Vương Phi Trắng Nõn
Chương 12 : Được Khen Ngợi
Trải qua bốn tháng tàn phá sinh hoạt, Miên Miên rốt cuộc thoát khỏi cảnh bú sữa, nên tinh thần cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Nhớ cái bữa Vương ma ma đút nước cơm cho nàng, nàng đã vui mừng quá độ tới nỗi kích động khóc thật to, lăn một vòng từ trên giường xuống dưới đất, nước mắt nối liền nước mũi thành một vòng.
Nhưng nói chung sinh hoạt của trẻ con vốn nhàm chán, nàng mãi mới tìm được một chút lạc thú, đó là cùng Dung Triệt thi đấu.
Ví dụ như, nàng đã có thể nói một câu, trong khi Dung Triệt chỉ có thể gọi đúng một từ “mẹ”. Ví dụ nữa, nàng sớm biết bò, còn Dung Triệt chỉ toàn lăn.
Trong mắt của mọi người trên có mẹ xinh đẹp, dưới có các nha hoàn, tất thảy đều nghĩ Miên Miên đích thực là một thần đồng.
Quả nhiên là có đối lập mới có cạnh tranh nha.
Mỗi ngày sống trong sự tán thưởng được coi như thần đồng nên nàng thấy cuộc sống gia đình tạm ổn, hơn nữa càng ngày càng dễ chịu.
Vì vậy, nàng đã tự đặt ra một mục tiêu vĩ đại cho riêng mình, đó là khi sáu tháng tuổi sẽ học bước đi để thế nhân ai cũng phải kinh ngạc, còn Dung Triệt chắc lúc đó mới chỉ biết lăn đi mà thôi.
Rốt cuộc, vào một đêm đẹp trời, lúc nàng và Dung Triệt đang được tắm rửa, từ trong bồn tắm Miên Miên đứng thẳng dậy, lắc lắc cái mông, bước những bước đầu tiên, hoàn thành quá trình đại nhảy vọt của mình.
Lúc này đây, đại gia đình không ai là không kinh ngạc, và kinh sợ.
Một đứa trẻ sáu tháng tuổi đã có thể tập đi, miễn cưỡng thì chỉ có thể ngồi là cùng, sao có thể biết bước đi nhanh như thế được chứ.
Trong lúc nhất thời, phủ tướng quân ồn ào huyên náo, tin tức lan truyền muôn nơi.
Đến người đi qua đường cũng nói:” mọi người có biết chuyện gì không? Thiên kim tiểu thư của phủ tướng quân đích thị là một thần đồng, hai tháng biết nói, sáu tháng biết đi, bây giờ còn biết làm thơ ca nữa”.
Người qua đường thứ hai tiếp lời:”đâu chỉ biết làm thơ ca, nghe nói còn có thể vẽ tranh viết chữ, nết chữ như rồng bay phượng múa”.
Người đi qua đường thứ ba thì bảo:” thật đáng kinh ngạc. tại sao ta không thể sinh được một nữ nhi như vậy chứ?”.
Gió thổi qua tất cả các con đường, thiên hạ không ai không biết chuyện.
Câu chuyện từ phủ tướng quân truyền ra ngoài dân gian, từ dân gian làn vào hoàng cung, lời đồn càng ngày càng được thêm thắt, nửa năm sau sự tình truyền đến tận tai hoàng đế.
Hạ Lan gia không ngời lại sinh được một hài tử tài ba như thế, hoàng đế đố kỵ thổi râu mép bay ngược lên trên, cuối cùng buông một câu “trẫm muốn đến xem đứa trẻ”.
Mang theo Tiểu Nguyệt thái tử tới phủ tướng quân, lúc này Miên Miên và Dung Triệt đã tròn một tuổi.
Đây chính là đại sự ở phủ tướng quân, theo phong tục, khi hài tử được một tuổi, phải đưa đi một vòng để đứa bé lựa chọn món đồ, từ món đồ sẽ đoán ra tương lai đứa trẻ.
Truyện khác cùng thể loại
104 chương
2375 chương
62 chương
75 chương
11 chương
5 chương
42 chương