Phổ Thông đặt hết tâm huyết vào việc khiêu khích phân thân Hồng Kỳ, lúc thì ngậm lấy phần đỉnh nhạy cảm, lúc lại hôn dọc từ gốc đến ngọn, thỉnh thoảng lại mò xuống hai túi cầu no tròn, hứng lên thì gặm cắn phần đùi trong mềm mịn. Trong lúc bận rộn phía trước, y vẫn không quên mon men đến phía sau Hồng Kỳ. Hồng Kỳ cảm nhận được ngón tay Phổ Thông đang vờn quanh cửa huyệt của mình, bèn vừa thở dốc vừa cố gắng thả lỏng cơ thể, nhờ vậy mà ngón tay Phổ Thông có thể trượt vào dễ dàng. Phổ Thông mới vào được hai lóng tay đã bắt đầu làm loạn, móng tay được cắt tỉa gọn gàng gãi gãi vách thịt phấn nộm, cơn tê ngứa ập tới khiến Hồng Kỳ suýt kêu thành tiếng. Một tay Hồng Kỳ vắt trên vai Phổ Thông, tay kia thì ma sát người anh em của y. Dưới sự vuốt ve trúc trắc của Hồng Kỳ, thứ kia của Phổ Thông càng lúc càng cứng, ngạo nghễ chỉa thẳng vào người dưới thân. Phổ Thông cố gắng áp chế dục vọng muốn chôn sâu vào cơ thể người yêu, bởi y biết Hồng Kỳ vẫn chưa sẵn sàng. Y tăng tốc độ an ủi phân thân của Hồng Kỳ, đồng thời giục hắn ma sát nhanh một chút. Tuốt lên tuốt xuống một hồi, Hồng Kỳ bỗng siết chặt bụng dưới, phân thân run rẩy bắn đầy tay Phổ Thông. Phổ Thông tận dụng triệt để đống tinh dịch này làm chất bôi trơn, y đâm hai ngón tay đẫm tinh dịch vào huyệt nhỏ, chăm chú khuếch trương cho Hồng Kỳ, tiếng nước dính nhớp vang lên như liều thuốc kích tình khiến cả hai mặt đỏ tim đập. "Chắc vậy là được rồi ha?" Phổ Thông nôn nóng hỏi, không đợi Hồng Kỳ trả lời đã gập hai chân hắn lên, đặt thứ to lớn của mình ngay cửa vào ướt át. Hồng Kỳ bắn xong thì tính lười trỗi dậy, biếng nhác tự giữ lấy chân mình, dặn, "Chậm một chút." Phổ Thông qua quít gật đầu, dồn sức đâm vào, vách thịt vừa nóng vừa chặt lập tức bao lấy phần quy đầu thô to. Mặc dù Phổ Thông thích cái cảm giác được chôn vào thân thể Hồng Kỳ, nhưng so với điều đó thì y càng yêu việc ngắm nhìn từng biến hóa trên gương mặt Hồng Kỳ lúc hai người làm tình hơn. Hồng Kỳ thấy Phổ Thông đẩy vào được phân nửa thì tự dưng dừng lại, còn vừa nhìn hắn chằm chằm vừa cười ngu, hắn liền không thoải mái, mặt đỏ đến tận mang tai, nhỏ giọng uy hiếp, "Không làm thì đi ra!" "Làm mà!" Phổ Thông sực tỉnh, dồn sức đâm lút cán. Hồng Kỳ giật mình kêu một tiếng, phía sau theo phản xạ thít chặt lại. Phổ Thông thoải mái thở ra một hơi, đợi một lát cho Hồng Kỳ thích ứng rồi bắt đầu đưa đẩy. "Nhẹ, nhẹ chút! Người ta nghe thấy bây giờ!" Hồng Kỳ nghiến răng quát nhỏ, lều sắp bị động tác sóng cuộn gió gào của Phổ Thông làm sập rồi! Phổ Thông hừ nhẹ, giữ lấy eo Hồng Kỳ điều chỉnh lại lực độ, y cũng không dám làm quá mức, cùng lắm thì tối nay dụ dỗ Hồng Kỳ đánh thêm mấy hiệp nữa. Huyệt nhỏ mềm mại siết lấy dương v*t thô to đang dồn dập đâm chọc bên trong, Phổ Thông càng làm càng không thấy đủ, nhất là khi nhìn thấy thân thể ửng hồng đang bị động mặc mình chiếm đoạt và tiếng thở dốc đầy ẩn nhẫn của người yêu. Tan rồi lại họp, Phổ Thông càng thêm trân quý từng phút giây được ở bên Hồng Kỳ. Y cúi người dịu dàng hôn lên môi người yêu, vòng tay ôm Hồng Kỳ vào lòng, ngực dán ngực cảm nhận từng nhịp tim gấp gáp của hắn. "Ưm, em trai ngoan à, em làm anh sướng lắm." Hồng Kỳ nỉ non bên tai Phổ Thông những lời y thích nghe nhất. Dù đây không phải là một buổi tối lãng mạn đầy nến và hoa, thậm chí hai người còn đang phải qua đêm bên ngoài vì trận địa chấn, nhưng đối với Hồng Kỳ, đây là buổi tối hạnh phúc nhất, bởi giữa phong ba bão táp, hắn vẫn có thể ở bên cạnh người hắn yêu. Động tác của Phổ Thông trở nên dồn dập hơn, một giọt