Vượt không gian đến bên anh

Chương 13 : Lại gặp tiết hạo thiên

Hạ Diệp Kỳ cảm thấy như nằm mơ, rõ ràng trước khi đến công ty cô luôn miệng phải nghĩ cách khiến mình không bị chú ý sau đó một tuần thì an toàn xin thôi việc. Nhưng hiện tại đừng nghĩ đến việc thôi việc vì cái đám nhân viên trong phòng cứ rãnh là chạy đến tìm cô hy vọng cô có thể góp ý cho họ, mà cô là trợ lý thiết kế không muốn tư vấn vẫn phải tư vấn. Tình trạng như vậy cứ kéo dài một tuần, hơn nữa bản thiết kế nào cô tư vấn đều được BOSS đánh giá khá cao vì thế phòng thiết kế chỉ sau một tuần liền giống như thay da đổi thịt. Không những không bị nghe chửi mà tiền lương của họ cũng dày đi đôi chút, mà công sức của Hạ Diệp Kỳ vốn không nhỏ vì thế cả phòng quyết định chủ nhật này mở tiệc cho cô xem như là tiệc cháo đón nhân viên mới. Tất nhiên cô cũng không thể từ chối rồi. Trên đời này có rất nhiều cách để từ chối nhưng mọi lý do của cô đều bị bác bỏ, vì thế Hạ Diệp Kỳ đau khổ đi theo đám người này. Chỉ là đám người này ý kiến sau còn so với ý kiến trước lại càng một quá phận. --- ------ Mị Sắc là một quán Bar nổi tiếng của thành phố, những con người từ mọi giai cấp đều có ở đây, mà mục tiêu của họ đơn giản chính là ăn chơi và tiêu tiền. Đứng trước quán Bar thân thể Hạ Diệp Kỳ có chút cứng ngắc, khóe miệng không ngừng rung rẩy. Cho cô xin đi, kiếp trước cô chưa từng có thời kì phản nghịch nên mấy nơi thế này cô còn chưa bao giờ đặt chân vào thậm chí đến năm ba mươi tuổi cô vẫn chưa biết quán bar có hình dáng như thế nào. Hiện tại kiếp này lại bị một đám nhân viên cũng phòng kéo đến đây, không phải loạn càng thêm loạn sao? Một cô gái xinh đẹp bên cạnh thấy gương mặt cứng ngắc của cô thì thậm phần vui vẻ trêu chọc: " Hắc hắc, Tiểu Hạ mỹ nhân đừng nói với tôi là cô chưa từng đến nơi này đấy nha." Cô nàng này tên Tịnh Văn, một cô nàng có tính cách khá thoải mái, hơn nữa lúc rảnh liền rất thích trêu chọc cô. Hạ Diệp Kỳ lắc đầu rồi lại gật đầu. Cô quả thật chư từng đến đây nhưng nguyên chủ thì lại đến rồi, mà cô lại có kí ức của nguyên chủ vậy có tính là cô từng đến đây không? Một người đàn ông bên cạnh thấy bộ dáng này của cô thì lập tức cười lớn: " Vậy xem ra Tiểu Hạ nhà chúng ta ngoài ăn mặt đậm chất trạch nữ ra thì tính cách cũng trạch nữ không kém rồi. Tiểu Văn, tôi và cô lập tức cho cô ấy biết thế nào là bar nào." Chu Tiểu Tình cũng rất vui vẻ chen vào: " Hắc hắc, hai người vẫn nên để Tiểu Hạ nhà chúng ta trong sáng một chút, đừng đập nát thanh niên nghiêm túc của tổ quốc chứ." " Phi phi~ cái gì mà thanh niên nghiêm túc của tổ quốc, Tiểu Hạ tôi nói cô nghe, sống ở đời là phải nếm trải hết, cái gì cũng không được bỏ biết không." Hạ Diệp Kỳ thật sự tức giận muốn giơ chân đạp người, cô đã sống ba mươi năm rồi hiểu không. Lúc cô biết kiếm tiền bọn họ còn đang khóc nhè, thứ cô nếm trải tuyệt đối