Vương Tố Tố đột nhiên lùi lại. Nam nhân thần bí trước mặt dù đã ra tay giúp họ nhưng theo ngữ khí của y,hình như có ý đối địch với Tử Du. Linh lực mạnh quá. Vượt xa cả nàng. Nếu thật sự y muốn giết tất cả những người ở đây,chỉ e rằng dễ như trở bàn tay. \- Ta hỏi lại,Bạch Tử Du, tên ngụy quân tử ấy đang ở đâu? \- Ngươi là ai? Rốt cuộc cùng y có quan hệ gì? \- Ngươi là Vương Tố Tố, tỷ tỷ kết giao của Ly Nhi? \- Huân Nhược Đông cao giọng nhìn về phía nàng \- Phải,chính là ta. Vương Tố Tố cảm thấy chuyện này ngày càng khó hiểu. Tại sao Lam Tuyết lại không phải là Lam Tuyết Y mà là Ly Duẫn. Cả tên nam nhân thần bí này cũng biết cô và gọi cô là Ly Nhi? Tóm lại,rốt cuộc là thế nào? \- Ta không giết ngươi. Ta đến để giúp ngươi trả thù cho Ly Nhi. Nhưng Bạch Tử Du, nhất định phải cho ta một câu trả lời xứng đáng. Nói,tên khốn ấy đang ở đâu? \- Ta không biết. Hắn đã bỏ chúng ta lại từ rất sớm mà xông vào lãnh vực của Ma tộc. Vương Tố Tố bị sát khí của Huân Nhược Đông dọa cho run người. Không phải nàng muốn nói mà bị y ép nói. Cơ thể không theo ý nàng điều khiển..Tên này...thật sự quá mạnh. Huân Nhược Đông khẽ cười một tiếng. Bạch Tử Du, coi như ngươi còn có một chút bản lĩnh của nam nhi. Chuyện báo thù ta có thể giúp ngươi nhưng ta chắc chắn sẽ không để cho Ly Nhi của ta cô đơn. Hắn bảo vệ nữ nhân ấy không tốt. Hắn đáng chết. Đó là nữ nhân đầu tiên Huân Nhược Đông cản thấ hứng thú nhất. Bạch Tử Du thân là tướng công của nàng mà không thể lo nổi cho nàng. Không chỉ Bạch Tử Du mà tất cả lũ người của Liễu quốc đều đáng chết. Chỉ riêng nha đầu trước mắt còn có thể tha cho nàng. Nàng không màng sống chết để tới đây. Bản tính ấy,y thích. Vương Tố Tố lùi lai,cảnh giác cực kì cao độ với nam nhân trước mặt. Nãy giờ y cứ mãi nhìn chằm chằm về phía nàng. Nàng đã làm chuyện gì khiến y chán ghét sao? Không thể,họ vừa mới gặp mặt mà thôi. \- Ngươi và Tử Du rốt cuộc có thù oán gì? Còn mối quan hệ giữa ngươi và Ly Duẫn? Hôm nay ngươi không nói,dù ta có phải liều mạng cũng không để ngươi đi. \- Nàng tự tin đến như vậy? Huân Nhược Đông bật cười. Nữ nhân trước mặt hình như có ý muốn lấy mạng hắn. Hình như đây là nữ nhân thứ hai có suy nghĩ như vậy. Tỷ tỳ của Ly Nhi quả thật không khiến y thất vọng. \- Đủ để ta và ngươi đồng quy vu tận Vương Tố Tố khẳng định chắc nịch. Ánh mắt nàng đầy kiên định cầm lấy trường kiếm khẽ vung. Huân Nhược Đông ngày càng thích thú nhìn Tố Tố. Nữ nhân này có vài nét giống với Ly Duẫn,cũng đáng để y lưu tâm \- Nếu nàng ở đây hôn bản vương một cái,bản vương có thể suy nghĩ lại và nói cho nàng biết. \- Ngươi....\- Vương Tố Tố tức đến đỏ mặt \- Vô sỉ. Hạ lưu. Đê tiện. Lời từ miệng Vương Tố Tố thoát ra khiến toàn bôn dưới trướng nàng bị dọa sặc một phen. Nàng mà cũng biết mắng người sao? Nàng cũng có dáng vẻ của một nữ nhân tầm thường sao? \- Bản vương chính là như vậy. Nàng muốn biết hay không tùy thuộc vào hành động của nàng. Huân Nhược Đông nhìn Vương Tố Tố bới ý khiêu khích. Nàng tức giận quay đi hướng khác. Nữ nhân này,vậy mà bị y chọc đến xù lông rồi...Quả thật,rất giống với dáng vẻ của Ly Duẫn.. Huân Nhược Đông có chút hoài niệm. Dù nữ nhân trên đời còn có kẻ khác người đến thế nào đi chăng nữa thì người đầu tiên thành công chiếm lấy được sự đề ý chỉ có một mình Ly Duẫn. Tuy rằng thời gian có chút ngắn ngủi,nhưng y vẫn dành cho cô một đoạn tình cảm nhất định nào đó. Rất khó để lí giải. Chính Huân Nhược Đông còn không hiểu,bản thân coi Ly Duẫn là gì. Chỉ biết rằng ai đó động đến cô,làm cô không vui thì lập tức cả Yên Sơn sẽ đuổi cùng giết tận kẻ đó. Đến Bắc Cốc,thuộc hạ thân cận theo y nhiều năm,đôi lúc cũng phải kính nể cô vài phần khi nhắc đến. Bắc Cốc vẫn ở phía sau đuổi theo y. Một lúc nào đấy,cả hai người sẽ gặp nhau mà thôi. Có chấn động. Huân Nhược Đông giật mình quay lưng. Sát khí này....có vài phần giống Bạch Tử Du