Xích Ái Sát Thủ
Chương 82 : Phá hủy cấm kỵ
Cách lớp khăn bông, Phong Triển Nặc xoa bóp bả vai cứng ngắc của Feston, lúc này Feston mới biết bàn tay linh hoạt khéo léo nhất ở trên đời chính là bàn tay của những kẻ giết người.
Bàn tay của sát thủ có thể thao túng tất cả các loại vũ khí, điều chỉnh sức lực một cách chính xác, đồng thời còn có thể lý giải các bộ phận cơ thể trên người, khi ngón tay của Phong Triển Nặc di chuyển thì Feston liền thở ra một hơi thỏa mãn.
Tiếng than nhẹ đầy nam tính quanh quẩn trong phòng tắm khiến nhịp tim của Phong Triển Nặc đập nhanh hơn, “Cảm thấy kỹ thuật của tôi cũng không tệ phải không?” Phong Triển Nặc ấn xuống tại một điểm ở trên vai Feston, cổ tay bỗng nhiên căng thẳng, hắn bất ngờ bị kéo vào bồn tắm, khăn bông rơi xuống đất.
Áo thun ba lỗ bị bàn tay nóng rực giữ chặt, hắn vừa rơi vào bồn thì thuận thế túm lấy vai của Feston đè xuống nước, nước trong bồn tắm tràn ra toàn bộ mặt ngoài, bồn tắm đơn không thể chịu nổi thể tích của hai người đàn ông với thân hình cao ráo như vậy, nhất thời có vẻ rất chật chội.
Tay chân của bọn họ không thể không kề sát trong không gian nhỏ hẹp, nụ hôn cũng trở nên chèn ép, hỗn loạn, tràn ngập hơi nước ẩm ướt, giống như đang ở trong phòng xông hơi, dồn dập mà áp lực, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nghẹt thở.
Feston không nói một câu nào, Phong Triển Nặc cũng duy trì trầm mặc.
Cắn nuốt bờ môi của nhau, đoạt lấy sạch sẽ những gì ở trong miệng của đối phương, giống như đang tiến hành một trận giằng co xem ai sẽ là người kiên trì đến cùng, không ai muốn rút lui trước mà cứ tiến đến công thành đoạt đất, dưới lưỡi, trên hàm, khoang miệng mềm mại, chiếm cứ mỗi một ngóc ngách, bàn tay ẩm ướt đụng lên làn da nóng bức.fynnz.wordpress.com
Hơi nước tựa hồ bị bốc hơi dưới làn da cực nóng, chỉ để lại làn da bóng loáng không ngừng tăng cao nhiệt độ.
Dục vọng cũng bốc lên kịch liệt, Feston đột nhiên thối lui, hai người đều thở hổn hển, trong phòng tắm tràn ngập tiếng thở dốc, hắn bỗng nhiên kéo Phong Triển Nặc đứng dậy rồi xoay lưng đối phương lại.
Lồng ngực bị hai tay siết chặt, Phong Triển Nặc thở hổn hển, biết rõ còn cố hỏi, “Hey, anh muốn làm cái gì?”
Trả lời hắn là một nụ hôn bạo lực, sau gáy bỗng nhiên đau đớn làm cho hắn càng thêm hưng phấn, Feston ôm chặt thắt lưng của hắn, chiếc quần dài rộng thụng thình đã sớm ướt đẫm dễ dàng bị tuột xuống, có vô số giọt nước bị bắn lên tường, tựa như mồ hôi trên trán của bọn họ, Phong Triển Nặc đối mặt vách tường, hơi thở của Feston đang ở ngay sau lưng của hắn, “Sẵn sàng chưa?”
Giọng nói căng thẳng đến cực điểm, đồng thời còn hàm chứa sự khổ sở vì phải áp chế, quay đầu lại, phía sau là khuôn mặt vặn vẹo vì dục vọng của Feston.
“Nếu tôi nói là chưa thì sao?”Tayhắn đặt lên gạch men ở trước mặt, hơi nước ẩm ướt từ cổ tay nhiễu xuống.
