Chương 48: Bất Động Minh Vương Edit: OnlyU Đường Tắc lên tiếng: "Cô chị giết chết em gái, nhưng không rõ cụ thể cô ta dùng cách gì. Nhưng nếu đoán không sai thì cô chị nhập vào người em gái rồi treo cổ." Nên dù Cao Yến không nói sai, bỏ qua việc cô chị nhập vào người em gái thì đúng là cô em tự sát chết. Du Tiểu Kiệt và Dương Miên chợt hiểu ra: "Thì ra là thế." Đã qua cửa màn thăng cấp "Canh rùa biển", người chơi có thể rời đi. Trước khi đi, các Phật tăng, Jalawa và đồng đội đều cám ơn Cao Yến, đồng thời bày tỏ hy vọng sẽ gặp lại ở màn trung cấp. Có điều phỏng chừng câu này chỉ nói cho có vậy mà thôi, màn trung cấp cạnh tranh rất kịch liệt, nếu gặp lại cũng không chắc sẽ là đồng đội. Lúc các Phật tăng rời đi còn niệm một đoạn chú, là chú cầu chúc vết thương trên người khỏi hẳn, người tu Phật, dù tu hành sâu cạn cỡ nào cũng có thể sử dụng uy lực bất phàm. Bọn họ cũng dạy Cao Yến học được đoạn chúc chú này. Đối với Cao Yến mà nói thì đây là đạo cụ không thể tốt hơn, vì vậy cậu rất biết ơn mấy Phật tăng. Họ lắc đầu, nói mấy câu người ngoài nghe không hiểu, nhưng cậu lại hiểu được đại ý của họ. Đại khái là Cao Yến cứu họ, nhưng họ không muốn nợ ân tình, thế nên muốn dùng bí pháp không thể truyền ra ngoài này hoàn lại ân tình. Một đoạn chúc chú đổi ba cái mạng, thật ra giá trị không cân xứng. Nhưng Phật tăng là người tu hành, chúc chú có giá trị không thể đo đếm. Huống chi đến màn trung cấp, bọn họ không chắc có thể gặp lại nhau, thế nên nợ ân tình không trả cũng không có gì, chỉ xem nhân phẩm mà thôi. Sau khi các Phật tăng rời đi, Đường Tắc và Du Tiểu Kiệt cũng tạm biệt mọi người, có điều họ để lại cách liên lạc, hy vọng có thể gặp nhau trong hiện thực. Cao Yến hiểu ý của hai người, Đường Tắc và Du Tiểu Kiệt phỏng chừng là tổ hợp thành xe việt dã, ở màn sơ cấp có thể lăn lộn, nhưng đến màn trung cấp, không có đồng đội mạnh bên cạnh giúp đỡ thì nguy cơ trùng trùng. Trình độ Đường Tắc khá tốt nên Cao Yến không từ chối ngay, nhưng cũng không đáp ứng ngay lập tức, cậu cần thời gian suy nghĩ. Cuối cùng là Kikuno Karin và đồng đội, thật ra tên đồng đội này là người làm của gia tộc Kikuno nhiều đời, đi theo bảo vệ cô ta, bởi vậy giá trị tồn tại rất thấp. Lần này hắn bị trọng thương, sau khi rời khỏi đây có lẽ phải nằm rất lâu mới khỏe được. Kikuno Karin nói với Cao Yến: "Tôi muốn trò chuyện riêng với anh một lúc." Cậu còn chưa đáp, Chử Toái Bích đã nhướng mày hỏi ngược lại: "Có gì mà không thể để người khác nghe?" Kikuno Karin: "Bí mật." Chử Toái Bích: "Tôi và Cao Yến không có bí mật gì hết, cô có gì thì nói đi." Gương mặt Kikuno Karin giật giật, thấy Cao Yến không phản bác liền biết thái độ của cậu, mím môi một lúc rồi nói: "Mười năm trước, chị tôi chết