!! Vĩnh viễn cấm vào vương quốc Minh Hà!!! Con dân của ta gặp hắn lập tức Giết – Chết – Không – Tha !!!"
Tiếng rống đầy giận dữ truyền ra thần điện trung tâm, qua 7 cổng thành, sông sa mạc và rừng cây tùng đen, trải khắp vương quốc Minh Hà, thẳng đến cánh cổng vào vương quốc – RẦM!!!
Cánh cổng vào vương quốc Minh Hà đóng lại lần nữa, rút khỏi trò chơi, dù thần linh sân chơi uy hiếp hay dụ dỗ thế nào cũng không chịu cho người chơi tiến vào.
...
Chử Toái Bích rời khỏi sân chơi, việc đầu tiên là trả cơ thể cho Asuro, sau đó dùng Vong Linh Thư hồi sinh bản thân.
Hai quyển Vong Linh Thư đều chôn trong trái tim hắn, chờ hoàn toàn tiêu hóa và dung hợp.
Còn Cao Yến, vì Tiểu Quan Âm đã đúc thành kim thân mà cậu trở thành thần linh đại tân sinh đầu tiên.
Sân chơi thông báo tin tức này cho người chơi toàn cầu, cũng thưởng phần thưởng đặc biệt – Báo cho Cao Yến biết bạn đời tương lai của cậu chính là Chử Toái Bích, người chơi cấp Chủ Thần duy nhất toàn cầu.
"..."
Im lặng là phản ứng duy nhất của tất cả người chơi khi nghe được tin tức này.
Chử Toái Bích, đó là một truyền thuyết, trong vòng một ngày, tiếng xấu của hắn lan khắp nơi lần nữa.
Mới vừa bị vương quốc Minh Hà chận ngoài cửa, còn hạ lệnh giết không tha, sau đó lại nghe thần linh chó má của sân chơi nói hắn là bạn đời của thần linh đại tân sinh đầu tiên, thành tựu này khó ai đuổi kịp.
"Nói mới nhớ, trước đây khi Chử lão cẩu thăng cấp thành người chơi cấp Chủ Thần, sân chơi cũng thông báo bạn đời tương lai của hắn ở màn cao cấp." Một tay Tạ Tam Thu khoát vai Dương Miên, cười híp mắt nói.
Cao Yến nghe vậy vô cùng kinh ngạc: "Tôi không biết chuyện này đó."
Tạ Tam Thu ấn mở diễn đàn mà người chơi cao cấp mới có thể vào được, trong đó có bài post hot hai năm.
[Shock! Chử Thần, người duy nhất trên thế giới vượt qua độ khó của Chủ Thần không rõ tung tích, có người biết chuyện bật mí Chử Thần đi tìm bà xã. Đúng, mọi người không nhìn lầm đâu, Chử lão cẩu có vợ rồi!]
Ấn vào bài, có tổng cộng 5000 bình luận, mỗi ngày đều có người vào bình luận đẩy bài lên top.
Bình luận thống nhất một ý: [Đã biết Chử Thần thăng lên cấp bậc Chủ Thần, thần linh chó má tặng hắn một người vợ. Kết luận, thăng cấp Chủ Thần có bà xã!]
Xếp sau đều bày tỏ nguyện vọng phải phấn đấu và muốn có bà xã, tổng kết ý cơ bản chính là "Ngay cả Chử lão cẩu cũng có bà xã, tại sao mình không có? Cố gắng nữa sẽ có."
Cao Yến nhướng mày: "Người chơi cao cấp đều thú vị như vậy?"
Chử Toái Bích vươn tay vươn chân, lâu không vận động khớp xương cứ kêu răng rắc, hắn đi tới choàng vai Cao Yến đi về phía trước: "Một đám độc thân mặt dày, dùng từ "thú vị" hình dung họ là đang vũ nhục chữ Hán đó."
Cao Yến hỏi sang chuyện khác: "Vong Linh Thư thế nào rồi?"
"Rất tốt." Hắn chỉ vào trái tim: "Ở trong này."
Asuro nhào đến Cao Yến, cô bé ngẩng đầu, hai mắt long lanh nhìn cậu: "Yến Yến thành thần, thật lợi hại. Em muốn xem kim thân bling bling."
