Vương Gia Chạy Trốn

Chương 6 : [ sát mạc tuyết

Sát Mạc Tuyết bỗng nhiên đứng lên bàn cao và nói lớn . " Kính thưa tất cả mọi người có mặt tại trong tiểu lầu , và các tiểu nhị " . Nhìn quanh như thiếu gì đó , là ông chủ của tiểu lầu , Sát Mạc Tuyết ngừng lại và cho gọi một tiểu nhị tới và nói với tiểu nhị . " Ngươi cho gọi chủ quán ra đây , nói là Sát công tử cần ông chủ ra ngoài một lát " . Chẳng biết Sát Mạc Tuyết kia có liên quan gì tới ông chủ của tiểu lầu lớn này hay không , mà tiểu nhị lại nhanh nhẹn chạy đi gọi . " Có truyện gì mà ngươi làm ồn thế a , đứng xuống đi " . Tiếng kêu gào của những người ở trong tiểu lầu nói với Sát Mạc Tuyết . " Thỉnh các vị bớt giận , là tại hạ có việc muốn các vị làm chứng cho , nhưng giờ còn thiếu ông chủ , lát nữa ông chủ ra tại hạ xin nói , chỉ cần các vị chứng giám cho tại hạ , bữa ăn ngày hôm nay của tất cả các vị có mặt ở trong tiểu lầu này , tại hạ sẽ bao trọn gói cho các vị a " . Tiếng nói vừa vang lên , tiếp theo đó tất cả tiếng vỗ tay liền vang lên hưởng ứng theo . " Rầm , rầm , rầm " . Thanh âm một người trong số khách trong tiểu lầu nói . " Thật vậy chăng a , được chúng ta sẽ đợi ". Sát Mạc Tuyết mỉm cười rồi gật đầu , ta giật ống tay áo dài của Mạc Tuyết nói nhỏ . " Huynh a , như thế thì rất tốn kém đó , bao nhiêu người thế này a ". Sát Mạc Tuyết mỉm cười thanh âm ôn nhu nói với ta . " Không sao đâu a , huynh có rất nhiều tiền a , để cho nhiều người chứng kiến cho hai huynh đệ ta , xứng đáng mà " . Sát Mạc Tuyết nhéo nhéo cái mũi của a . Ta im lặng mặc huynh đấy , ngay sau đó từ bên trong tiểu lầu bước ra một người đàn ông tuổi 60 quay về gì đó . Toàn thân ông có mặc một bộ đồ màu xám , thuộc loại tơ lụa thượng đẳng , đầu đội mũ vải , đi trước tiểu nhị vào trong cùng ! Ta đoán chắc ông ta là chủ quán , hay lão bản ở đây a ! " Ta là chủ của tiểu lầu này , Sát công tử , có gì cần gặp a " . Nam tử mặc bộ y phục xám chất vải thuộc loại thượng đẳng vừa ra vừa nói . " Được rồi , để huynh nói a " . Sát Mạc Tuyết nhìn ta nói , ta gật đầu . " Ân " . " Kính thưa các bà con cô bác , các vị huynh đài , cùng ông chủ và tất cả mọi người có mặt trong tiểu lầu này , hôm nay ta Sát Mạc Tuyết cùng vị công tử tên Mộ Dung Ngọc đây kết bái làm huynh đệ , ở đây không hương , không khói , không chùa chiền , mà chỉ có tất thảy mọi người ở trong tiểu lầu này làm chứng lễ kết bái huynh đệ cho hai huynh đệ chúng ta , ngày trọng đại hôm nay chúng tôi xin lấy rượu để kết nghĩa , và toàn thể mọi người làm chứng cho huynh đệ hai ta " . Sát Mạc Tuyết kéo ta đứng dậy từ trước khi bắt đầu bô loa , toàn thể mọi người ở đây nghe xong liền vỗ tay rền vang . " Hay đấy , lấy rượu lấy toàn thể mọi người làm chứng , nghe cứ như là kết hôn đấy nhỉ " . Thanh âm của một người trong số đám khách vang lên , Sát Mạc Tuyết chữa