trong màn thăng cấp, trưởng bối trong gia tộc bói được vị trí của chị nhưng không thể xác định rốt cuộc là màn thăng cấp nào. Tôi căn cứ phương hướng đó đi vào trò chơi, tìm được túi da chứa đồ dùng của chị trên cái cây lệch tán ở nghĩa trang." "Mười năm trước?" Cao Yến nhướng mày, suy nghĩ chợt lóe: "Cô gái tóc bím có nhắc đến, chính là người phát hiện ra chân tướng nhưng vẫn thất bại kia?" "Đúng vậy. Chị tôi rất thông minh, là người thừa kế xuất sắc nhất gia tộc trong vòng hai trăm năm." Cao Yến hỏi: "Cô muốn hồi sinh cô ta?" Kikuno Karin gật đầu. Cậu đáp: "Có lẽ cô phải thất vọng rồi, nếu cô ta không bị quỷ phụ ăn sạch thì có lẽ đã được siêu độ." "Không thể nào." Kikuno Karin chắc chắn nói: "Tôi đã hỏi quỷ phụ, ả chưa kịp ăn quỷ hồn trong nghĩa trang, quan trọng nhất là tôi không tìm được thi thể của chị trong nghĩa trang. Tôi có thể chắc chắn, chị tôi không ở đây." Tìm được đồ dùng nhưng không tìm được thi thể? Cao Yến không quá để tâm: "Cho nên?" Kikuno Karin: "Tôi đang cầu xin anh cứu chị tôi." Cậu lắc đầu từ chối: "Xin lỗi." Cậu còn cần phải tự bảo vệ bản thân, sao có thể cứu người? Cao Yến không tự đại đến mức gặp người là cứu, người nào đến cầu xin cũng tốt bụng không đúng chỗ mà đồng ý, điều kiện tiên quyết để cứu người là phải nằm trong khả năng. Kikuno Karin rất cố chấp, cô vẫn cầu xin Cao Yến cứu chị cô, nhưng cũng rất thông minh có chừng mực. "Tôi sẽ tìm được đầy đủ vật phẩm có giá trị tương ứng để trao đổi với anh, anh cứu chị tôi một mạng." Cao Yến nhàn nhạt nói: "Tôi không làm được." Kikuno Karin hạ giọng: "Anh có thể. Dương chi cam lộ, khởi tử hồi sinh." Cậu cau mày, ánh mắt lóe lên sát ý. Đây là lần đầu tiên cậu nảy ra ý niệm giết chết người chơi, Kikuno Karin điều tra cậu, chuyện này không thể nghi ngờ, nhưng không ngờ cô ta còn biết cả công năng cải tử hồi sinh của dương chi cam lộ. Cao Yến chỉ nói cho Chử Toái Bích biết chuyện này, hai người không nói cho người ngoài biết, tiểu Quan Âm từng nói có người chơi khác giống cậu, dấu ấn thần linh là Quan Âm. Nhưng con đường khác nhau, chỉ có Cao Yến là đi theo con đường đại từ bi. Đi theo con đường này là vì mỗi màn chơi cậu đều siêu độ vong hồn, siêu độ hơn vạn anh linh trong "Hố xương vạn đứa trẻ" mới dẫn đến đạo cụ cấp bug "dương chi cam lộ khởi tử hồi sinh". Nếu bị người chơi khác biết được thì chắc chắn họ sẽ điên cuồng. Dù sao không ai có thể đảm bảo họ sẽ không chết trong game. Khởi tử hồi sinh, đó chính là đạo cụ có thêm một mạng. Không! Nói đúng ra, nếu siêu độ đủ nhân số thì dương chi cam lộ là đạo cụ lấy hoài không hết! Bao nhiêu mạng đều được, muốn hồi sinh bao nhiêu người cũng được! Đây mới thật sự là bug của game! Nhưng tại sao Kikuno Karin lại biết được? Cao Yến nheo