Vương Phi Hiện Đại

Chương 7 : Bị Giam Lỏng, Kế Hoạch Trốn Đi

Chương VII « Chuyện gì đang xảy ra ? » lúc hắn vứa tới thì thấy một màn Vân Nguyên đánh Thái An, hình ảnh của nàng lúc đó giống như một người đàn bà chanh chua vậy. « Vương gia,......ahuhuhuhu, vương phi nang ấy vì một hạ nhân mà ra tay với thiếp, thiếp còn dám nhìn mặt ai nữa đây oahuuhu, họ sẽ không xem thiếp ra gì đâu........... » Thấy Đông Phương Triệt đi tới, nàng ta liền bay vào lòng hắn nháo « Vương Phi gây sự trong phủ sao ??? đường đường là đương gia chủ mẫu lại động thủ đánh người vô cớ vậy sao, nêu lý do ta nghe, hợp lý bỏ qua còn không thì đóng cửa suy nghỉ 10 ngày » « ta làm việc luôn có lý do, nếu đã vậy thì đóng cửa 10 ngày đi » nói xong hành lễ với hắn rồi bỏ đi. « Vương Gia, người xem, Vương phi không để người vào mắt kìa » Thái An nũng nịu. Đông Phương Triệt không nói gì hất Thái An ra rồi rời đi _____________ Phân Cách Tuyến________________ Sáng hôm sau, khi ngủ dậy liền bị nhốt trong Trúc Mai uyển, thật là làm nàng tức chết đi. Nhưng nàng sẽ trả thù nhahehehehehehe :D Mấy ngày bị giam đó thật nhàm chán muốn chết, hết ăn rồi lại ngủ, sợ nàng đã trở thành một con heo chính cống rồi đây a~~. để giết thời gian nàng lập kế hoạch sau khi ‘ra tù’ thứ nhất : thăm caca thứ hai : sửa lại gian Trúc Mai Uyển, thiết kế dụng cụ hiện đại cho nhớ mình là người xuyên không thứ ba : trả thù nhaheheheheh :D Sau 10 ngày, Vân Nguyên chạy về thăm Vân Phong. Hai người trò chuyện hồi lâu. Vân Nguyên hỏi Vân Phong người hiểu và giỏi ý thuật cùng độc thuật nhất thời đại này là ai. Hóa ra là Độc Vương tại Độc Vương cốc. Nàng định đi bái sư nhưng Vân Phong lại bóp chết suy nghỉ đó của nàng khi còn trong trứng nước chỉ qua vài câu « đừng đi, không ai có thể tìm đước lối vào cốc và hắn không thu nhận đồ đệ đâu » « không sao, biết đâu hôm ấy ông ta động kinh muốn thu nhận đồ đệ thì sao, ahihihi, đi đại đi. Mà đại khái nơi đó nằm chỗ nào ? » « Phía Đông bắc nước ta có một núi chân núi cây xanh tươi nhưng quanh năm lạnh buốt, trên đỉnh núi là nơi cốc chủ ở,......quanh năm tuyết rơi » « được rồi vậy muội về thu thập một chút, cuối tháng này muội lên đường » « Vậy lúc nào lên đường thì đến tìm ta, ta cho muội vài thứ » « vậy giời ca cho luôn đi » « không được, muội về đi không vương gia lại lo lắng » « hắn mà lo lắng gì , hôm trước vì một cơ thiếp mà không cho muội mặt mũi nhốt muội 10 ngày, thôi thì kệ thây bọn họ,....aizzzz » « chắc là do muội đấy » « xì, kệ, do ai cũng được, à, đây là các bản vẽ về các vật dụng muội cần, huynh tìm người nghiên cứu rồi làm cho muội, huynh chạy về hiện đại mua dùm muội cái điện thoại xịn nữa, cảm ơn, thôi muội về đây » « aizz ta thật hết cách với muội »