\- Tuyết Y,tỉnh dậy,chúng ta tới nơi rồi. Bạch Tử Du nhẹ lay vật nhỏ trong lòng. Ly Duẫn vẫn còn đang ngái ngủ. Cô khẽ cựa quậy rồi lại vùi vào lòng hắn thở đều đều. Tay cô bất giác ôm chặt eo của hắn. Cái đầu khẽ lắc lắc tỏ ý không muốn tỉnh. Bạch Tử Du bật cười vuốt tóc của cô. Chưa thấy nữ nhi nào lại tính khí thất thường như nàng ấy. Lúc nàng ấy không làm loạn,gương mặt cũng thật hút hồn. Trong thoáng chốc,đáy lòng Bạch Tử Du thoáng lay động ,quên đi tất cả những lời phụ thân đã nói. Đến cùng,nàng cũng không phải Lam Tuyết Y. Lam Tuyết Y thật đã chết. Nàng chỉ nán lại phủ của hắn vì lí do của bản thân sau đó sẽ rời đi. Căn bản hắn cũng không thể đuổi hay níu được nàng ở lại. Không ai muốn gây chuyện với một nữ nhi bá đạo như vậy. Ly Duẫn,một cái tên hay nhưng cũng thật bí ẩn. Nàng đến phủ của hắn có vài ngày nhưng cũng đủ để người hầu trên dưới nể phục. Phương châm của nàng chỉ có một. Phục tùng hoặc chết. Hoàn toàn hợp với tính cách quyết đoán của hắn Biết làm sao đây,hắn ngày càng đắm chìm vào nữ nhân này mất rồi. Bạch Tử Du không nghĩ nhiều thêm. Thời gian cũng sắp đến. Trước tiên cả hai phải đến chỗ phụ hoàng và mẫu hậu bàn chuyện,tiếp đến là dự tiệc tiễn các sứ thần về nước. Mà vật nhỏ trong lòng y còn bận hưởng giấc thiên thu. Hôm qua nàng thức cả đêm để xem tình hình triều chính,các thế lực cũng như các mối quan hệ. Hắn không biết nàng và phụ hoàng đã nói những chuyện gì. Nhưng chưa bao giờ hắn thấy nàng ngoan ngoãn và nghiêm túc lắng nghe như vậy. Nàng không quá cầu kì lễ tiết. Nàng thản nhiên ngồi cạnh hắn ghi chép những điểm mấu chốt,còn gợi ý cho hắn vài cách cải thiện tình hình cho đến khi chìm vào giấc ngủ say. Bạch Tử Du cẩn thận ôm Ly Duẫn xuống xe. Tiểu Nhu hoảng hốt muốn nói gì đó thì bị ánh nhìn của hắn dọa sợ,lùi ra sau,miệng cân nín. Bạch Hầu tinh ý dọn đường cho hắn đi. Y cũng không tò mò nhiều. Lần đầu nhìn thấy chủ tử tâm tình vui vẻ. Dù đã thuộc quyền sở hữu của Ly Duẫn nhưng trong thâm tâm Bạch Hầu,hắn là chủ nhân duy nhất. Thanh Phong trầm ngâm lặng theo dõi. Bạch Tử Du thực sự là thích nữ nhân này rồi? Vậy những chuyện trước kia,y làm là tội tày đình. Thoáng giật mình,Thanh Phong cảm nhận được ánh mắt khiêu khích và trêu chọc của Bạch Hầu. Hai người ở với nhau từ nhỏ,lớn lên cùng Bạch Tử Du, có lẽ những gì y đang nghĩ,Bạch Hầu đều biết. Thanh Phong chỉ âm thầm rút lui,quay đầu đi mất. Chuyện Bạch Tử Du ngang nhiên sủng hạnh vương phi được loan truyền trong cung với tốc độ chóng mặt. Chiến thần trên chiến trường ,một mình giết nghìn quân động tâm rồi? Nhưng bọn họ chúng là không tin người trong lòng Bạch Tử Du là Lam Tuyết Y,con gái phế vật của tể tướng đã hết thời Lam Hạo Hiên. Có rất nhiều giai thoại đáng sợ về Lam Tuyết Y. Sự việc ngay trước mắt,căn bản là không thể phủ nhận. Bạch Tử Du còn biết cười? Chuyện lạ. Chắc chắn là loạn rồi. Ánh mắt của hắn ôn nhu,dịu dàng hơn hẳn khi hướng đến cô. \- Tuyết Y,đến nơi rồi. \- Tử Du,ta còn mệt lắm. Còn chưa được ăn nữa Ly Duẫn dụi dụi mắt mệt mỏi cong môi đáp lại. Cô như đứa trẻ hờn dỗi nhìn hắn. Bạch Tử Du không nói thêm gì,chỉ cười,hôn nhẹ lên trán Ly Duẫn rồi đặt người xuống. Cô vẫn cố tình dựa vào vai hắn,nán lại lười biếng. Trước cửa Thiên Nha điện,một đôi nam nữ thân mật thật khiến người ta không kìm được mà vô cùng phấn khích. Là vị vương gia trong truyền thuyết và vị vương phi trong các giai thoại kinh dị. Vương gia còn có vẻ rất sủng ái thê tử của mình,nhẫn nại để nàng dựa. \- Du huynh,muội chờ huynh rất lâu rồi. Tiếng nói lảnh lót vang lên mang thêm vài phần vui vẻ. Ly Duẫn nhíu máy mở mắt. Cô kéo Bạch Tử Du sang một bên rồi xoay người để hắn ôm mình vào lòng sau đó ngang nhiên đưa chân ra phía trước. Triệu Sương Hạ ngã úp mặt xuống đất. Bộ dạng rất thảm và quê mùa. \- Thiên An cuộn chúa,buổi sáng người cũng thật năng động quá đi. Ta sợ mặt đất sẽ bởi người mà lún một khoảng mất.