Vượt không gian đến bên anh
Chương 10 : Ngày đầu đến công ty
Ngày hôm sau, theo đúng yêu cầu của mẹ Hạ, cô đúng là bị đóng gói đến công ty thật.
Hạ Diệp Kỳ hôm nay tóc đen nhánh búi cao, gương mặt xinh đẹp được giấu đi bởi một cặp kính ngố to che đi gần nữa gương mặt, bộ âu phục rộng thùng thình không mấy vừa người khiến cho cô không khác gì cô gái quê mùa lần đầu tiên bước đến thành phố.
Đừng trước công ty, gương mặt Hạ Diệp Kỳ có chút co giật, bộ dạng này của cô cũng là chủ ý quái dở của mẹ Hạ, nói cái gì mà vì cô đi cửa sau nên bộ dáng xấu một chút người ta mới không ghét, vì để vui lòng mẹ Hạ nên cô đành cam tâm tình nguyện mặc bộ độ này đến công ty.
Bước đến quấy tiếp tân, Hạ Diệp Kỳ khách khí chào hỏi nữ tiếp tân : " Xin chào, tôi là Diệp Kỳ Hạ. Tôi đến để nhận công việc mới."
Ngay cả tên cũng phải đổi, cô vẫn không thể hiểu nổi cái chủ ý của mẹ Hạ rốt cuộc là gì.
Nữ tiếp kinh ngạc đánh giá cô, tập đoàn Hạ thị là một tập đoàn coi trọng nhân tài, cô gái trước mắt thoạt nhìn có gu ăn mặt quê mùa nhưng được tuyển vào công ty không phải là đi cửa sau đó chứ.
" Diệp tiểu thư, cô đợi tôi một chút". Nghĩ như vậy nhưng nữ tiếp tân cũng rất chuyên nghiệp gọi điện thoại đến phòng nhân sự để xác nhận.
Chỉ là chưa kịp gọi thì đã thấy thư ký Dương Thừa Vũ ( thư ký thân tín bên cạnh tổng giám đốc), anh ta khoảng hai mươi năm hai mươi sáu, lớn lên có bộ dáng không tệ lại có tích cách ôn nhu khiến cho rất nhiều phụ nữ trong tập đoàn phải điên cuồng vì anh ta.
Dương Thừa Vũ hơi gật đầu tỏ ý chào hỏi: " Diệp tiểu thư, tổng giám đốc mời cô lên phòng ngài ấy". Hắn ta đi theo nhà họ Hạ cũng lâu rồi tất nhiên là vừa nhìn đã biết Hạ nhị tiểu thư, chỉ là không ngờ người cao ngạo như Hạ Diệp Kỳ lại chịu làm xấu bản thân mình như vậy thôi.
Hạ Diệp Kỳ hơi gật đầu với hắn ta: " Vậy làm phiền Dương tiên sinh dẫn đường rồi."
Theo hắn ta đi vào thang máy trước ánh mắt ngạc nhiên của các nữ nhân viên tiếp tân.
" Cô gái đó quen với tổng giám đốc của chúng ta?"
" Nhìn bộ trang phục trên người cô ta thật quê mùa..."
" Thật không ngờ khẩu vị của tổng giám đốc mặt lạnh của chúng ta lại kì dị như vậy."
" Khẩu vị của người có tiền thật đáng sợ."
Chỉ trong vòng nữa giờ đồng hồ, cả tập đoàn Hạ thị đều lan truyền một tin về câu chuyện tình yêu giữa cô nàng quê mùa và tổng giám đốc mặt lạnh...
Nếu để cho Hạ Dật Thần nghe thấy được chắc chắn sẽ đem đàm người lan truyền thông tin lung tung này từng người từng người một xé xác.
Về phần Hạ Diệp Kỳ đi đến thẳng phòng tổng giám đốc ở tầng 24. Vừa bước ra khỏi thang máy cô chút ngẩn ngơ.
Nơi này không quá xa hoa, thậm trí rất đơn giản, không có nhiều vật dụng trạng trí, bàn thư ký được sắp xếp một bên trước cửa phòng tổng giám đốc.
Hơn nữa xung quanh đều được làm bằng kính khiến cho không gian vừa rộng vừa thoải mái. Nhìn xung quanh hết một vòng cô yên lặng tán thưởng, thật sự rất đẹp và cũng khá đơn giản.