Lông mày cũng rươm rướm vài giọt nước, ánh mắt liếc ra sau khiến người ta không thể không đề phòng hắn có thể nhào đến bất cứ khi nào, Feston cầm lấy cổ tay của Phong Triển Nặc mà áp vào vách tường, đột nhiên kề sát, “Chưa thì cũng đã muộn.”
Chuyện như vậy cũng không phải nói sẵn sàng thì có thể sẵn sàng, từ trước đến nay với hết thảy kinh nghiệm sở hữu được, Phong Triển Nặc chưa từng có lần nào giống như hiện tại, Feston làm cho hắn cảm giác được sự uy hiếp ở ngay sau lưng, bộ phận nóng rực đang kề sát vào người hắn, đưa tay ra sau để công kích nhưng lại bị Feston đỡ được.
“A–” Tay của hắn bị bẻ ra sau lưng, có cái gì đó lạnh lẽo được quết lên làn da của hắn, bắt đầu xâm lược không hề báo trước, hay là vì đầu óc của hắn đang bị nóng sốt nên đã mất đi khái niệm về thời gian.
Bọn họ đồng thời phát ra tiếng rên rỉ, vẫn tràn đầy khổ sở và áp lực, một tay của Phong Triển Nặc bắt được cái vòng inox dùng để treo khăn ở phía trên, bàn tay nóng lên, cảm xúc lạnh lẽo từ xương sống dâng lên đến não bộ.
“Triển Nặc….” Feston liên tục gọi tên hắn, đây là cái tên mà không có ai xưng hô ngoài Feston, mỗi khi Feston tiến đến gần sau cổ của hắn, theo hô hấp, hai chữ này sẽ không ngừng vang vọng bên tai.
Đó là giọng nói dồn dập đã bị biến điệu, Feston cũng không thoải mái hơn hắn là bao.
Tiếng gầm nhẹ cùng tiếng rên rỉ không ngừng vang lên trong phòng tắm, không phân rõ của ai, Phong Triển Nặc vịn vào vòng inox, trước mắt là gạch men trắng xóa, hơi nước ấm nóng ngưng tụ trên mặt rồi lại chảy xuống, rồi tiếp tục ngưng tụ, lại bởi vì không khí chấn động mà chảy xuống, tầm nhìn trở nên mơ hồ giữa màn hơi nước.
Làm cho người ta đứng ở sau lưng là điều cấm kỵ của một sát thủ, thế nhưng Feston lại lựa chọn tư thế này trong lần đầu tiên, đây không phải là cố ý, chẳng qua đã đến mức không thể kiên nhẫn được nữa, đã đạt đến cực hạn, hắn chỉ muốn có được Phong Triển Nặc, mặc kệ là sát thủ hay là tội phạm cũng được, hắn chỉ muốn có được Phong Triển Nặc mà thôi.fynnz810
Khi Phong Triển Nặc không hề đề phòng mà đưa lưng về phía hắn, không hề giữ lại bất cứ thứ gì mà chỉ thẳng thắn thừa nhận nghênh đón hắn, vẻ mặt vừa mâu thuẫn lại vừa thoải mái lại một lần nữa đánh trúng vào tim của Feston.
Lồng ngực nóng rực hoàn toàn kề sát vào gạch men, cầm lấy vòng inox ở bên trên, một chân của hắn bị nâng cao, khi hắn chịu không nổi sẽ quay đầu lại cùng Feston hôn môi, những lúc này Feston sẽ dừng lại, có đôi khi nụ hôn thật ngắn ngủi, có đôi khi lại nồng nàn khiến cho một đợt sóng tình tiếp tục dâng trào.
Trên trần nhà bắt đầu thấm hơi nước, từng giọt nước nhiễu xuống làn da nóng bỏng.
Thắt lưng bị Feston giam cầm, Feston sẽ an ủi hôn lên bờ vai của hắn, nhưng bàn tay đang nắm chặt thắt lưng của hắn lại mạnh mẽ dùng sức để kiềm chế hắn không được di chuyển, đây là một loại nhiệt tình khác hẳn với lúc Feston phá án, lôi kéo Phong Triển Nặc cùng nhau đạt đến đỉnh điểm.