Asuro muốn thành thần cũng cần đúc kim thân, bình thường cô bé không biểu hiện gì nhưng thực tế trong lòng lại vô cùng khát vọng có được kim thân.
Cao Yến đáp: "Sau này cho em xem."
Asuro gật đầu, tiếp tục ôm đùi cậu không chịu buông. Chử Toái Bích liếc nhìn cô bé, sau đó xách cổ bé ném qua một bên: "Đừng có dê xồm."
Cao Yến rũ mắt, khóe miệng cong lên.
Hắn thấy thế lén hôn cậu một cái, sau đó phàn nàn: "Quá nhiều kỳ đà cản mũi."
Cậu đáp: "Lần tới chỉ hai người chúng ta đi chơi thôi."
Chử Toái Bích: "Ừ, chọn một hòn đảo nào đó tình nhân hay nghỉ mát."
Cao Yến để hắn chọn, xong thì bảo cậu đặt vé máy bay là được.
Dương Miên và Tạ Tam Thu sóng vai đi phía sau hai người: "Cho em mượn tài khoản ở diễn đàn cao cấp dùng một chút được không?"
Tạ Tam Thu: "Tôi được cái gì đây?"
"Thầy trò một thời gian, anh nói mấy câu này làm em rất đau lòng."
"Nhưng ngoại trừ mấy cái này, chúng ta còn có thể nói chuyện gì?"
Dương Miên: "Haylà nói chuyện tình cảm?"
Tạ Tam Thu: "Em nhắc tới chuyện này làm tôi lập tức có tinh thần. Khi nào hẹn hò?"
Dương Miên: "Hẹn với hò mie anh, là nói chuyện tình cảm thầy trò!"
Tạ Tam Thu lập tức bỏ tay Dương Miên ra: "Xin lỗi, em bị trục xuất khỏi sư môn rồi."
"Đầu óc anh toàn là yêu đương hả?"
"Nếu không thì sao?"
Dương Miên trợn trắng mắt: "Nếu không thì thử một lần."
"Bây giờ đi xem phim đi."
"... Thật tầm thường."
Mặc dù ghét bỏ nhưng Dương Miên vẫn không hất tay Tạ Tam Thu ra, bị y nắm tay đi hẹn hò. Trước khi đi còn phất tay chào Cao Yến: "Tối gặp lại."
Đường Tắc và Du Tiểu Kiệt rất thức thời, không quấy rầy Cao Yến và Chử Toái Bích, hai người cũng nói tạm biệt rồi rời đi.
Cuối cùng chỉ còn lại Asuro cứ quấn lấy không chịu buông đối chọi gay gắt với Chử Toái Bích, hắn đành nói Cao Yến gọi Tiểu Quan Âm đã đúc thành kim thân ra.
Cậu suy nghĩ một chút rồi gọi cậu bé ra.
Chử Toái Bích dùng Tiểu Quan Âm như mồi câu, Asuro không cách nào kháng cự kim thân quả nhiên nhào tới, quên luôn việc quấy rầy thế giới riêng của Cao Yến và Chử Toái Bích.
Về đến nhà, hắn ôm lấy cậu từ phía sau, hơi cúi người, cằm đặt trên vai cậu: "Xin lỗi, làm em lo lắng sợ hãi."
Đó là chuyện 10 năm trước nhưng đối với Cao Yến thì chỉ mới ngày một ngày hai mà thôi. Thời gian có thể trị lành vết thương, nhưng đối với cậu thì mấy ngày này ngắn ngủi đến nỗi không cần để ý.
Cao Yến lên tiếng: "Anh không có việc gì thì em sẽ không lo lắng sợ hãi nữa. Mà sao anh chỉ lấy một nửa Vong Linh Thư?"
Chử Toái Bích nghe vậy cười một tiếng, ôm lấy Cao Yến ngã xuống sô pha: "Em biết tính anh tính toán chi li mà, lúc đó lấy đi phân nửa Vong Linh Thư, sống lại xong anh đi tìm kẻ thù. Không tìm được bèn phá hoại vương quốc Minh Hà trả miếng, ai bảo các vị thần không có điều tra rõ chân tướng đã định tội anh."