mồ hôi trượt từ gò má đến khuôn cằm cương nghị, rồi nhỏ xuống khóe môi Hồng Kỳ. Hồng Kỳ vươn lưỡi liếm, vị mằn mặn kích thích thần kinh mẫn cảm của hắn. Động tác vô thức này của Hồng Kỳ như liều thuốc kích dục mạnh nhất, thổi bùng ngọn lửa trong lòng Phổ Thông. Y gầm một tiếng, nâng một chân Hồng Kỳ lên, đợt này tiếp đợt kia thúc vào huyệt nhỏ, dịch ruột non ứa ra dính đầy mông Hồng Kỳ. Hồng Kỳ lần mò đến vị trí liên kết giữa hai người, ngón tay khẽ chạm vào miệng huyệt đang bị kéo căng ra của mình, cảm nhận tốc độ ra vào nhanh như vũ bão của thứ to lớn nào đó, thỉnh thoảng lại xoa xoa túi cầu còn ở bên ngoài của Phổ Thông. Phổ Thông thấy mình sắp điên rồi, người yêu của y quá mức quyến rũ! Hồng Kỳ đẹp từ xương quai xanh, hai đầu v* sưng đỏ, phần bụng bằng phẳng đến hạ thân đáng yêu, nhất là mặt sau đang ra sức lấy lòng y. Mắt Hồng Kỳ đã ngập hơi nước, hắn mông lung nhìn Phổ Thông đang có chút phát cuồng trên người mình. Vóc người của y thật đẹp, hắn yêu cái trán lấm tấm mồ hôi, bờ vai rộng, khuôn ngực rắn chắc, tám khối cơ bụng, đặc biệt là cái thứ hùng dũng lúc nào cũng làm hắn đến chết đi sống lại. Hồng Kỳ mơ màng vươn tay sờ soạng đầu v* Phổ Thông, không giống như hắn, viên thịt kia trông sẫm màu hơn, sờ vào thấy cứng cứng. Hồng Kỳ kẹp chặt phía sau, ngẩng đầu nhìn Phổ Thông. Ánh trăng xuyên qua cửa sổ, chiếu lên người Phổ Thông, bao phủ y bởi một quầng sáng mờ mờ, từ góc độ của Hồng Kỳ thì chỉ thấy mỗi cái bóng cao lớn của y. Hồng Kỳ mặc Phổ Thông làm càn trong thân thể mình. Hiện tại hắn rất mẫn cảm, mỗi cái chạm nhẹ của Phổ Thông thôi cũng đủ làm hắn run rẩy vì sướng. "Thôi xong." Phổ Thông than thầm, y định bắn ở ngoài, nhưng làm hăng say quá nên quên mất, lúc nhớ ra thì chuyện đã rồi. Hạ thân y run run, một luồng tinh hoa nóng bỏng bắn thẳng vào nơi sâu nhất của Hồng Kỳ. Hồng Kỳ chẳng trách y bất cẩn, bởi chung quy sau không làm xong, Phổ Thông luôn là người xử lý mà. Phổ Thông nằm đè lên người Hồng Kỳ vừa nghỉ giữa hiệp vừa tận hưởng cái cảm giác nóng chặt của nơi nào đó. Haizz, nếu được như vậy cả đời thì tốt biết mấy! Mười phút sau, Phổ Thông đã "sạc đầy pin", y bế Hồng Kỳ dậy, để hắn ngồi trên người mình, mặt đối mặt bắt đầu hiệp hai. Cho Phổ Thông ăn no, Hồng Kỳ đã mệt đứ đừ. Lần thứ hai Phổ Thông không bắn ở trong, Hồng Kỳ sờ soạng lấy khăn giấy lau tinh dịch dính trên cơ thể hai người. Dục vọng tạm thời được thỏa mãn, Phổ Thông lưu luyến rút cây hàng của mình ra, theo động tác của y, chất lỏng màu trắng trong huyệt nhỏ chầm chậm chảy ra. Dù Hồng Kỳ đã cố siết chặt mặt sau, nhưng tinh dịch vẫn thi nhau ứa ra như nước tràn bờ đê. "Rốt cuộc em đã bắn bao nhiêu vậy hả?!" Hồng Kỳ nổi đóa, vải lều khó giặt lắm đó! Phổ Thông cười khùng khục, mới làm có hai lần thôi chứ mấy, y còn muốn nhiều hơn nữa cơ. Thứ kia không nên để lâu trong cơ thể, Phổ Thông vội vàng đi lấy chậu với khăn vệ sinh cho Hồng Kỳ. Khóa lều vừa mở, không khí lạnh lập tức tràn vào. Hồng Kỳ kéo tấm chăn qua che đi thân thể trần trụi của mình, thiu thiu ngủ chờ Phổ Thông đến hầu hạ. Phổ Thông thành thạo xử lý mọi thứ, lau người cho Hồng Kỳ xong, y bưng chậu ra ngoài, sẵn tiện vào WC tắm một phát luôn. Tắm xong, Phổ Thông chỉ mặc độc cái quần soóc, ba chân bốn cẳng quay lại lều, kéo khóa xong thì hí hửng nằm xuống kéo Hồng Kỳ đang khỏa thân vào lòng. Sáng mai nhất định phải dậy sớm, không thể để những người khác phát hiện ra. Phổ Thông nghĩ linh tinh vài chuyện, mi mắt bắt đầu sụp xuống. Y hôn khẽ lên môi Hồng Kỳ, dần dần chìm vào giấc ngủ.