Tình dục làm cho bọn họ mê muội.
Phòng tắm ngột ngạt, hơi nước và nhiệt độ làm cho người ta gần như hít thở không thông, sau khi hết thảy rốt cục chấm dứt, bọn họ cũng gần như hao hết thể lực, há to mồm thở dốc, tựa như con cá bị mắc cạn.
Phong Triển Nặc đẩy Feston ra, Feston rời khỏi thân thể của hắn rồi mở ra vòi hoa sen, thay hắn rửa sạch sẽ thân thể đầy mồ hôi và những chất dịch nhày nhụa, khi Feston muốn tiến vào để tẩy rửa một đống hỗn độn bên trong thân thể của hắn, hắn vốn có thể từ chối nhưng hắn không muốn nhúc nhích, vì vậy cứ để Feston xử lý, sau khi đi ra khỏi phòng tắm, Phong Triển Nặc liền ngã xuống ghế sô pha.
Trên vai còn lưu lại dấu hôn của Feston, từ lưng đến thắt lưng, thời gian dài cọ sát và đụng chạm, cào cấu làm cho làn da đỏ ửng, trên thắt lưng tùy tiện quấn khăn tắm, trước ***g ngực vẫn còn phập phồng kịch liệt, “Có nước không?”
Hắn nằm dài một cách lười biếng như một con chồn đã mệt nhoài sau một buổi đi săn ròng rã, ánh mắt dừng trên người của Phong Triển Nặc một lúc, sau đó Feston đi đến nhà bếp để rót hai ly nước, “Thế nào, có khỏe không?”
“Khỏe đến mức không thể khỏe hơn được nữa.” Uống một hơi cạn sạch ly nước, Phong Triển Nặc đặt cái ly lên bàn, tựa như được bổ sung năng lượng, hắn ngồi bật dậy khỏi sô pha, sau đó đấm một phát vào mặt khiến Feston té ngã xuống đất, “Chờ đi, sẽ đến phiên anh.”
Giọng nói kề sát bên tai, từ trên cao nhìn xuống, một chút lạnh lùng dưới đáy mắt của Phong Triển Nặc đã bị hòa tan trong cơn vận động kịch liệt. Hàm dưới rất đau, Feson lau khóe miệng, “Cậu còn có sức hay sao?”
“Còn sức hay không thì anh sẽ biết liền thôi.” Nụ cười vô hại luôn làm cho người ta xem nhẹ tính nguy hiểm ở bên dưới, khi Phong Triển Nặc đứng lên thì Feston liền biết đối phương nói rất nghiêm túc, hắn nắm lấy cổ tay của Phong Triển Nặc, “Trước tiên để tôi ăn một chút đã.”
Để cho Phong Triển Nặc ngồi xuống, Feston đi lấy thức ăn, bị hắn nói như vậy, Phong Triển Nặc phát hiện cái bụng của mình cũng rất đói, chỉ có thể dẹp tan kế hoạch trước mắt, “Không ngờ lại muộn như vậy.”
Bên ngoài đã tạnh mưa, nhưng sắc trời cũng chập tối, kim đồng hồ chỉ quá năm giờ, Feston bị đình chỉ công tác, hôm nay hắn trở về trước giờ tan tầm, lấy ra thức ăn từ trong tủ lạnh, hắn lôi ra một miếng phô mát, “Đi ra ngoài ăn hay là ăn ở nhà?”
“Không bằng gọi pizza đi, để xem có ai giả mạo người giao hàng để tự mình nộp mạng hay không.” Nhướng mày, hắn nhìn miếng phô mát, “Dùng nó làm cái gì?”
“Mì, có hứng thú hay không?” Đặt miếng pho mát bên ngoài, lại lấy ra mì ý, Feston quay về phòng mặc quần áo, Phong Triển Nặc theo Feston vào phòng ngủ, Feston mặc vào một chiếc áo sơ mi sạch sẽ, “Cho dù là vì an toàn hay là vì dinh dưỡng thì sau này đừng gọi thức ăn bên ngoài nữa.”
