Vương bài pháp thần

Chương 84 : Bắt nhầm (1)

Pháp sư hệ năm người đằng trước đứng dậy, đều là bát cấp ma pháp sư. Hệ khác cũng đứng ra mười mấy người, sau đó ma khí toàn bộ đều đứng ra. Toàn bộ Lôi Áo học viện đều biết, nếu luận chiến sĩ lực, thất cấp ma vũ sĩ có thể địch lại bát cấp chiến sĩ hoặc pháp sư, học sinh ma khí hệ thấp nhất đều là thất cấp ma vũ sĩ, bọn họ ra hết tự nhiên không có gì dị nghị. "Huấn luyện viên, một trăm chín mươi chín người, còn thiếu một người." "Huấn luyện viên, không thấy Cáp Khắc, cái tên cao to đó?" " Ta để hắn vào núi quản người rồi." Lai Ân nói xong hơn một vạn người đều trợn mắt nửa ngày, nói thầm:" Không thể nào, sao có thể a, sớm biết thế đã không cho ba mươi hai tên đi rồi, như thế cũng tốt, hai trăm người thực lực cũng không đồng đều a." Tạp Lý Dương cười nhạo, nói:" Lai Ân huấn luyện viên, thế nào đây, gom cả hai trăm người lại sao? Thực lực Lôi Áo học viện sẽ không kém như vậy ba." Lai Ân nghe xong, xấu hổ cười cười, nói:" Không phải a, nguyên nhân có rất nhiều, ma khí hệ tổng cộng hai trăm người, ba mươi hai bát cấp ma vũ sĩ đã đi huấn luyện, ngươi không hiểu a, hai trăm người này cũng không phải là ma vũ sĩ mạnh nhất ." Lai Ân nói xong, học sinh và lão sư của Khải Lâm học viện tất cả đều thất kinh, hơn - ba mươi bát cấp ma vũ sĩ, khả dĩ có thể tổ chức thành một tiểu tiên phong đoàn, người nọ như thế nào huấn luyện ra. Khải Lâm học viện mất mười năm mới huấn luyện ra ba mươi người, thế mà người này cư nhiên chỉ dùng nửa ngày, nghe cứ như truyện đùa a. Lai Ân suy nghĩ một chút, nói:" Nếu như không có gì, chúng ta nên quần chiến để tránh người khác nói ta khi dễ các ngươi, một trăm chín mươi chín đối ba trăm, các ngươi dự định thế nào." Hiện tại tình huống đảo ngược, biến thành Lôi Áo học viện ít người, mà Khải Lâm học viện ỷ vào nhiều người khi dễ ít người. Lệ Bối Tạp đứng dậy, mỉm cười nói:" Lai Ân huấn luyện viên, sao phải phiền phức thế, không bằng như vậy đi, cũng không phải tới để khiêu chiến. Chúng ta bên này tựu do ta xuất chiến." "Cửu cấp ma vũ sĩ." Lai Ân vẻ mặt đau khổ, nói:" Ngươi đây là khi dễ người a, ta bên này nửa người cửu cấp cũng không có." " Na chỉ có thể trách Lai Ân huấn luyện viên không có phương pháp huấn luyện thôi." Lệ Bối Tạp nói vài chữ đã đã đem năng lực Lai Ân trực tiếp làm giảm xuống. giáo sư của Lôi Áo học viện mỗi người thần sắc ngưng trọng. Lại nhìn một phương Khải Lâm học viện đám người thần sắc đều hiện lên vẻ đắc ý. Hắn nhíu mày, nói:"Ngươi nói đây là ý tứ gì ?" "Đương nhiên là thế." Lệ Bối Tạp cười. "Thua rồi đừng trách ta." Lai Ân cười lạnh, nói:" Người nào chạy nhanh nhất, đến ma thú sâm lâm gọi Cáp Khắc quay về cho ta." một gã Chiến sĩ nhanh chóng chạy ra, nói:" Ta đi." Nói xong vừa nhấc chân đã không thấy bóng hắn đâu , tốc độ so với khoái mã còn nhanh hơn. Lệ Bối Tạp cười không nói, nàng nghe nói qua thú nhân Cáp Khắc của Lôi