Vương bài pháp thần
Chương 8 : Tiến giai
Bị truy đuổi đến mức đột phá, Lai Ân không biết có thể tính là người đầu tiên không?
Lai Ân cảm giác được sâu trong linh hồn mình có một cỗ năng lượng ba động như mặt biển cạn yên lặng nhiều năm nay nỗi cơn bảo tố, biến đổi to lớn này không khỏi làm cho Lai Ân mừng rỡ, đó là điểm báo hắn sắp đột phá, nghĩ đến đây Lai Ân cũng không để ý bên ngoài có ai không, lập tức bắt đầu tập trung tinh thần cảm thụ một chút biến hóa bên trong cơ thể.
Cùng lúc đó, mỹ nữ nọ rà xoát vùng phụ cận một hồi, xác định đã mất dấu Lai Ân lúc này mới thất vọng rời đi.
Lai Ân lúc này hoàn toàn không biết gì cả, hắn vẫn ẩn mình bên trong bụi cỏ cảm thụ biến hóa ở sâu bên trong linh hồn mình, không biết trải qua bao lâu, linh hồn hắn cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Lai Ân kinh hỉ phát hiện mình đã tiến giai, hơn nữa lại trong một trường hợp hi hữu, ở trong Ma Thú Sâm Lâm chạy một năm trời chỉ tiến giai được ba cấp, vậy mà bị một nữ nhân đuổi chạy ba giờ thì lại đột phá.
Nếu biết sớm hơn một năm, thì hắn đã đi ăn đậu hủ thật nhiều rồi, sau này nhất định phải làm cho người ta đuổi thêm vài lần nữa.
Lai Ân lập tức lấy ra Phong Ấn Chi Thư, bên trong một tầng kết giới rốt cục đã được giải khai.
Quyển Thứ Hai : Ma Pháp Phong Ấn
Chú thích: Có thể phong ấn được ma tháp của pháp sư lớn hơn người dùng hai cấp.
Hắc hắc…
Lai Ân nở nụ cười, sau này mình sử dụng quyển sách này thì ma pháp sư trước mặt mình chẳng khác nào là một chiến sĩ sao? Hắc hắc, thật là hay ho, chờ Tiểu Bạch lên 11 cấp, đến lúc đó một con Hoàng cấp ma thú thì tha hồ mà ngược đãi người khác.
Lai Ân càng cười âm thanh càng lớn, càng đắc ý.
Đám cỏ đột nhiên bị vạch ra, Cách Lỗ Tạp thò đầu vào nói: “Tiểu tử, ngươi cười thật đê tiện à, hắc hắc, có phải là do bị truy đuổi đến choáng váng rồi hả.”
Lai Ân thu hồi quyển sách, vuốt mặt nói: “Ta có như vậy sao?”
“Cho dù là không bình thường, cũng không ai cười như ngươi cả.”
“Đi nào, ta đâu giống tên dâm tặc như ngươi.” Lai Ân phất tay.
Cách Lỗ Tạp vừa thấy Lai Ân hết giận, dắt tay hắn nói: “Tiểu tử, đi cùng ta, ngươi muốn xem mỹ nữ nữa chứ?”
Lai Ân cả kinh nói: “Không, lão già, ngươi ban ngày mà cũng đi …sao.”
Cách Lỗ Tạp nghe thấy vậy trợn trắng mắt, nói: “Ngươi thật quá đáng à. Giờ này còn ban ngày ban mặt, muốn đi cũng phải chờ đến tối chứ.”
“Ngươi cũng thật là..” Lai Ân liếc Cách Lỗ Tạp một cái, nói: “Ta còn có chút công chuyện, phải ghé qua Nghiên cứu viện của Ma Tháp nghiệp đoàn.”
“Được, ta đi cùng ngươi, xong việc chúng ta cùng đi xem mỹ nữ.”
Lai Ân không nói gì, không ngờ người đầu tiên mình gặp ở Dã Lang thành là một tên dê cụ.
Ban ngày tại Nghiên Cứu Viện người ra vào tấp nập khác hoàng toàn so với buổi tối, Ma Pháp Sư cùng Nhân viên công tác cơ hồ có thể thấy từng đoàn, từng đoàn.
Lai Ân tìm tới nhân viên tiếp tân, nói ý định của mình khi đến đây thì được nói cho biết viện trưởng Tháp Cát Khắc đã đi tham dự hội nghị Nghiên cứu các vấn đề về Ma Pháp mỗi năm một lần, hắn lại công cốc thêm một chuyến nữa.
Lai Ân thở dài phiền muộn bước ra khỏi viện nghiên cứu, Cách Lỗ Tạp vừa thấy đã biết việc không thành, cũng không thèm quản Lai Ân có đồng ý hay không, cầm lấy hành lý của hắn chạy trước.
Lai Ân rất bội phục Cách Lỗ Tạp, mắt thẩm mỹ của lão đầu này không thể chê vào đâu được.
Hai người liền đi đến một tiểu điếm đối diện Song binh công hội trong thành, kêu vài phần điểm tâm sáng, vừa ăn vừa thưởng thức các mỹ nữ ra vào dong binh công hội. xem đến nỗi nước miếng hay người chảy ròng ròng.
