Tiếu Tuyết si mê nhìn Liệt Hạo, tưởng như chân mày hắn nhíu lại, có cảm giác kinh diễm với hình ảnh trước mắt mình. Liệt Hạo hiện tại rất muốn liều lĩnh xông lên phía trước, hung hăng ôm lấy yêu tinh đang giày vò người – chính là nàng. Vẫn biết tiếng ca của nàng rung động lòng người, giờ lại biết thêm kỹ thuật múa của nàng lại mê hoặc lòng người như vậy, sau khi trở về nhất định hắn sẽ không cho nàng có cơ hội ở trước mặt người khác bày ra tư thái mê hoặc như vậy nữa, cho dù là Mậu hậu của hắn, cùng Hoàng đệ cũng không được.
Đột nhiên dưới điện rất nhiều người kịp phản ứng vỗ tay ‘ bốp bốp bốp...•’ như sấm, Tiếu Tuyết cùng Liệt Hạo đang ở giữa si mê liền kinh ngạc, Tiếu Tuyết đơ lại chút rồi quỳ xuống.
"Hạo Vương Phủ Mị phi kính chúc: Thái Hậu vạn thọ vô cương!" Nói xong chưa dám ngẩng đầu.
Lúc này Thái Hậu mới nói: "Mị Vương Phi xin đứng lên. Ban thưởng tọa!"
"Tạ Thái Hậu…"
Lúc này thái giám bên cạnh Hoàng đế đưa đến ghế tựa bằng gỗ cổ đàn, đem đến đặt xuống bên cạnh Hạo Vương.
"Tiểu Đức Tử, ghế tựa đem lại đây đi. Ai gia muốn được cùng Mị phi tâm sự!"
"Tuân lệnh!"
Ghế dựa chỉ chốc lát liền đặt bên cạnh Thái Hậu, Tiếu Tuyết liếc nhìn Liệt Hạo. Liệt Hạo nhìn Tiếu Tuyết khẽ gật đầu cổ vũ, Tiếu Tuyết ngây ra, hướng bên cạnh Thái Hậu đi tới, có chút khẩn trương, có chút phân vân!
"Ha ha ha… Mị Nhi, như thế nào? Sợ ai gia sao? Con là Vương Phi của Hạo nhi, cũng là con dâu của ta, theo lý thuyết, ta là Mậu hậu của con nha."
Thái Hậu nói xong liền vén lên bức rèm che. Tiếu Tuyết ngẩng đầu chống lại ánh mắt hiền từ của Thái Hậu. Trong lòng thật kinh ngạc, nàng thấy trên phim truyền hình Thái Hậu đều là mắt lạnh lùng cao ngạo, nhưng Thái Hậu thực sự xem ra cũng không có khoa trương như vậy. Tiếu Tuyết không khỏi duỗi duỗi cái lưỡi, động tác nhỏ này thế nhưng khiến cho trong lòng Hoàng đế cao cao tại thượng bên kia rung động!
Tiếu Tuyết xấu hổ mỉm cười: "Mậu hậu…"
Thanh âm mềm mại phát ra khiến tâm tình Thái Hậu cực kì vui vẻ.
"Tốt…tốt lắm…Mị Nhi! Truyền ý chỉ của ai gia, Hạo Vương phủ mỗi người đều có thưởng, Lý Tướng quân giáo dục nữ nhi có phương pháp, ban thưởng châu báu cùng băng la tơ lụa!"
"Tạ ơn Thái Hậu ban thưởng…"
Nói chuyện là Lý Kỳ Uy, vẻ mặt phức tạp nhìn Tiếu Tuyết.
"Mị Nhi tạ ơn Mậu hậu ban thưởng!"
"Ừ, Mị Nhi đứng lên nào, đến đây ngồi cạnh ai gia nào."
Tiếu Tuyết chỉ có thể nhận mệnh, lặng yên ngồi bên cạnh Thái Hậu.
"Hoàng nhi, hiện giờ ai gia thật cao hứng, hôm nay trong thọ yến có thể cùng người thân không phân biệt tôn ti!"
Lời nói rất nhỏ, nhưng là cũng đủ truyền vào trong tai Hoàng đế cao cao tại thượng.
"Vâng, Mậu hậu."
Hoàng đế ánh mắt khác thường nhìn phía Tiếu Tuyết ngồi bên cạnh Thái Hậu, thế nhưng Tiếu Tuyết đang suy nghĩ làm như thế nào đối mặt với sinh phụ Lý Mị Nhi nên không phát hiện sự thay đổi khác lạ này. Ngược lại là bên này, Tĩnh Nam Vương ngồi bên trái đối với việc hết thảy đều thu vào trong mắt, tức giận ẩn chứa càng sâu!
"Người đâu, hôm nay trong lễ mừng thọ có thể miễn "Quân Thần Chi Lễ" (đạo nghĩa quân thần)."
Tiểu Đức Tử đứng bên cạnh lĩnh mệnh.
"Hoàng Thượng có lệnh, lễ mừng thọ hôm nay có thể miễn "Quân Thần Chi Lễ"."
Triều đình văn võ bá quan bên dưới không nơi nào không đứng dậy khấu tạ thánh ân.
"Bọn thần khấu tạ thánh ân, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế …Thái Hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế..."
Dưới điện tâm tình mỗi người đều vô cùng phức tạp, kế tiếp là ca múa cùng biểu diễn dĩ nhiên không có hứng trí, xem qua sắc đẹp cao ngất của Mị Vương phi, uyển chuyển, kỹ thuật múa độc nhất vô nhị nên giờ có ai còn có hứng trí xem kỹ thuật múa nghìn bái một điệu (lặp đi lặp lại nhiều lần) đâu!
"Lần này Tướng Quân phủ thật là được sủng ái."
"Ừ nha, Tướng quân này tại sao lại có thể sinh ra một nữ nhi không giống người thường như vậy đây?"
"Thật là hâm mộ!"
Dưới đã có rất nhiều người đối với Tiếu Tuyết si mê không dứt.
Si mê Tiếu Tuyết làm sao chỉ có thần tử dưới điện, tại trên đại điện Chí Tôn Vạn Dân Hoàng Thượng trong mắt cũng rõ ràng đã xuất hiện bóng hình xinh đẹp, đối với nữ nhân độc nhất vô nhị này rung động!
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
23 chương
10 chương
33 chương
99 chương
86 chương
143 chương