Vương Gia Đại Thúc, Người Thật Xấu!
Chương 42
“Aizz, Hổ Tử, ngươi thật sự không muốn mua một hộp về dùng thử sao? Đây chính là phát minh mới nhất, trong thiên hạ chỉ một nhà có, tuyệt đối không có nhà thứ hai, nếu ngươi không mua, chỉ sợ sau này không còn cơ hội rồi!”
Ở phòng bếp rộng rãi chất đầy những rau củ xanh tươi, bọn hạ nhân đang bận rộn tới tới lui lui, đột nhiên tất cả đều đồng loạt dừng lại, tầm mắt hướng về phía hai bóng dáng đang đứng sát nhau ở đằng sau bếp lò.
Trong tay Hạ Thiên cầm một hộp Viagra của Mỹ, không ngừng thuyết phục tên
Vương Nhị Hổ đứng trước mặt mình mua, Vương Nhị Hổ là bà con xa của Mạc quản gia, dáng vẻ thật thà phúc hậu, vừa nhìn vào cũng có thể biết đây là một người rất dễ bị bắt nạt.
Hạ Thiên cũng là trong lúc vô tình bước vào phòng bếp mới trông thấy người này, đương nhiên, nàng cũng nhìn thấy bộ dạng thật thà phúc hậu của hắn, về sau liền quấn lấy hắn, không làm cho hắn mua một hộp nàng sẽ không để cho hắn đi.
“Khụ, cái kia, Hạ. . .Hạ cô nương, lần trước. . . .lần trước ta đã mua rồi. .
.” Khuôn mặt của Vương Nhị Hổ đỏ như mông khỉ, trời mới biết hắn là một người có bao nhiêu thẹn thùng mắc cỡ.
Sống hơn hai mươi mấy năm, chỉ cần đứng cách cô nương nào chừng ba thước, hắn sẽ đỏ mặt, càng đừng nói đến chuyện nắm lấy bàn tay nhỏ của người ta, ngay cả cái chuyện mua số thuốc này, hắn cũng không cần dùng đến.
Nhưng mà, nhưng mà vừa nhìn thấy đôi mắt to tròn tỏa sáng lấp lánh của Hạ cô nương, hắn kìm lòng không được nên đã mua, hơn nữa còn là mua liền một lúc hai hộp, đem nửa tháng tiền lương của mình tiêu hết, nhưng mua về mà lại không hiểu phải uống như thế nào, uống thì lại cảm thấy thật lãng phí, vì thế hắn vẫn đem cất ở trong nhà, mỗi đêm trước khi đi ngủ lại lấy ra xem, sau đó khuôn mặt sẽ lại đỏ hồng rồi vội vàng nhét xuống dưới giường, không dám lấy ra thêm một lần nữa.
“Lần trước? Lần trước ngươi mua là “Dục tiên hoàn”, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với thuốc Viagra của Mỹ này, thuốc tốt đương nhiên sẽ nâng cao hiệu quả, đây là do ta chiết xuất từ những vị thuốc quý hiếm, ngươi thật sự không muốn mua sao?” Hạ Thiên mở đôi mắt to tròn chờ đợi quan sát hắn.
Nàng không còn cách nào khác, từ sau khi đến Vương phủ này, mỗi ngày nàng phải chịu đựng cuộc sống nước sôi lửa bỏng, không chỉ riêng chuyện không có nguồn kinh tế, mà ngày ngày còn bị Vương gia đại thúc hung dữ hủy hoại tâm hồn yếu ớt của nàng, vì thế nàng đã suy nghĩ, nàng không thể ở lại nơi này cả đời, dù sao cuối cùng cũng phải rời đi, nhưng mà sau khi đi rồi, nàng lấy gì mà ăn?
Ở phủ của Vương gia đại thúc, mỗi ngày vô cùng mệt mỏi vất vả, lại không được lĩnh tiền lương, nhưng ít ra cuộc sống mưu sinh cũng không cần phải lo âu, nhưng nếu mình bỏ đi thì phải sống như thế nào?
Nhất định là phải cần dùng đến tiền bạc, nhưng mà, nàng cũng không thể rời khỏi Ly Vương phủ rồi lại tiếp tục bán thuốc ở trên đường. Vì vậy, nàng phải đem thị trường phát triển ở bên trong.
Bên trong đếm tới đếm lui cũng có trên dưới mấy trăm hạ nhân, mấy trăm nha hoàn, nha hoàn lại hay thẹn thùng, muốn mua nhưng lại không dám mở miệng, nàng cũng không thể ép buộc người ta mua được, vì vậy, nàng chỉ có thể tìm đến mấy tên gia đinh, nếu muốn việc buôn bán phát đạt thì phải làm cho người ta biết được hiệu quả của thuốc, cho nên nàng muốn tìm tên nào dễ gạt, gạt hắn mua nhiều giúp nàng mấy hộp, sau đó lại làm người mẫu quảng cáo giúp nàng, cứ như vậy, việc buôn bán của nàng nhất định sẽ sinh sôi nảy nở a.
Tất cả những điều này, đều là vì cuộc sống mưu sinh nha.
Truyện khác cùng thể loại
127 chương
326 chương
105 chương