Áo học viện là một gã bát cấp ma vũ sĩ, một gã bát cấp ma vũ sĩ thú nhân cũng không có khả năng là đối thủ của nàng. Trên khoảng Sân rộng, càng lúc tụ tập càng nhiều người. Bọn họ đang chờ một màn thi đấu đặc sắc sắp bắt đầu. Tên chiến sĩ nhỏ bé kia vừa chạy vừa thở hổn hển mang theo Cáp Khắc trở về. Cáp Khắc mất cả đêm đem Khố Khắc chạy tới ma thú sâm lâm sau đó lại chạy lại, hơi có chút thở dốc. " Rất cao." Lệ Bối Tạp trong lòng than một tiếng, thầm nghĩ: nếu người nọ là cửu cấp ma vũ sĩ, bản thân mình chắc sớm thất bại a. Một đám người Khải Lâm học viện quay đầu nhìn Lệ Bối Tạp, đối với thực lực của Lệ Bối Tạp bọn họ đã kiến thức quá, hoàn toàn không lo lắng có chuyện. Cáp Khắc chạy lại , thấy thao trường vây đầy người, hắn bị hù dọa giật mình, cho rằng có đánh nhau a, chạy đến trước mặt Lai Ân, nói:" Huấn luyện viên, làm gì?" "Đánh nhau." Lai Ân trong miệng giản đơn phun ra hai chữ. Cáp Khắc hưng phấn rống , sau đó nhảy dựng lên, hai tay nắm lại, lớn tiếng nói:" Na, nơi nào, đánh ai ?" Thú nhân trên người khí tức dã thú rất nặng, càng là cao cấp thú nhân trên người hung lệ khí càng nặng, một chiến sĩ trên người không có sát khí, nhưng khi trên chiến trường kinh qua việc giết chóc, trên người tự nhiên sinh ra sát khí. Một đám Học sinh chưa từng trên chiến trường kinh qua giết chóc, đụng phải lệ khí trên người Cáp Khắc, bọn họ kinh khiếp lùi lại. Lệ Bối Tạp cũng cả kinh. Tạp Lý Dương càng kinh hãi, thầm nghĩ: Lệ khí trên người thú nhân này sao lại cường đại như vậy, cảm giác không giống bát cấp chiến sĩ a. Lai Ân rất thoả mãn với phản ứng của Cáp Khắc, gật đầu, nói:" Là nữ nhân đằng sau ngươi đó, không cần giết, có thể đánh bại là được . "Nữ nhân?" Cáp Khắc do dự bứt tóc, xấu hổ, nói:" Huấn luyện viên, không đánh nữ nhân có được không? Thú nhân Chúng ta vốn khinh thường nữ nhân, cho dù chết cũng không thể đánh với nữ nhân." Lai Ân trợn mắt, lầm bầm nói:" Được , về sau đối phó với thú nhân cần phải kiến tạo một đội quân nữ nhân đi tới là có thể diệt tộc bọn họ a." Có huấn luyện viên nhắc nhở nói:" Vậy để Lâm Đạt lên đi, nàng về rồi." "Khẳng định không phải đối thủ của nàng kia, bát cấp đối cửu cấp." Lai Ân vội vã lắc đầu. " Thế Người định lên a?" Mễ Lệ Toa không để ý xung quanh, gõ gõ đầu Lai Ân mấy cái. học sinh bên Khải Lâm học viện đều hít một ngụm lãnh khí, nữ nhân này thật cường hãn a, cư nhiên đến cả lão sư cũng dám đánh. Lai Ân vuốt đầu, vẻ mặt đau khổ, nói:" Ta cũng không thể lên trên a, không thể đánh Lệ Bối Tạp, nàng có bao giờ thấy có huấn luyện viên nào khi dễ học sinh chưa." "Không bằng ước định vào dịp khác chúng ta tỷ thí ." "Vậy một năm sau trên học viện chúng ta tỷ thí ba." Lệ Bối Tạp cười. "Được, được, cái này không sai nha." Một năm sau, dù thế nào Lâm Đạt cũng trở thành cửu cấp ma vũ sĩ, Cáp Khắc cũng không thể đánh lại nàng, đến lúc đó, một đối một xem ai bị đánh, để ngươi hết kiêu ngạo.