Tinh Nguyên thở dài một hơi. Phải khó khăn lắm nàng mới thuyết phục được Phong Thần Nhiên quay trở lại linh thể của Ly Duẫn. Ấy vậy mà lại bị tên nhóc con này phá đám. Nhìn kĩ thì tên này không phải người thường. Có một chút sức mạnh. Có thể đánh ngang hàng với Mộng Từ hoặc Thiên Huân. Chỉ có điều,y đã sa vào ma đạo để tâm ma khống chế. Không có dục niệm,càng không có tâm cơ. Hừm. Vì lí do gì lại biến y trở thành nửa người nửa quỷ thế này? E rằng nếu không thể khống chế nổi luồng khí huyết lạnh lẽo ấy,có lẽ y sẽ bạo phát mà chết. Tinh Nguyên thầm đánh giả kẻ vừa làm hỏng việc của mình. Chỉ là có điều nàng thấy rất lạ. Ly Duẫn thực sự đã kết bái phu thê với loại người như thế này rồi sao? Chuyện này nàng tuyệt đối không đồng ý.Nữ tử của nàng nhất định không được phải lòng Nhân loại. Nữ tử của nàng phải thành thân với nam nhân cường đại nhất ,mạnh mẽ nhất,Lệ Chi Âm. Nàng nhất định không cho nữ tử của nàng lại gần kẻ này một lần nào nữa. \- Ngươi lặp lại cho bổn vương xem? Ngươi và nữ tử của ta có quan hệ gì? Phong Thần Nhiên điềm đại nói từng từ. Mà từng từ thì như mũi dao nhắm về phía Tử Du. Tử Du thì có chút hơi bất mãn. Hắn không ngờ mình phải diện kiến nhạc phụ đại nhân và mẫu thân đại nhân của Ly Duẫn trong trường hợp này. Hơn nữa lai lịch của Ly Duẫn lại lớn đến như vậy. Tử Du có chết cũng không thể ngờ Ly Duẫn lại là hậu nhân của Ma tộc tìm kiếm suốt bấy lâu nay. Hắn còn cứ nghĩ đó chỉ là một giai thoại người đời truyền miệng nhau nhắc lại. Thật khó có thể nói trước chuyện gì. Mà hình như phụ thân và mẫu thân của Ly Duẫn có hiềm khích rất lớn với hắn. Lời khi nãy hắn nói ra hình như có một chút thất lễ \- Thưa phụ thân,Ly Duẫn là nương tử của ta. Xin người cho phép ta đưa nàng ấy đi. Ta chắc chắn sẽ chăm sóc cho nàng ấy thật tốt. \- Hoang đường,từ khi nào nữ tử của bản vương lại gả cho một kẻ nhân loại tầm thường không ra gì như ngươi? \- Phong Thần Nhiên nổi giận chỉ tay về phía hắn \- Nhưng nàng đã là nữ nhân của ta. Xin người đừng làm khó ta. Hôm nay dù có thế nào,ta cũng phải đưa nàng rời khỏi đây. \- Ta cũng rất muốn xem,ngươi có bản lĩnh thế nào \- Tinh Nguyên hất tay \- Mang công chúa điện hạ về Ma Tộc. Kẻ nào cản đường,giết không tha. \- Cung tiễn Ma Vương. Cung tiễn Vương Hậu. Chúng Ma Tộc đồng thanh bái lạy hai người. Hai linh hồn đồng thời biến mất sau một làn khói mờ ảo Cả cơ thể Ly Duẫn được bao bọc bởi một luồng khí huyết đậm sắc hơn. Cô như được tắm trong bể máu. \- Mộng Từ,ngươi phải hộ tống công chúa điện hạ cho tốt. \- Thiên Huân ra lệnh \- Ở đây còn lại giao cho ta. \- Được. Nhờ ngươi. \- Chạy dễ đến vậy sao? Tiếng nói vang bên tai. Động tác của Mộng Từ dần chậm lại. Huân Nhược Đông chẳng biết từ khi nào đã tiếp cận mục tiêu. Một tay y hất tung Mộng Từ về một phía sau đó chuyển đến nơi Ly Duẫn đang ngủ dùng lực đánh một quyền mạnh. Nhưng hoàn toàn không thể làm quả cầu ấy sứt mẻ một chút nào. Ngược lại còn bị phản phệ,đánh bị thương. Máu từ khóe miệng y trào y. Y mắng một tiếng đầy phẫn nộ. Vương Tố Tố có phần hơi dè chừng. Cái này...Hình như nàng có từng đọc qua ở đâu đó. Đây là bí mật trong các tài liệu của Liễu quốc. Nành trầm ngâm một hồi lâu rồi chợt như nhớ ra một thứ gì đó. Nàng chạy lại ngăn Huân Nhược Đông lại. Không được,nó sẽ đẩy y vào chỗ chết nếu cứ tiếp tục tấn công như thế. \- Ngươi dám cản ta? \- Huân Nhược Đông trừng mắt nhìn nàng \- Đây là cấm chế Huyết Nguyệt Minh của Ma Tộc. Ngươi đang bị nó hút cạn tinh khí. Tránh ra. Vương Tố Tố vận khí,dùng mũi kiếm chặn quả cầu lại. Nàng cũng không khá hơn là bao nhiêu. Bởi vì lúc giao chiến với Dương Ái Hi,dùng quá nhiều sức nên bây giờ có hơi yếu. Huân Nhược Đông đứng phía sau yểm trợ đỡ lấy thân hình mảnh dẻ của Tố Tố. Quần áo trên người nàng bị mất vài chỗ làm cho nàng thảm thương đến lạ. Khó nhất cho Tử Du phải trực tiếp đối đầu với không chỉ Tứ Dị tộc mà còn cả Hộ pháp Thiên Huân của Ma Tộc. Y hoàn toàn bị lép vế. Mộng Từ nhân cơ hội hỗn loạn mang Ly Duẫn đi. Tử Du bỗng gầm lên một tiếng. Không. Hắn đã mất Ly Duẫn quá lâu rồi. Nếu bây giờ để mất nàng,hắn sẽ mất vĩnh viễn. Không, không được. Phải ngăn lại \- Các người đừng hỏng cản ta. Trả Ly Nhi lại cho bản vương.