không ít hơn họ. Bất quá kệ đi, cô vẫn không nên chấp đám người này làm gì. Nghĩ như vậy nên cô giống như học sinh ngoan cuối đầu im lặng nghe bọn họ giảng bài, bọn họ nói sao liền như vậy đi. Thấy bộ dạng trẻ nhỏ dễ dạy của cô thì mọi người càng vui vẻ. Chu Tiểu Tình không khách khí khoác vai cô, thế là cả đoàn người không bình thường bước vào quán bar cũng một cách không bình thường. Cả một đám người đúng là rất chịu chi tiền, bọn họ chọn một cái bàn trong góc khuất bị bóng tối che đậy. Chu Tiểu Tình vẫn một bộ trang phục hoa lệ như ngày thường, cô ấy nâng khuôn mặt xinh đẹp của mình lên kiêu ngạo nâng ly:" Nào, chúng ta cùng nâng ly chúc mừng Tiểu Hạ gia nhập gia đình của chúng ta. " Mọi người cũng đồng loạt nâng ly, ở phòng thiết kế của bọn họ cũng có nhân tài, cũng có tranh đấu, cũng có ghen ghét nhưng hơn ai hết bọn họ hiểu rõ lẫn nhau và cũng là một chỉnh thế thống nhất không thể thiếu bất cứ một ai. Tịnh Văn cười khanh khách, cô ấy cũng như Chu Tiểu Tình đều cùng một loại người ngoài nóng nhưng tâm lạnh, cô ấy cầm ly rượu hơi nghiên một cái, khiến chất lỏng trong ly bị đổ ra ngoài rơi xuống bàn tạo thành những âm thanh lách tách. " Tiểu Hạ, tôi thật ra rất ghen tị nhưng đồng thời cũng rất ngưỡng mộ tài năng của cô". Tịnh Văn nói một nữa liền ngừng lại, sau đó cười lớn, gương mặt xinh đẹp có phần ửng hồng vì phấn khích: " Nhưng tôi biết ơn cô, vì nhớ có sự xuất hiện của cô khiến cho đám người chúng tôi được một tuần yên ổn, vì thế tôi rất hy vọng cô sẽ ở cùng chúng tôi". Mọi người cũng bật cười khanh khách gật đầu, quả thật bọn họ ghen tị với cô nhưng cũng rất biết ơn cô. Hạ Diệp Kỳ nhìn mọi người như vậy lại có chút ấm áp, một tuần qua sống chung với những con người này, cô biết rất rõ họ đều là những người không chịu ngồi im một chổ, nhưng hiện tại bọn họ đều buông thả, đều cùng nhau có một bửa tiệc vui vẻ. Nâng ly rượu uống hết một hơi, Hạ Diệp Kỳ lần đầu tiên phá lệ cười với bọn họ: " Tôi cũng rất vui khi được làm việc chung với mọi người, sau này hy vọng mọi người chiếu cố thêm". " Cô lại khách khí với bọn tôi rồi." Thế là cả một đám người uống hết ly này đến ly khác. Hạ Diệp Kỳ tửu lượng vô cùng kém nên vừa uống vài ly cả người liền khó chịu. Cô vội vàng chạy vào nhà vệ sinh. Thấy bộ dáng này của cô thì cả đám người đều vui vẻ, thì ra Hạ trợ lý của chúng ta là người không giỏi uống rượu nha~ Hạ Diệp Kỳ vịn lên tường bước những bước khó khăn. Đầu óc của cô quay cuồng một trận sau đó đột nhiên cô vô ý thức đụng phải một bức tường bằng thịt. Cả người cô bật ngữa ra sau, lúc cô cứ nghĩ mình ngã rồi lại rơi vào một vòng ngực ấm áp. " Tiểu Kỳ, cô không sao chứ?" một thanh âm khàn khàn dễ nghe vang lên. Ý thức của cô cũng từ từ trở nên mơ hồ, cô cố gắng nhìn rõ người trước mặt, đợi đến khi nhìn rõ người trước mặt cô khó khăn nói. " Tiết Hạo Thiên..."