mắt, cẩn thận nhìn chằm chằm Kikuno Karin, cô vẫn điềm tĩnh, không chút hoang mang rối loạn. Nhưng dù thế nào, nếu để cô ta nói ra ngoài thì chính là tai họa cho cậu. Đó là đạo cụ mà ngay cả người chơi màn cao cấp cũng sẽ động tâm, nếu tin này bị truyền đi thì khó bảo đảm toàn bộ người chơi cao cấp sẽ không đuổi giết cậu, có thể còn liên lụy đến cuộc sống thật. Kikuno Karin nhận ra sát ý chợt lóe trong mắt cậu, lập tức càng chắc chắn suy đoán của cô là đúng. Cô bảo đảm: "Tôi sẽ không nói cho ai biết, chuyện này đối với tôi không có lợi." Càng nhiều người biết thì đâu còn phần của cô? "Tôi biết chuyện này vì dấu ấn thần linh của chị tôi cũng là Quan Âm, đồng dạng đi theo con đường đại từ bi, chị tôi đã siêu độ hơn 29.000 oan hồn." Còn thiếu một ngàn?! Cao Yến hơi biến sắc nhưng không nói gì. "Chuyện chị cô không làm được, tại sao lại nghĩ là tôi sẽ làm được? Dù có làm được đi nữa, nhưng dương chi cam lộ có thể cải tử hồi sinh chỉ có một giọt, sao tôi lại cho cô?" Kikuno Karin cúi người: "Tôi sẽ nghĩ cách đổi lấy đạo cụ có giá trị tương đương." Cô rất cố chấp, kiên quyết không chịu từ bỏ, sau khi nói cám ơn thì dẫn đồng đội rời đi. Dương Miên chỉ nghe được nửa đoạn đầu, còn về "dương chi cam lộ" thì không nghe rõ, cô nhỏ giọng thì thầm: "Cô ta rất thương chị gái, nhưng có phải hơi cố chấp rồi không?" Người chết như đèn tắt, huống chi chị cô ta đã chết mười năm rồi, vẫn còn mong ước làm sống lại, không thể không nói là rất cố chấp. Tạ Tam Thu từ chối cho ý kiến, không trả lời. Kikuno Karin vừa đi, Cao Yến liền ngẩng đầu nhìn Asuro đang kéo kéo làn váy, không nói câu nào. Asuro vừa loay hoay đùa nghịch đầu tua váy, vừa nhìn lén Cao Yến, không cẩn thận bị bắt gặp đang nhìn lén lập tức cứng ngắc cả người. Cô bé cho rằng Cao Yến sẽ chất vấn, kết quả cậu chỉ nhàn nhạt nói muốn rời khỏi màn thăng cấp. Điều này khiến Asuro luống cuống tay chân, vội chạy đến trước mặt Cao Yến, ngẩng đầu nhìn cậu: "Yến Yến, anh giận hả?" Cậu đáp: "Không có." "Anh tức giận." Cao Yến lẳng lặng nhìn Asuro, lắc đầu dứt khoát không phản bác. "Anh phải đi." Asuro muốn nói lại thôi, Chử Toái Bích nhân cơ hội đuổi kịp, cô bé tức giận muốn cắn đứt ngón tay đang đuổi cô bé kia. Chử Toái Bích nhe răng cười: "Bản lĩnh tính kế người khác của bé rất lợi hại, không sợ sơ sẩy kéo Cao Yến cùng chết trong đó sao?" "Sẽ không." Thấy cậu không để ý đến bé, Asuro lườm Chử Toái Bích nói: "Em sẽ cứu ảnh! Dù là chém nát không gian đóng kín của cô gái tóc bím, em cũng sẽ cứu được Cao Yến. Ngày thứ sáu còn chưa kết thúc, cô gái tóc bím không thể trở thành A Tu La, thần Rahu sẽ đứng về phía em." Chử Toái Bích cười nhạo: "Dù phải gánh nhân quả của cô gái tóc bím?" Asuro: "Dù vậy cũng không lùi bước."