Thấy bộ dáng tán thưởng của cô thì Dương Thừa Vũ cười nhẹ, hắn ta ôn nhu nói: " Hạ tiểu thư tôi còn có việc, tôi rời đi trước." Hắn ta nói dứt lời cũng quay lại thang máy rời đi, nói đùa Hạ phu nhân lúc sáng đã có dặn hắn chỉ cần Hạ nhị tiểu thư đến lập tức tạo điều kiện cho tổng giám đốc và tiểu thư bên nhau, hắn đương nhiên là phải chấp thuận yêu cầu rồi.
Hạ Diệp Kỳ đứng trước cửa phòng tổng giám đốc một lúc lâu mới lấy hết dũng khí gõ cửa.
" Vào đi." Âm thanh lạnh lùng vang lên.
Lúc này Hạ Dật Thần đang cuối đầu xem văn kiện, mái tóc đen của anh có chút rối, gương mặt tuấn mĩ không mang một nét cảm tình nào, đôi mắt hổ phách của anh ngập tràn sự tức giận.
Xem văn kiện một lúc lâu anh cũng không thể nào hài lòng được, nghĩ đến người của phòng thiết kế đến, anh đang tính quát cho một trận lại bắt gặp một hình ảnh không thể tưởng tượng nổi.
Ở trước mắt anh Hạ Diệp Kỳ đang mặc một bộ trang phục hết sức quê mùa, xém chút nữa ngay cả anh cũng không nhận ra cô.
Chân mày Hạ Dật Thần dần dần giãn ra, anh tiện tay cầm một tập văn kiện quăn cho cô: " Tôi đã chuẩn bị cho cô công việc trợ lý thiết kế, hy vọng cô đừng quá phận, ngoan ngoãn làm tốt công việc của mình. Còn nữa mang tập tài liệu này cho Chu Tiểu Tình, bảo cô ta làm không tốt nữa thì cút khỏi công ty".
Hạ Diệp Kỳ kinh ngạc nhận tập tài liệu, lại thấy vẽ mặt hận không thể giết hết người ở phòng thiết kế thì cô thức thời gật đầu.
Đang tính rời đi lại nhớ tới sáng nay anh rời nhà sớm hẳn là chưa ăn cái gì nên cô không tình nguyện đưa hộp cơm trưa của mình đến trước mặt anh.
" Tôi thấy sáng nay anh ra ngoài sớm, chắc chưa ăn gì. Nên đã chuẩn bị cái này cho anh." Nói rồi cô cũng xoay người rời đi.
Hạ Dật Thần kinh ngạc nhìn hộp cơm lại nhìn theo bóng của cô, ánh mắt anh thoáng chút dịu dàng đi đôi chút, khóe môi cũng nâng lên. Ngay cả anh cũng không hiểu trong lòng mình hiện đang có tư vị như thế nào.
Sáng nay cũng không biết anh ăn lộn phải thuốc gì, bình thường chỉ cần thông báo đến phòng nhân sự là tốt rồi nhưng anh lại không làm vậy mà lại mời cô lên phòng của mình.
Hình như anh cảm thấy cô em gái này không tệ, hơn nữa tính cách của cô cũng không tồi như anh nghĩ.
Thật ra lúc trước anh được Hạ gia nhận nuôi còn có một nguyên do sâu xa, đó chính là làm vị hôn thê của tiểu thư Hạ gia, lúc trước Hạ Diệp Kỳ không biết nên lúc nào cũng đối đầu với anh, còn anh thì có nhiệm vụ là phải bảo vệ cô thoát khỏi mọi sự nguy hiểm đang rình rập.
--- ------ ---
Hạ Diệp Kỳ ôm tập tài liệu không tình nguyện đến phòng thiết kế.
Khi cô vừa mới đến nơi thì thấy một đám người đang đi qua đi lại trước cửa phòng, mặt người nào người nấy đấy vẽ lo lắng cùng lo sợ.
Sáng nay bọn họ nghĩ đi nghĩ lại mới nộp được một bản thảo, ngộ nhỡ không hợp ý tổng giám đốc thì phòng thiết kế chắc chắn sẽ gặp nguy cho coi.
Một người phụ nữ ăn mặc hoa lệ không ngừng lẩm nhẩm cầu phúc.
" Trưởng phòng à, chị nói xem Boss có thể hay không lại nổi giận?"
Người phụ nữ kia nghe được câu đó thì gương mặt liền chuyển màu, cô ấy có chút khóc không ra nước mắt: " Làm sao mà tôi biết được, bình thường hắn nổi giận cũng đâu có thông báo cho tôi trước."
Thế là một đám người lại nhao nhao cả lên, bỏ quên cả người vừa bước vào phòng.
Truyện khác cùng thể loại
548 chương
148 chương
134 chương
8 chương
9 chương
81 chương
11 chương