Vương Phi Hiện Đại

Chương 16 : Khởi Đầu (3)

Chương 15: Linh Đan không phụ lòng tin của Lưu Ly, mua nhà với giá khá rẻ, việc xây dựng và sữa chữa hai khu đó đều đã chuyển giao cho Vân Yên và Ngọc Thi thực hiện, đến hôm nay đã nữa tháng rồi, việc mở đầu cho sự nghiệp khá là suôn sẽ,ở Lưu Ly y phục phường tung ra đợt hàng nào cũng đều được khách hàng ưa chuộng, lời nhiều hơn vốn bỏ ra, cũng coi như không uổng nàng vắt óc nhớ lại các kiểu váy ở hiện đại mà dựa theo thiết kế ra, sắp tới phải thiết kế thêm y phục của nam giới nữa, cái này để đem lên kinh thành Trường An mở thêm một Lưu Ly y phục phường nữa. Hôm nay nàng sẽ đi xem khai trương Lưu Ly quán và Lưu Ly thẩm mỹ viện. Đem các món ăn vặt, các món mặn của hiện đại đem về thời này làm thì sẽ ngon-lạ, cớ gì không làm. Đến thời điểm khai trương nàng chỉ cho ra có 5 món của hiện đại thôi, 5 món còn lại sẽ do Linh Đan chọn cho hợp ý nhà giàu, như vậy việc kiếm tiền lại dễ hơn một ít. Cơm shushi không lẽ không mới mẽ, chè hoa quả lạnh không lẽ đã có người bán sao,.. không hề. Nàng tự tin với điều đó. “Linh Đan, sau khi khai trương xong hai cửa hàng này muội lên Trường An tìm mua ngay cho ta 4 khu đất, chọn lựa chỗ nào thuận tiện để mở thêm 4 chi nhánh nữa của Lưu Ly phường, mở 2 phường y phục, nam riêng nữ riêng, mở thêm một Lưu Ly thẩm mỹ viện. Về hình thức bài trí sắp xếp thì một kiểu, muội có sáng kiến gì mới thì có thể thêm vào hoặc bớt đi. Giao cho muôi” Lưu Ly thẳng một hơi phân phó cho Linh Đan “Tiểu thư, à không, sư tỷ, cho muội nghỉ ngơi đi, sai muội đi mua đất hoài vậy. như thế này thì muội sẽ bị ghét đó” “cùng lắm sau này không ai cưới muội thì ta nuôi, không phải lo” “không phải, … muội không muốn cưới chồng, chỉ là,… sư tỷ à, cho muội nghỉ phép được không” “xong vụ này ta cho muội nghỉ phép hai canh giờ” “sư tỷ à~ làm ơn đi, có cần phải gấp gáp như vậy không?” “tiền mà, ta không gấp người khác cũng gấp, thôi thì ta gấp trước tiền vào nhiều hơn. Không nói nữa, đi nhanh kịp giờ khai trương” “Sư tỷ à~” Lưu Ly đi một hơi không quay đầu lại, Linh Đan thầm hậm hực trong lòng, ‘thật muốn khóc, tiểu thư có cần tham tiền vậy không a~’ Sau buổi khai trương, công việc đã phân công, ai về việc nấy, Lưu Ly phải cắm đầu vào thiết kế trang phục, nhớ lại cách làm các món ăn, cách chăm sóc da ở hiện đại,.. nhìn vậy chứ nàng có ít việc gì đâu, mấy cô nhóc kia cứ nạnh hẹ việc qua cho nàng. *cốc cốc cốc* “Lưu Ly tỷ có ở trong phòng không” Ngọc Thi gõ cửa “vào đi” *nhìn lên* “có chuyện gì sao?” sau đó cuối xuống tiếp tục là việc “muội đến hỏi có bản vẽ mới chưa ạ? Cháy hàng rồi, Y phục phường đóng cửa đã một ngày rồi,” “trên giường có 10 bản vẽ loại nào ta đều đã chia ra rồi, muội đem đi may đi, còn việc gì nữa không” “không ạ, muội đi đây” Lấy bản vẽ xong Ngọc Thi đi thẳng tới xưởng may luôn -Trường An “Đại thúc à, đại thúc giảm giá một xíu đi ạ, ngôi nhà này cũng xuống cấp lắm rồi, cháu phải bỏ tiền ra tu sữa lại có khi còn phải xây lại nữa, giảm cho cháu đi đại thúc, 2 căn của chú cháu đều mua cả, chú đi đâu tìm ra người mua được như cháu chứ” “không được đâu cô nương, đây là vì thấy cô mua luôn nên tôi đã bớt rồi, làm sao mà bớt được nữa” “đi mà, làm ơ…” “Nếu cô ta không mua thì tôi mua, không cần phải kỳ kèo” bỗng dưng có một giọng nam trầm ấm vang lên, nếu với nội dung câu nói khác, chắc chắn Linh Đan sẽ say mê ngây ngất với giọng nói đó. Nhưng thực tế, hắn – người ngồi trong chiếc kiệu xa hoa kia là đối thủ của cô, ‘không được, không thể phụ lòng tiểu thư đã tin tưởng mình, mua luôn khỏi kỳ kèo nữa’ “không có, Đại thúc, cháu mua luôn, bạc đây, khế ước đâu” Linh Đan vội vàng đếm bạc đưa cho ông đại thúc ‘keo kiệt’ đấy. “khế ước đây,” “hừ, anh mơ mà mua được đi, giờ nó về tay tôi rồi, tranh với tôi á, chịu thua đi” nhìn vào cái kiệu ấy Linh Đan nhỏ giọng Trong cỗ kiệu xa hoa, người đàn ông tầm 20 tuổi lười biến nhắm mắt tịnh thần, lông mi dài cong như cánh bướm khẽ giật, bạc môi không tự chủ giương lên thành hình trăng khuyết hoàn mỹ. ‘cô nhóc này, khá thú vị đấy chứ’