Vương bài pháp thần

Chương 95 : Quá thời hạn dược và băng long

Khoảng cách giữa Ma ưng đến vương tọa càng lúc càng gần. Lai Ân có thể thấy đại khái hình dạng nam nhân trên vương tọa, hai tay giơ lên cao, bàn tay cầm một cái lọ, bên trong có chút dịch thể màu lục nhạt, tay kia giữ quyền trượng dài một thước hoàng kim sáng loáng, trên quyền trượng có bạch sắc ngân long bao quanh, trên đầu đính một quả hắc sắc tinh hạch to bằng quả trứng gà. Lai Ân căn cứ vào tình huống người này chết cũng không buông tha vật nọ, liền trực tiếp để Ma ưng đem cái chai và quyền quay lại, ngay cả y phục trên thân nam nhân cũng lột sạch. Lệ Bối Tạp nhìn ma ưng liên tục mang về thứ gì đó, khóe miệng nhếch lên, nửa ngày nói được hai chữ:" Vô sỉ." "Hì, chỉ cần người khác không nói hạ lưu, ta đã thỏa mãn a." Lai Ân cầm bộ quần áo ném vào giới chỉ, phải thừa nhận, tên này quá nghèo, ngoại trừ hai đồ vật trong tay, trên người một kim tệ cũng không có, kiện y phục miễn cưỡng coi như đồ cổ, phỏng chừng đem bán cũng không được mấy tiền, sợ khi có người sờ vào lại rách làm hai mảnh, đến lúc đó lại mất giá a. Lai Ân tiếp theo đem quyền trượng ném vào không gian giới chỉ, sau đó cầm cái chai nhìn một chút, dịch thể bên trong cũng không bị đóng băng, luôn luôn lưu động, vị trí miệng bình điêu khắc mấy hàng chữ nhỏ. Lai Ân giơ cái chai lên cao cười ha ha, nói:" Vĩnh Hằng chi huyết, oa ha ha, cư nhiên chiếm được dễ dàng như vậy . Ta bây giờ có thể biến thành Bất Tử a." Lai Ân hô hoán xong, đột nhiên nhớ tới bên người còn có một người có thể đả bại chính mình, xấu hổ đình chỉ cuồng tiếu nhìn chằm chằm Lệ Bối Tạp, nói:" Ngươi sẽ không cướp a?" Lệ Bối Tạp nhìn mắt Lai Ân, phốc xích một tiếng cười nói:" Cướp, ta cũng không biết thật giả, ta cướp cái gì ? Huống chi không biết bao nhiêu năm gì đó, ngươi không sợ quá thời hạn a." Lai Ân ngẩn người nói:" Ân, có đạo lý, hắc hắc, bất quá lúc này, chỉ cần uống vào là có thể Bất Tử, dù thế nào ta cũng phải thử xem ba." Lai Ân nói xong một mạch nhổ nắp bình ngửa đầu làm một ngụm lớn, đem non nửa bình còn lại ném vào không gian giới chỉ, hắn rất sợ Lệ Bối Tạp cướp mất. Lệ Bối Tạp khẩn trương nhìn Lai Ân, nói:" Có phản ứng không?" Lai Ân xem thử trong cơ thể có cảm giác biến hóa gì không, lắc đầu, đột nhiên nhíu mày ôm bụng. Biểu tình Lai Ân chợt thay đổi, trở nên tối tăm và nghiêm túc. Lệ Bối Tạp sợ là độc dược, vội vã nói:" Phản ứng làm sao?" "Trong bụng phiên giang đảo hải ( thế mạnh như nước ), sau đó một cỗ nhiệt khí bắt đầu dâng lên, cảm giác, cảm giác..." Lệ Bối Tạp nghe Lai Ân dây dưa không nói, thiếu chút nữa hận không thể đi tới đá cho hắn hai cước," Cảm giác cái gì? Rốt cuộc nếu không phải là độc dược vậy chính là Vĩnh Hằng chi huyết." Lai Ân uể oải nói:" Vĩnh Hằng chi huyết này quá thời hạn, ta muốn tiêu chảy quá." Lai Ân chạy đi tìm một góc tối, rồi ngồi chồm hổm, nửa ngày vuốt bụng đi ra, thở phào nhẹ nhõm, nói:" Thiên toán vạn toán một điểm cũng không ngờ tới, dù thế nào quá thời hạn cũng còn chút dược lực a, lúc nãy thiếu chút nữa bị thất bại , nửa điểm dược lực cũng không thấy chỉ thấy đau bụng." "Đáng đời, chết cũng đáng ." Lệ Bối Tạp trừng mắt liếc Lai Ân. Lai Ân thở