Xin lỗi em, cô gái anh yêu
Chương 7 : đêm tân hôn khó quên (h)
Cô bước vào nhà tắm,cởi chiếc váy ra, bậc vòi nước, một màn nước lạnh xã xuống thân thể cô.
Dù gì cũng không thoát khỏi, thôi thì chấp nhận.
Cô nhìn khắp nhà tắm, trong đây rất rộng, đầy đủ, có cả chai sữa tắm hương hoa hồng mà cô hay sử dụng, không lẽ anh đều biết.
Cô đưa sữa tắm vào tay, chà khắp cơ thể, mùi thơm nhè nhẹ khắp nhà tắm.
Cô mặc áo choàng tắm màu trắng đi ra.
Ngôn Bách Thần nghe mùi thơm quen thuộc,đặt cuốn sách đang đọc xuống.
Anh cảm thấy miệng khô lưỡi đắng khi thấy cô, đêm nay trăng có sao có, tuy nhiên cảnh đẹp vẫn không thể so sánh với cô.
Ngôn Bách Thần ngoắc cô lại:"Đến đây".
Chân không không nghe lời mà đi đến, ngồi xuống giường.
Dục hỏa trong lòng như càng dâng lên, nhanh chóng đè cô xuống giường
Bạch Hy Tranh ngại ngùng :"Tắt, tắt đèn".
Anh mỉm cười làm theo ý cô.
Cái khăn trên người anh không biết từ khi nào đã rơi ra, bàn tay thon dài của anh kéo áo choàng của cô xuống.
Tuy trong đêm nhưng mà anh vẫn cảm thấy cơ thể cô rất hấp dẫn ,mùi thơm đã câu dẫn anh thật sự.
Anh hôn mền bờ môi ướt át của cô, đưa lưỡi đi vào, dây dưa cùng cô.
Bạch Hy Tranh lần đầu được hôn sâu như vậy, khó tránh khỏi khó tiếp thu, khó thở bậc thành lời:"Ưm, tôi...khó chịu".
Nghe cô nói thế anh mới rời khỏi đôi môi mật ngọt kia.
Ngôn Bách Thần đưa tay lên xoa nắn nhè nhẹ nơi đẩy đà, khiến cô rất khó chịu:"Ưm, đừng...".
"Hy Tranh, anh yêu em".
Câu nói của anh như một ma thuật u mê cô, khiến cô không tự chủ được ôm lấy cô anh.
Thân thể ưỡn lên, anh hạ môi xuống nhặm lấy một bên nhị hoa hồng mẫn, cảm giác này khiến anh vô cùng thoải mái.
"Đừng ngoáy"_cô khẽ lên tiếng, cô đã dần mấy đi ý thức rồi.
Ngôn Bách Thần trường xuống phía dưới, đêm nay có trăng nên anh cũng thấy được chút ít nơi đẹp đẽ kia.
Anh đưa ngón tay của mình vào, khoáy đảo bên trong.
Điều đó khiến cô như muốn chết đi, cảm giác này giống như có ai đó đang chọc nét cô vậy.
Vừa ngứa, vừa thiếu thốn, dường như chỉ muốn vật kia mau chóng đưa vào.
Ngôn Bách Thần nhìn mãi, trêu chọc cô:"Hy Tranh, em thấy thế nào?".
Bạch Hy Tranh lăn người qua lại:"Thần, mau giúp em, em khó chịu lắm?".
"Giúp thế nào đây?"_càng nói anh càng trêu chọc nói đó.
"Đừng đùa nữa, em sắp phát điên rồi...".
Thấy cô như vậy, anh cũng đau lòng, nhanh chóng nâng mông cô lên, đưa vật nam tính nóng hổi kia vào.
Cảm giác này khiến cô đau rát:"Á...thật là đau!".
Anh ra vào nhẹ lại, hôn lên mặt cô:"Lát sẽ hết thôi".
Đúng như vậy, lát sau cô không thấy đau nữa, ngược lại cảm giác rất thỏa mãn.
Anh ra vào bên trong cơ thể cô rất mãnh liệt.
Bên trên, môi lưỡi tùy ý dây dưa.
Hai cơ thể triền miên đến tận khuya, cảm giác sung sướng đều thỏa mãn cả hai.
Anh ôm cô vào lòng và ngủ một giấc.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
87 chương
155 chương
69 chương
10 chương