Gương mặt Vương Tố Tố mang đôi phần kinh ngạc. Ly Duẫn thấy vậy chỉ bật cười : \- Tố Tố tiểu thư đừng quá ngạc nhiên. Người họ đang nói chính là ta. Có điều ta thực sự chưa chết. Dọa Tố Tố tiểu thư phải sợ rồi. Vương Tích Nghi ở trên cao khẽ chấn động. Ánh mắt y hướng về phía Hàm Lưu Ly xác nhận. Nàng chỉ ảm đạm gạt đầu khiến y bị một phen hú hồn Sự tồn tại của Ly Duẫn rất giống Ma tộc. Sau chuyện này,nhất định phải điều tra lại lần nữa thân thế của cô. Ma tộc đã biến mất khỏi thế gian rất nhiều năm về trước. Khi ấy lão tổ của bốn triều đại liều lĩnh kêu gọi Linh vật giúp sức trước sự càn quét cường đại của Ma Tộc. Họ hiến tế thân mình giết chết được Ma vương nhưng phải chịu hình phạt nặng nề nhất: Thiên phạt,bị đánh tan thành tro bụi. Vương mất,không còn ai dẫn đường. Lũ Ma tộc vội vàng tháo chạy,từ đó không còn một chút tin tức. Sự tồn tại của cô rất đáng lo ngại. Khi mà cô đang đứng về phe của Bạch Tử Du, đứng về phe của Nguyệt Triều quốc Sở dĩ,Hàm Tịch Nghi nghi ngại về điều này là bởi vì nó chiếu theo những ghi chép về tổ tiên mà những quốc gia khác không có. Liễu quốc trở nên hùng mạn nhất trong 4 vùng đất chính là nhờ những ghi chép quý giá đời xưa đề lại. Còn trở về với thực tại. Vương Tố Tố không hề có chút nào bị nao núng trước lời nói về cô. Ngược lại nàng càng trở nên phấn khích khi được gặp kẻ mạnh Nếu Liễu quốc biết đến Hàm Lưu Ly như một đóa hoa kiều diễm giữa chiến trường thì Liễu quốc biết đến Vương Tố Tố như một chiến thần giữa vùng đất đầy tử thi. Không phải cảm giác đố kị khi bị cướp đi nam nhân mà chính là cảm giác muốn được đối đầu với kẻ có sức mạnh giống như mình. Vương Tố Tố chính là đang ham muốn,khao khát được so tài với người trước mặt. \- Ta biết vương phi vừa mới tỉnh dậy nhưng ta thật sự kính nể trước tài năng của người. Liệu một lúc nào đấy,chúng ta có thể phân tài cao thấp? \- Phân tài cao thấp ? Tố Tố tiều thư là đang có ý đối nghịch với bản cung sao? Ly Duẫn chỉ chỉ đôi đũa về phía Vương Tố Tố khiêu khích. Nữ nhân tìm đến cô không phải ghen tị với cô thì cũng đố kị vì cô cướp nam nhân của họ. Vương Tố Tố không hề kiêng nể mà nhìn thẳng vào mắt cô. Trong một thoáng,cô hơi giật mình nhưng cũng có chút hứng thú. Đôi mắt kia muốn được giết chóc. Đôi mắt kia muốn được nhuốm máu. Haha. Ly Duẫn cô đã tìm thấy một đối thừ xứng tầm. \- Ta rút lại lời nói. Thức ăn để nguội sẽ không ngon. Chi bằng chúng ta ra kia chơi một chút,Tố Tố tiểu thư thấy thế nào? \- Ta không muốn bị nói là kẻ mạnh ức hiếp kẻ yếu. Ta có thể đợi,vương phi không cần bận tâm Vương Tố Tố nhếch môi cười. Ly Duẫn cũng cười lại. Trên đời này cô ghét nhất kẻ nào nói cô yếu. Yếu sao? Cô cũng muốn lĩnh giáo xem thế nào được gọi là mạnh \- Tố Tố, không được cuồng ngôn Hàm Lục Lương từ phía xa nhắc nhở. Nhưng Tố Tố căn bản không nghe thấy. Giờ ý niệm của nàng chỉ có giết người mà thôi. Bạch Tử Du nắm lấy tay của Ly Duẫn, đang định mở miệng nói gì đó thì cô liền khẽ thở dài,nhỏ giọng : \- Đừng cản ta. Ta sẽ không để Nguyệt Triều quốc mất mặt Ly Duẫn hướng phía Vương Tố Tố mà nói: \- Ta cũng muốn biết,Liễu quốc là thực sự có thực lực hay chỉ là vô danh? Nói xong,cô liền đứng dậy. Chiếc bàn và những đồ vật nó chứa vỡ nát ra từng mảnh. Hai thân hình nhỏ bé biến mất dần sau cánh cửa đại điện. Bạch Tử Du chỉ lặng im quan sát. Nương tử của hắn lại muốn giết người rồi. Ngay cả hắn cũng thấy bất lực. Dù Bạch Tử Du có đủ khả năng khống chế,kéo cô về nhưng không muốn cô ghét hắn. Chuyện gì đến cứ đến nó đến vậy.