ra một ngụm lương khí, nói:" Ta đây chính là lấy thân thử thuốc , vì... Di,..." Lai Ân thở ra một ngụm nhiệt khí, sắc mặt trở nên ngưng trọng. "Làm sao vậy?" " Khí lạnh, tựa hồ như không gian nhiệt độ đang lên cao." cơ mặt Lai Ân biến dạng, đột nhiên quay đầu hướng ngoại vi bị đóng băng, chỗ Bất Tử chiến sĩ sờ soạng một chút, sau đó nhảy dựng lên, lớn tiếng nói:" Chạy mau, trên người bọn họ băng bắt đầu tan rồi." Oanh. . . một pho tượng bên người Lai Ân nửa thân trên đám băng chợt văng tung tóe, một bàn tay to huy kiếm hướng hắn chém xuống. "Oa liệt, đại ca, không thể đùa như thế chứ, ngươi còn đang bị đông mà , không có khả năng tuyết tan nhanh như vậy chứ." Lai Ân rụt cái cổ lại, tránh thoát một kiếm. "( × & ( & ( ( &... E %" Bất tử chiến sĩ nói vài câu Lai Ân nghe không hiểu, nghiêng người vừa muốn di động, cả người tên chiến sĩ từ từ xuất hiện vết nứt sau đó vỡ ra. Nửa người phía dưới vẫn còn đóng băng , Bất Tử chiến sĩ dùng sức tự nhiên đem lớp băng yếu đuối phía dưới xé rách. Lai Ân vội vàng bỏ chạy , vừa chạy vừa nói:" Bị đông lạnh ít nhất mấy vạn năm, ngươi vẫn bất tử, có lầm hay không a." Lời này nói xong hắn đã tới gần thông đạo . Lệ Bối Tạp đã chờ ở thông đạo trước, thấy Lai Ân tiến đến, song kiếm đem thông đạo băng tằng đánh nát, nói: Ngươi đã động vào thứ gì?" "Lúc này ngươi còn muốn hỏi, ta chỉ bất quá lấy hai thứ, cho dù như thế cũng vấn đề cũng không phải do ta, đại trận đóng băng lớn như vậy, nhất định phát sinh từ trung tâm điểm. Huống chi trận nhãn cũng không nên đặt trên người vị kia ba." Lai Ân và Lệ Bối Tạp đã đi qua thông đạo, ra đến cửa, đột nhiên thấy đám người Quang Minh thần điện và Hắc Ám Thần Điện đem đầu Băng Long kia đánh đập, một đám người bỏ lại thi thể Băng Long đang hướng về bên này đi tới. Lai Ân khóe miệng nhếc lên nói:" Ta, ta bây giờ có thể khẳng định một điểm, đầu băng long chính là trận nhãn." Lệ Bối Tạp vừa chuẩn bị nói. Lai Ân đột nhiên giơ tay kêu to:" Các ngươi toàn bộ đều là lũ ngu ngốc, đem hạch tâm phong ấn kết giới làm hỏng, mọi người chuẩn bị cùng nhau đi tong ba." Oanh. . . Phảng phất như tiếng trả lời cho câu nói của Lai Ân, bên trong thông đạo, hơn mười đạo thân ảnh vọt ra, mỗi một đạo nhanh như thiểm điện, chí ít thực lực cũng là thánh kiếm sĩ cấp bậc. Bổn Sâm và Bảo Bá nhìn nhau, tâm trạng thoáng cái trầm xuống, trong lòng biết hỏng rồi, liền nhất tề phất tay nói:" Động thủ, ngăn cản bọn họ, lập tức lên mặt đất thông báo cho quân đội bên trên, Bất Tử quân đoàn đã sống lại." Hai gã chiến sĩ nhất tề xoay người hướng tới thông đạo. Lai Ân và Mễ Lệ Toa náy mắt chạy qua thi thể Băng Long, đến trước mặt mấy người Bổn Sâm nhìn xuống dưới, người lao tới thông đạo càng ngày càng nhiều, chỉ chốc lát đã tụ tập hơn trăm người. Bổn Sâm nhìn Lai Ân, gấp giọng nói:" Lai Ân tiên sinh, ngươi nếu biết trận nhãn, vậy nhất định có biện pháp khôi phục ba?" Lai Ân nhìn lưỡng lão đầu vẻ mặt cấp thiết, cả giận:" Khôi phục cái rắm, thần ma bày kết giới, ngươi cho ta là một mình có thể đối phó, lão đầu, các ngươi đồ Long rất nhanh a, đem trận nhãn làm hỏng, cái này là đem hai mươi vạn Bất Tử quân đoàn thức tỉnh, chúng ta toàn bộ xong rồi. Còn không mau chạy ?"