“An toàn? Đó là an toàn của anh, những lời này đáng lý phải do tôi nói mới đúng, anh đoạt lấy lời thoại của tôi rồi.” Buông ra khăn tắm, hắn trực tiếp chọn lựa quần áo từ tủ đồ của Feston, hắn vẫn luôn làm như vậy, kích cỡ của hai người bọn họ cũng không có gì khác biệt là mấy, áo thun quần tây đều có thể mặc vừa.
Feston đang mặc quần áo, nhìn thấy hành động của Phong Triển Nặc thì liền dừng lại, “Thảo nào nhìn rất quen mắt, hóa ra quần lót cậu mặc đều là của tôi.”
“Hy vọng anh không ngại.” Còn chưa mặc quần dài, hắn cầm một chiếc áo ba lỗ bó sát màu trắng, chỉ mặc một chiếc quần lót màu xám, giống như một con ma-nơ-canh nam mặc đồ lót, “Hơn nữa anh đã nói, ăn, mặc, ở, đi lại đều do anh phụ trách.”
Đôi mắt nheo lại mang theo ý cười, “Hay là anh không thích tôi mặc nó lên người tôi?”
Hắn luôn lơ đãng lộ ra ý cười như vậy, nụ cười nhẹ nhàng, có đôi khi làm cho người ta cảm thấy rất giận, có đôi khi lại làm cho người ta lại vô cùng mê muôi, Feston đột nhiên kéo hắn vào lòng, “Mặc kệ cậu sử dụng nó như thế nào, dù sao nó cũng sẽ không làm cho cả người của cậu nóng lên, nhưng nhìn thấy cậu mặc thì tôi sẽ…..”
Hai khuôn mặt kề sát, hô hấp ấm áp phà lên mặt nhau, nhịp tim đập nhanh trong ***g ngực, tiếp tục tiến đến gần, nụ hôn của Feston bỗng nhiên hung hăng khắc xuống xương quai xanh của Phong Triển Nặc, “Thiếu chút nữa cậu đã làm cho chúng ta bị lỡ bữa cơm chiều.”
Trách cứ sự quyến rũ của Phong Triển Nặc, Feston ảo não hít vào một hơi rồi thối lui, Phong Triển Nặc tỉnh ngộ, cũng lui ra sau vài bước, bởi vì tác động đến một bộ phận ở phía sau cho nên vẻ mặt nhất thời có một chút khác thường.
Feston lưu ý đến điểm đó, “Thật sự ổn chứ?” Hắn thân thiết hỏi.
“Chuyện này phải trả lời thế nào đây, muốn tôi nói là không ổn hay sao? Trên thực tế rất không tệ, chỉ là vẫn chưa quen, nhưng mà cứ quên đi, vết thương của anh vẫn chưa lành hẳn.” Mọi thứ đều có lần đầu tiên, Phong Triển Nặc cũng không quá bận tâm, đối tượng là Feston, chỉ cần mọi người đều cảm thấy vui sướng là được rồi. fynnz.wordpress.com
Bởi vì vết thương của Feston chưa lành hẳn cho nên Phong Triển Nặc mới không chống cự, ngoại trừ ban đầu có vài động tác mang tính chất phản xạ thì hầu hết trong quá trình đều hoàn toàn phối hợp.
Ý thức được điểm này, trên mặt của Feston lộ ra một chút cảm động hiếm thấy, nhưng Feston cũng không nói gì mà chỉ hôn vài cái lên mặt của Phong Triển Nặc, “Cậu cũng đói bụng rồi, để tôi đi nấu bữa tối.” Hắn xắn tay áo rồi đi vào nhà bếp.
………
P/S: Hờ….ngọt, chỉ có 1 câu thôi. À thêm câu nữa, em chính thức trở thành vợ của anh từ ngày hôm nay :>
Truyện khác cùng thể loại
88 chương
44 chương
84 chương
102 chương
6 chương
28 chương