Vương Phi Trắng Nõn
Chương 42 : Ngã Xuống Hồ Nước
Phi Sắc nhàn tản dạo chơi, đi ra tận mép hồ nước, rồi nhằm ngay một chỗ mát mẻ mà nằm cuộn mình thành một khối tròn vo, cái đuôi quấn quanh người, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Khí trời thực sự quá nóng nực, Phi Sắc đi tìm một nơi râm mát bên cạnh hồ nước, gió thổi vi vu để nghỉ ngơi là điều hiển nhiên, nơi này tốt hơn cái sân trong cung của Tiêu Nguyệt nhiều.
Giấc Mơ Bé Nhỏ rất ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên nó thấy Phi Sắc, nhín trái nhìn phải một lúc lâu, thấy nó cũng có điểm giống với mình, mỗi tội mình không béo bằng, thế nhưng nó đáng yêu quá.
Cái đầu thỏ run lên một chút, miệng nhiễu nước bọt tùm lum, lấy đà nhún một cái nhảy phốc lại gần Phi Sắc, đôi mắt đổ hồng khẽ đánh giá.
Bộ lông của hắn được ánh mặt trời chiếu vào trông sáng lung linh, tự coi lại bộ lông mình, Giấc Mơ Bé nhỏ hơi buồn vì thấy không được bằng như vậy.
Nhưng cái cảm giác được thấy đồng loại khiến Giấc Mơ Bé nhỏ rất vui, chậm rãi đi một vòng quanh người Phi Sắc ngắm nghía chăm chú .
Cuối cùng, khẽ hít một hơi, đôi tay thỏ khẽ vươn về phía cái đầu tròn của Phi Sắc.
Đây chính là bản năng nguyên thủy của động vật, ban đầu phải thử tấn công ra oai trước đã.
Thế nhưng Phi Sắc không phải loài vật, nó có linh tinh và còn có thể biến thành loài người.
Ngay khi Giấc Mơ Bé nhỏ vừa đưa tay lại gần, Phi Sắc đã nhận ra rồi, chỉ là lười quá không muốn mở mắt ra nhìn.
Chờ cho đến khi cái bàn tay của Giấc Mơ Bé Nhỏ lại gần đầu, Phi Sắc mới phản công, chân sau tung chưởng đạp cho con thỏ một nhát.
Giấc Mơ Bé Nhỏ cũng cố gắng để không tỏ ra yếu kém, một lần nữa đứng thẳng lên để oánh lại đối thủ một phát.
Vì vậy, cục diện đã hình thành trận thế mèo và thỏ đang quần ẩu.
Kỳ thực trong đôi mắt con người nhìn vào thì tưởng bọn nó đánh nhau, nhưng thực chất, chúng chỉ đang đùa giỡn với nhau mà thôi.
Miên Miên đang nghịch nước rất vui nên không chú ý tới bên này. Ngay từ đầu, nàng đã cho rằng bọn chúng đều là động vật nên sớm muộn cũng sẽ thân nhau.
Thế nhưng, đột nhiên những thanh âm chiêm chiếp vang lên,buộc Miên Miên quay đầu sang nhìn hai đứa.
Trời ạ! bọn nó đang đánh nhau.
Hai con vật bé nhỏ đó đều là bảo bối trong lòng nàng, nên lập tức Miên Miên đứng lên muốn tách chúng ra. Ai ngờ lòng bân chân ẩm ướt dẫm lên đất bị trơn, thân thể nhanh chóng mất đà.
“A A A A… Cứu…” Một tiếng ‘tõm’ vang lên, nàng bị ngã nhào xuống hồ nước. Miên Miên sợ hãi chỉ còn cách la to lên cầu cứu.
Vấn đề hết sức nan giải đó là, nàng không biết bơi! !
MEO GIẢI THÍCH:
Viên phòng: Chỉ người con dâu được nuôi từ nhỏ cùng chồng chưa cưới bắt đầu cuộc sống vợ chồng
Truyện khác cùng thể loại
104 chương
2375 chương
62 chương
75 chương
11 chương
5 chương
42 chương