Hắn dừng trong chốc lát, bầu không khí yên tĩnh ngọt ngào.
Chử Toái Bích nói tiếp: "Sau đó anh lại đến trung đình Sphinx gặp được thần"
Hắn hỏi "thần" về tương lai sau này của Cao Yến, kết quả coi như tạm được.
Cao Yến hỏi tiếp: "Tại sao máy nghe nhạc của anh lại có ghi âm của em?"
Chử Toái Bích đáp: "Sau khi anh thăng cấp người chơi cấp Chủ Thần thì "thần" thưởng cho anh." Hắn xoa cằm, ngẫm nghĩ rồi nói tiếp: "Hình như vì để anh hiểu rõ em hơn nên anh thấy được quá trình em sinh ra và trưởng thành. Nhưng chỉ lấy ra một đoạn ngắn, không có những việc riêng tư quá mức."
Trong quá trình trưởng thành, Cao Yến không làm chuyện gì cần che giấu nên cậu không quá để ý, chẳng qua quá trình trưởng thành bị thần linh chó má tùy tiện truyền phát ra ngoài làm cậu hơi khó chịu.
"Quả nhiên đối với thần linh chó má thì nên độc ác một chút." Cao Yến nói: "Có điều thần linh đối với thế giới mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, vậy trò chơi còn tiếp tục không?"
"Thần linh có cũng được mà không có cũng không sao, sân chơi cũng tương tự, có cũng được mà không có cũng không sao, chẳng qua luôn có người muốn được sống lâu hơn một chút."
"Cũng đúng."
Ít nhất trở thành thần linh thì sẽ sống được lâu hơn.
Cả người Cao Yến vùi trong lòng Chử Toái Bích, hơi buồn ngủ nói: "Những sân chơi kia đã từng tồn tại, sau đó ảnh hưởng đến cân bằng thế giới nên mới bị vứt bỏ trở thành một mảnh nhỏ hư không tự do đơn độc. Sau đó, "thần" nhét mảnh nhỏ vào sân chơi."
Nghiêm túc mà nói, sân chơi đã trở thành không gian khá ổn định, hơn nữa còn gắng bó chặt chẽ với thế giới hiện thực.
Chử Toái Bích bỗng nói: "Theo lời em nói thì thần linh và sân chơi không phải có hay không có cũng được."
Cao Yến ngẩng đầu, nheo mắt nhìn hắn: "Ý của anh là..."
Chử Toái Bích mỉm cười: "Thế giới hiện thực không bị hủy diệt, nếu sân chơi xông vào thế giới hiện thực sẽ khiến thế giới hiện thực mất cân bằng, mà thần linh có thể khống chế sân chơi, duy trì cân bằng hai thế giới."
Vậy nên, ai nói thế giới hiện thực không cần thần linh duy trì cân bằng?
Trước đây thần linh chó má đã muốn thế giới hiện thực và sân chơi dung hợp vào nhau, thả ác hồn và quái vật trong sân chơi để tiến hành diệt thế ở thế giới hiện thực. Nhưng bây giờ bị quy tắc cản trở, thần linh chó má chắc chắn không thể diệt thế, nếu không sẽ vi phạm quy tắc.
Cao Yến: "Thần linh, sân chơi và thế giới hiện thực đã tạo thành thế cân bằng mới."
Chử Toái Bích gật đầu, nụ cười càng lúc càng rộng: "Hình như chúng ta nắm được nhược điểm để uy hiếp thần rồi."
Cao Yến nói tiếp: "Vậy là, thần linh đại tân sinh có tư cách đàm phán với thần rồi. Chúng ta phải lên kế hoạch đàng hoàng, làm thế nào có thể chiếm được càng nhiều thứ tốt từ thần linh chó má."
"Từ từ lên kế hoạch, tranh thủ lợi ích lớn nhất."
Chử Toái Bích tay đen mà lòng dạ cũng đen, phỏng chừng so với bất kỳ ai, hắn đều là người bóc lột ác nhất.
So với hắn, Cao Yến cảm thấy cậu thật lương thiện, có thể xưng là người tốt luôn.
Hết
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
59 chương
92 chương
47 chương
75 chương
60 chương
1814 chương
302 chương
67 chương
435 chương