cháy . " Nhưng lần này là kết bái huynh đệ a , mọi người cứ làm chứng cho chúng thuộc hạ là tốt rồi a " . Một trận cười vang liền ầm lên . " Thôi được rồi , hai người mau thành thân , à kết bái huynh đệ đi " . Một người khác giục . " Ta Sát Mạc Tuyết năm nay 20 tuổi " . Sát Mạc Tuyết nói , và sau đó nhìn ta như chờ đợi . " Ân , ta Mộ Dung Ngọc năm nay 16 tuổi " . " Hôm nay nhân cơ hội gặp mặt người huynh đệ Mộ Dung Ngọc , mới gặp mà như đã quen từ kiếp nào , cơ may gặp mặt nên cả hai chúng ta nguyện kết bái huynh đệ thân thiết , có phúc cùng hưởng , có họa cùng chịu " . Sát Mạc Tuyết thay luôn lời nói cho ta , theo tập tục cả hai uống cạn hai vò rượu . Mà ta cư nhiên không biết uống rượu nhưng đành phải mắt nhắm mắt mở mà cạn cho bằng hết vò rượu kia của mình . Mùi vị của rượu thật nặng làm cho ta cay đến ứa nước mắt . " Khà , khà , rất cay a " . Ta từ trước tới giờ ( từ khi còn là cô gái ) vẫn chưa từng uống rượu nên hương vị của mùi rượu này rất cay , ta không còn biết ngon là gì nữa . Ta thầm mắng ở trong đầu : mẹ nó không ngờ rượu kia thật là nặng a , từ giờ chắc ta không dám uống rượu nữa . " Xong rồi , tại hạ đa tạ tất cả mọi người đã chứng kiến cho " . Sát Mạc Tuyết quay qua ông chủ của tiểu lầu rồi nói . " Ông chủ , tất cả chi phí hôm nay của tất cả các khách nhân ở đây hôm nay Sát công tử ta trả " . Y quay qua nói với những người có mặt trong tiểu lầu . " Các vị , thỉnh cứ dùng tự nhiên a , mọi thứ hôm nay ta chiêu đãi " . Sau đó tất cả vỗ tay . " Rầm , rầm , được a , thế thì chúng ta không khách khí a " . Sau đó ai vào việc đấy , còn hai người chúng ta tiếp tục ăn , nhưng ta lúc này đã say mèm , đôi má phiến hồng đã trở nên như ánh mặt trời , trời đất thì cứ quay cuồng nhìn từ một người , mà biến ra thành hai người , lúc này ta không biết là mình đang nói lảm nhảm gì nữa ! Lúc này một mảng mơ hồ lẫn lộn . " Ta bay , ta đang bay a " . Ta lúc này là say rượu a , toàn thân cứ hướng lên phía trước , tạo hình kiểu dáng chim bay trên trời .. " Ngọc đệ , đệ sao thế ? " . Sát Mạc Tuyết thấy ta gương mặt đã phiếm hồng như mặt trời , lại còn làm ra những động tác kì lạ , một lúc sau y mới phát hiện ra là ta đang say rượu . " Một con kiến vàng , một con kiến vàng , xòe đôi cánh , xòe đôi cánh ". Ta say qúa nên bài hát ở hiện đại cũng bị ta sửa nhảm đi . " Ngọc đệ , đệ say rồi , huynh dìu đệ về nhà nghỉ a " . Sát Mạc Tuyết dùng tay hắn ôm lấy eo đỡ ta đang say đã muốn lảo đảo , y gọi mà không thấy ta trả lời , y hỏi tiếp . " Huynh hỏi , nhà đệ ở đâu a ? " . Ta không nghe gì vẫn hát bựa tiếp ! Sát Mạc Tuyết chỉ biết lắc đầu , đã thế thì huynh đành phải đưa đệ và phủ của mình để đệ nghỉ ngơi a . Sáng sớm ngày hôm sau mãi tận trưa ngày ta mới tỉnh dậy , lần này thì phát hiện ra mình đang ngủ ở tại một gian phòng ngủ rất rộng rãi và sang