Edit: Tương Ly Thanh âm Mộc Khuynh Cuồng thanh thúy, tất cả mọi người trong đại viện Mộc gia cơ hồ đều nghe được rõ ràng rành mạch. Một chút người dòng chính đời sau đối với Mộc Khuynh Cuồng nghiến răng nghiến lợi vừa hận vừa ghen tị, nàng - một cái phế vật đi tròn mười năm thế nhưng xoay người làm chủ nhân, nếu Mộc gia về sau thực sự bị nàng phụ trách quản lý, vậy bọn họ trước kia khi dễ nàng, chẳng phải là sẽ không có ngày tốt lành sao. Nghĩ như vậy, trong lòng bọn họ càng giận càng hận, đều hy vọng Mộc Khuynh Cuồng mau chóng chết. Từ nhỏ bọn họ trải qua cuộc sống ăn sung mặc sướng, nếu đột nhiên thoát ly Mộc gia, vậy phải tự lực cánh sinh, bọn họ quả thực không muốn buông bỏ cuộc sống phú quý. Mà những người chi thứ cùng ngoài hệ kia nhìn Mộc Khuynh Cuồng ngoại trừ hâm mộ còn có khiếp sợ, có vài người còn sùng bái cùng bội phục. Cho tới nay, bọn họ đều bị người dòng chính ức hiếp, bọn họ vốn cho rằng Mộc Thanh Lam sẽ là gia chủ tương lai, nào biết Mộc Khuynh Cuồng thắng, điều này tựa hồ giúp bọn họ một việc lớn. ”Gia chủ, ngươi mau mau tuyên bố đi!” Một nam nhân trung niên chi thứ nhìn Mộc Vinh Đức nhàn nhạt cười nói. ”Khuynh Cuồng a, ngươi ẩn núp quả thực rất sâu, không nghĩ tới thế nhưng lợi hại như vậy.” Có người nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng cười nhẹ nhàng nói. Mộc Khuynh Cuồng nhạt quét bọn họ một cái, ánh mắt cuối cùng vẫn dừng trên người Mộc Vinh Đức, sau đó nàng liếc bốn vị trưởng lão Mộc gia thân phận cực cao, cung kính hữu lễ nói, “Khuynh Cuồng hiện tạicó tư cách trở lại Mộc gia, hy vọng bốn vị trưởng lão có thể bồi dưỡng ta.” Thái độ nàng cung kính hữu lễ không kiêu không ngạo làm cho bốn vị trưởng lão lộ ra nét cười hài lòng. Hiện nay Mộc Khuynh Cuồng là người nổi bật trong thế hệ trẻ của Mộc gia, nàng đối với bọn họ hữu lễ như vậy, cho bọn họ rất nhiều mặt mũi. Đại trưởng lão khua tay nói, “Khuynh Cuồng, ngươi cũng chớ trách chúng ta, mấy vị trưởng lão chúng ta là chịu trách nhiệm bồi dưỡng thế hệ trẻ Mộc gia, trước kia ngươi không có tư chất, chúng ta tự nhiên sẽ không bồi dưỡng ngươi, hiện tại ngươi nguyện ý trở lại, chúng ta sẽ tận lực cố gắng lớn nhất bồi dưỡng ngươi.” Mộc Khuynh Cuồng hiểu lời của hắn, nàng vừa rồi không có trách bọn họ, thế giới này chính là thực tế và tàn khốc! ”Khuynh Cuồng, thế giới này cường giả vi tôn, ngươi muốn được gì, thì phải xem bản thân mình đầu tiên có cái gì.” Nhị trưởng lão vuốt vuốt chòm râu trầm giọng nói. ”Khuynh Cuồng, chúc mừng ngươi tiến vào Mộc gia Thanh Vân Tông.” Tam trưởng lão ôn hòa cười nói. ”Hy vọng tương lai ngươi có thể đạt cảnh giới cao hơn, gia chủ, vị trí gia chủ tương lai cần phải tuyên bố đi!” Tứ trưởng lão cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Mộc Vinh Đức, hắn hiện tại muốn mang Mộc Khuynh Cuồng đi, hắn muốn hỏi một chút nàng về bọt khí đấu khí kia là cái gì. Sắc mặt Mộc Vinh Đức vô cùng khó coi, lúc này, hắn hối hận đến gan ruột đều đau, sớm biết vậy, hắn không nên tuyên bố hôm nay muốn chọn Mộc gia tương lai gia chủ, hắn cho rằng Mộc Khuynh Cuồng nhất định sẽ thua, cho nên hắn vội vã muốn cho Mộc Thanh Lam vội vàng chiếm đóng vị trí, miễn cho phức tạp. Nào biết đây hết thảy hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn. ”Gia chủ, chẳng lẽ ngươi muốn chơi xấu, hôm nay thái tử cùng Tam vương gia đều ở đây a.” Mộc Khuynh Cuồng sao lại không biết Mộc Vinh Đức lão hồ ly này từ đầu đến giờ đánh chủ ý gì, nàng cũng không tin hôm nay trước mặt nhiều người như vậy, hắn còn dám làm việc xấu. Mạc Tiêm Lương nghe tiếng, đứng dậy nhìn về phía Mộc Vinh Đức, “Mộc gia chủ nên giữ lời nói, ta thấy trong Mộc gia đời sau, chỉ có Khuynh Cuồng mới có tư cách nhất.” Tam vương gia ngay trước nhiều người đứng ra giúp Mộc Khuynh Cuồng nói chuyện như vậy, hơn nữa trong lời nói tràn đầy ủng hộ, điều này làm cho ánh mắt người xung quanh liếc trên người hắn cùng Mộc Khuynh Cuồng quét tới quét lui, bọn họ về sau nếu muốn đối phó Mộc Khuynh Cuồng, thì phải cố kỵ Tam vương gia.