Vương hoàng hậu
Chương 1 : Xuyên không về nhà đường
-Phu nhân cố gắng lên! Thái y nói.
-Thấy được đầu rồi! Bà đỡ nói. tiếng khóc của 1 đứa trẻ mới đẻ vang lên.
-Chúc mừng phu nhân, là 1 tiểu thiên kim! , Dưỡng mẫu nói.
Vương Ngô chợt tỉnh cô đang ở đâu đây ? cô nhớ cô bị 2 người cô tin tường nhất giết chết cô mà ! Sao cái tay nhỏ thế ! Không lẽ cô đã xuyên không, ông trời đã cho cô cơ hội thì cô nhất định sẽ sống tốt.
Tất cả người Vương Phủ đều tụ tập tại Quế Các , chợt có giọng trẻ con vang lên :
-Phụ thân nói với mẫu thân sao này đừng sinh em nữa, con không muốn mẹ đau.Vương Qủa nói.
-Đứa nhỏ ngốc chẳng phải con nói muốn có em sao ? Sao bây giờ lại đổi ý ?Vương Ngộ hỏi.
-Con sợ mẫu thân đau bời vì con nghe mẫu thân la rất lớn nên con sợ.
-Qủa nhi ! Phụ nữ đẻ con rất khổ khi con còn trong bụng mẫu thân con,mẫu thân con cũng la như vậy! Vương lão phu nhân đáp.
Chợt tấm màn ở phòng Trịnh Thị mở ra, La vú em bước đến nói với tất cả mọi người :
-Chúc mừng Vương Bí Thư giám ! Vương Lão Gia ! Vương lão Phu Nhân ! là 1 tiểu thiên kim .
-Cho ta xem nào ! Đứa bé này xinh đẹp như mẹ nó ! Vương Lão Gia nói.
Vương Ngộ bước vào phòng Trịnh Thị, nắm lấy tay bà nói :
-Quế nhi,nàng vất vả rồi !
-Thần thiếp tạ ơn lão gia đã quan tâm. Trịnh thị ngồi dậy quỳ xuống sàn.
-Nàng không cần phải khách sáo chúng ta là người một nhà. Vương Ngộ bước tới đỡ bà đứng dậy dìu bà ngồi xuống giường.
Vương Qủa chạy nhanh vào phòng Trịnh Thị hỏi bà đủ thứ câu :
-Mẫu thân có đau ở đâu không?Mẫu thân đừng đẻ em bé nữa?... ...
-Mẫu thân…Trịnh thị chưa nói xong thì tiếng la của Vương Ngộ vang lên
-Vâng ạ !
-Thôi lão gia đừng la Qủa nhi nứa!
-Hừ! Đem Vương Qủa cho phụ thân ta học lại quy củ đi.Vương Qủa phân phó gia nô của mình.
-Phụ thân đưa cho con xem nữ nhi.Vương Ngộ nói.
-Cẩn thận một tí ! Vương Lão Gia ồn tồn đáp.
Vương Ngô nhìn người nọ đang ẫm mình cỡ 40,41 tuổi thì biết đây là phụ thân mình,cô liền mỉm cười với ông.
-Đứa nhỏ này mới đẻ là có thể cười lúc trước Qủa nhi đâu có như vậy thật là một đứa trẻ thông minh.
-Tỉ tỉ với lão gia đều là người hiền lành tất nhiên sẽ đẻ ra tiểu thư xinh đẹp thông minh. Người đàn bà có giọng nói ngọt ngào nói
-Vậy thì muội muội cũng phải mang thai để lão gia được ẫm con của sủng thê do mình đẻ ra. Người đàn bà mang khuôn mặt lạnh nói.
-Nhị di nương nói đúng,Trân nhi mau có thai để ta được ẫm con!Vương Ngộ ôm Trân di nương trong lòng.
-Lão gia thật là đáng ghét ! Cứ chọc người ta hoài.Trân di nương nói.
Bị kẹt giữa 2 người đang ôm nhau khiến cho Vương Ngô bị ngạc thở mà còn bị mùi son phấn nồng của Trân di nương.
-Oa!Oa!Oa! Tiếng trẻ con vang lên khiến cho 2 người đang ôm nhau ngạc nhiên.
Truyện khác cùng thể loại
120 chương
6 chương
89 chương
145 chương
10 chương