trọng . Đầu đau như búa bổ , ta cố nghĩ vì sao mà mình lại ở trong nhà của người ta a ! Mà chỉ nhớ được , lúc đó ta kết nghĩa huynh đệ cùng Sát đại ca , sau đó thì uống rượu ! " A , có phải là ta uống rượu say a , nhưng đây là nhà của ai mà lại to lớn như tại Ngọc vương phủ ở Xuất Vân Quốc của mình a " . Ta cố gắng nghĩ mãi mà không ra , đầu đau nên day hai huyệt thái dương , bỗng nhiên có tiếng mở cửa vào , một vị cô nương mặc váy trắng , thân hình thon nhỏ , dung mạo xinh xắn , làn da trắng ngần , mái tóc buộc theo kiểu đầu của nàng Trúc Anh Đài liền tiến vào trong , thanh âm nghe như chim sơn ca líu lo nói . " Công tử đã tỉnh a , nô tì Thảo Nhi xin được hầu hạ công tử a " . Thanh âm nghe mượt mà của Thảo Nhi làm ta thanh tỉnh hơn , ta đi xuống giường đi vào đôi ủng màu xanh lá chuối nhẹ đi vào đôi chân ngọc do cô nương Thảo Nhi vừa mới mang vào . " Công tử , để nô tỳ thay y phục khác , và chải tóc , đưa khăn lau mặt , nước súc miệng cho người a " . Thảo Nhi nói ra một loạt vấn đề cá nhân cho ta . " Ân , được rồi " . Ta đang định tự mặc đồ thì nàng ta nói . " Ấy , công tử , người cứ để cho nô tì làm a , vì tất cả những việc này đều là tì nữ thu xếp cho chủ nhân , nếu không , nô tì sẽ bị phạt a " . Ta đành phải nghe lời nàng ta , im lặng mặc nàng ta làm ! Bộ y phục mà ta thay lần này là màu xanh nhẹ của lá cây chuối , trong chốc lát , trong một chốc lát đã xong tất thảy vấn đề , ta lúc này tranh thủ nàng ta đeo đai lưng vào eo ta , ta liền hỏi . " Chủ nhân của nàng , à , Thảo Nhi là ai a , ta liệu có quen không a " . Nha đầu Thảo Nhi vừa thắt đai vừa trả lời , thanh âm nữ nhi vẫn thế vang lên . " Chủ nhân nô tì là Sát vương gia , đệ đệ duy nhất của Hoàng đế Tây Lộ Quốc , còn đây là Sát Dạ vương phủ a " . Tì nữ vâng mệnh nói . " Công tử , giờ vương gia muốn gặp người a " . Ta gật đầu trả lời . " Được rồi , ngươi dẫn ta đi " . Ta theo Thảo Nhi , nàng dẫn ta đi theo con đường bằng đá óng ánh , ở bên cạnh hai hàng hoa hồng đủ màu sắc được vun trồng cắt tỉa gọn gàng hai bên . Đi đến một cái đình lớn , có một đám nữ tử ở đó , một cô gái mặc bộ váy màu đỏ liền đi đến chỗ ta , ta thấy nàng rất quen . " Đứng lại , ngươi vì sao lại ở trong này " . Cô gái đanh đá mặc váy đỏ ngăn ta lại . Nàng ta nhìn ta với ánh mắt muốn tức giận , muốn tìm thứ gì đó để xả . " Quận chúa , là vương gia muốn gặp vị công tử này a , mà vị công tử này là khách qúy mà vương gia đêm qua mang về a " . Thảo Nhi e sợ vị quận chúa đanh đá này , nàng cũng chỉ là dám nói nhỏ . " Bang " . Một cái tát như trời giáng vừa lướt qua dung mạo mảnh mai của Thảo Nhi ! Thảo Nhi đau đớn , đưa tay nhỏ của nàng lên che bên má mà vừa bị quận chúa tát . " Con nô tì đáng chết , đây không phải là việc của nhà ngươi nói chen vào a , hôm nay bổn quận chúa phải hảo tâm dạy dỗ ngươi mới được a " .