“Tiểu tử, thế nào, ta lăn lộn nhiều năm ở Dã Lang thành như vậy, ta khám phá ra nơi này là nhiều mỹ nữ nhất, ngươi xem kìa, dáng người, bộ ngực kìa, cái mông nữa, cách phối hợp quần áo thật không thể chê được, chẹp chẹp, nếu lão gà ta trẻ lại mấy chục tuổi nhất định sẽ đuổi theo làm quen.”
Lai Ân gật gật đầu đồng ý, chính hắn không biết từ lúc nào đã bị Cách Lỗ Tạp đồng hóa.
Xa xa bên góc sáng, có ba người cùng nhìn nhau cười khổ, thầm nghĩ: “Quang Minh Thần tại thượng, Chánh Án đại nhân của chúng ta sẽ không biết thành một đại sắc lang chứ, điều này, thật là quá đáng mà.”
“Mễ Tạp Lỗ, ngươi đi điều tra xem thân phận lão nhân kia thế nào, nếu không có thế lực nào đứng sau thì hãy nghĩ biện pháp giáo huấn lão một chút, còn tiếp diễn như vậy thì vị Chánh Án của Quang Minh Thần điện về sau sẽ trở thành một tên đại sắc lang mất thôi, đám Hắc Ám Thần Điện kia không chê cười chúng ta mới là lạ đó.”
Một người trong số đó gật đầu, lặng lẽ hướng về Quang Minh thần điện trong thành đi đến, mục sư ở đó chắc là có thể trả lời được câu hỏi của bọn họ.
Lai Ân cùng Cách Lỗ Tạp xem từ sáng đến giữa trưa, mỹ nữ nhiều đến nỗi hai người không kịp nhìn một người nào đến hai lần.
“Ý ý, ngươi xem hồng phát mỹ nữ kia như thế nào, oa, màu tóc rực lửa như thế rất ít gặp à.”
Lai Ân nghe thấy vậy liền nhìn theo hướng ngón tay Cách Lỗ Tạp , không khỏi giật mình nói: “Là nàng, chính là mỹ nữ hôm qua đuổi theo ta suốt ba giờ đồng hồ.”
“Nguyên lai là ngươi chạy trốn nữ nhân làm cho ta thật là lo lắng.”
“Cho ta xin đi, ngươi thử cho người ta đuổi chạy ba giờ đồng hồ xem, ta chạy không chết vì kiệt sức cũng xỉu vì mệt.”
“Nàng ta đi rồi, đi rồi kìa, có bám theo không.” Cách Lỗ Tạp phát hiện Lai Ân đối với mỹ nữ này thật có hứng thú.
“Đương nhiên là phải bám theo chứ.” Vừa dứt lời Lai Ân đã vội vã bám theo.
Cách Lỗ Tạp cũng nhanh chóng theo sau.
Hồng phát mỹ nữ bộ dáng rất vội vàng, từ Dong binh công hội đi ra, đầu tiên là vào một cửa hàng Ma khí bên cạnh bán mấy khỏa lục cấp tinh hạch, sau đó là ghé vào Dược điếm mua rất nhiều dược liệu.
Lai Ân đẩy vai Cách Lỗ Tạp nói: “Lão già, ngươi đi vào dược điếm xem nàng mua nhiều dược liệu như vậy để làm gì?”
“Cũng không phải là ngươi trúng độc, ngươi cần gì phải vội?” Cách Lỗ Tạp trợn mắt liếc Lai Ân một cái.
“Có mà ngươi trúng độc sắp chết đó.” Lai Ân trừng mắt liếc Cách Lỗ Tạp một cái, nói: “Nếu ngươi không đồng ý thì ngươi theo dõi, ta vào dược điếm.”
“Thôi cho ngươi theo dõi, , để lão nhân gia ta đến dược điếm vậy.”
Cách Lỗ Tạp nói xong liền chui đầu vào dược điếm.
Lai Ân tiếp tục bám theo hồng phát mỹ nữ xuống phố, giữa dòng người đông đúc, Lai Ân dễ dàng phát huy tuyệt chiêu ẩn tàng của mình, mỹ nữ phía trước căng bản là không thể phát hiện ra hắn.
Hồng phát mỹ nữ càng đi càng vào nơi hẻo lánh, cuối cùng cũng tiến vào một căng phòng thấp bé trong khu ổ chuột gần tường thành.
Lai Ân tìm một địa phương gần đó ngồi xuống, chờ đến khi hồng phát mỹ nữ đi ra.
Cách Lỗ Tạp lấy một tờ giấy, rất dễ dàng tìm ra vị trí của Lai Ân, nói nhỏ: “Huynh đệ, ngươi đoán xem ta phát hiện ra điều gì nào?”
Lai Ân thừa dịp Cách Lỗ Tạp chưa chuẩn bị, liền đoạt lấy tờ giấy trong tay hắn, nói: “Đoán cái rắm, trực tiếp xem là biết ngay, chà, cái này là thi độc.”
“Cái gì…” Cách Lỗ Tạp giật mình nói: “Ngươi đã gặp qua rồi à?”
“Có mà ngươi mới gặp ấy.”
Lai Ân cầm tờ giấy nói với Cách Lỗ Tạp: “Ta đã thấy phương thuốc này trong thư tịch của lão sư, giải độc thì không có khả năng, nhưng ngăn chặn độc tính thì vẫn có thể.”
Truyện khác cùng thể loại
1057 chương
37 chương
134 chương
26 chương
104 chương
8 chương