Vương bài pháp thần

Chương 79 : Đánh hội đồng (1)

"Bị hủy ta sẽ đền tiền, ta thế nào cũng không thua được. Lâm Đạt quật cường trả lời. "Ôi, ở đây thật náo nhiệt nha." Lai Ân bên chân truyền đến thanh âm của A Á Lôi Đức. Lai Ân cúi đầu nhìn xuống, A Á Lôi Đức học bộ dáng của nhân loại, cái chân nhỏ đặt ở trước mắt che ánh mặt trời, nhìn lên. A Á Lôi Đức bên tay cầm một sợi dây đầu dây còn lại xích một người, người này vóc dáng to lớn, cao chừng ba thước, da thịt màu xanh, đầu giống sư tử, bốn răng chìa ra khỏi miệng, hai tay cào trên mặt đất để lại mười đạo vết tích, đây là bởi vì ... người này cực kỳ không muốn để một con thỏ bắt trói. Thú nhân. Lai Ân kiến thức quảng bác , tên kia đến từ Đông Phương bình nguyên ,thú nhân thế nhưng rất ít khi xuất hiện tại địa bàn nhân loại, bởi vì hai chủng tộc có quan niệm sinh tồn riêng , ngôn ngữ cùng tập quán bất đồng. "Ngươi thế nào lại bắt thú nhân, ta đã nói không được bắt người mà?" A Á Lôi Đức liếc mắt, nói:" Ta xem tên này có thể ăn được, lại có thể nói, ta muốn hắn thành sủng vật ma thú cấp mười hai a." "Có ma thú cấp mười hai trưởng thành làm ra cái dạng này sao ? Mã mãnh đại thần ở trên, ta là thú nhân a." Thú nhân Quỳ rạp trên mặt đất lúc này thấy con thỏ kia chịu nghe lời người khác, lập tức kêu lên. "Được, nếu không phải ma thú thì ta tạm tha, xem đánh nhau đi." A Á Lôi Đức ném sợi dây thừng, chăm chú nhìn bầu trời. Băng phong đại địa chưa có đại thành. A Á Lôi Đức chỉ dùng hai chữ đã khái quát tràng chiến đấu trên bầu trời. Đây chẳng phải là chận chiến đặc sắc gì, ngoại trừ hình ảnh tương đối quỷ dị, hai tên sinh mệnh đặc thù đánh nhau cũng chỉ phân biệt cao thấp trong vài giây đồng hồ mà thôi. Băng phong đại địa đã phát, bốn phía không khí đều cấp tốc ngưng kết thành bức tường băng. Ni Na huy vũ cự kiếm tựa như chậm chạp, nhưng bất luận bức tường băng dày tới đâu, chỉ bằng một kiếm trực tiếp bổ chúng thành một cái động sâu, sau đó nàng bay đến trước mặt Thủy thiên sứ. Cự kiếm mang theo tiếng gió gào rít, kiếm khí sắc bén chia cắt không khí thành từng mảnh nhỏ, một mảnh hắc sắc kiếm quang hình quạt chém thẳng vào bên hông Thủy thiên sứ. Lâm Đạt bị hù dọa liền kêu to," Ta chịu thua, chịu thua ,chịu thua, đừng thương tổn Bạch." Lai Ân cũng hô to, Sống, sống, đừng có giết hắn." Rốt cuộc cũng không cùng một đẳng cấp chiến đấu, Thủy thiên sứ dù cho năng lượng có phát huy cực điểm, cũng chỉ tương đương với nhất cấp thú hoàng. Ni Na cự kiếm chặt ngang hông Thủy thiên sứ trực tiếp thu tay , sau đó ưu nhã, lộn ngược lui về phía sau. Thủy thiên sứ trên dưới hai nửa thân thể dung hợp một chỗ, nhưng không còn ý nghĩ tiếp tục công kích Lâm Đạt cũng phát hiện, Thủy thiên sứ căn bản không phải đối thủ của ác ma nọ, đánh tiếp cũng thua không bằng chịu thua trước. Lai Ân thấy Thủy thiên sứ không chết, vuốt mồ hôi lạnh, nói:" May là còn sống." Ni Na hạ xuống đất, đem cự kiếm hướng tới giới chỉ trên ngón tay, cự kiếm lập tức tiêu thất. Lâm Đạt quay lại hướng Lai Ân đi tới sau đó quyền cước vung lên, cả giận:" Ngươi khi dễ, ngươi khi dễ ta, ngươi xấu lắm, ngươi ngay cả ác ma cũng dùng tới." Lai Ân một bên tránh né một bên nói:" Đại tiểu thư, ta van ngươi ngươi nói rõ ràng một chút a, rốt cuộc là ai khi dễ ai, vốn ta không muốn dùng, thế nhưng ngươi cũng quá độc ác, dùng Thủy thiên sứ thu thập ta, ta phải tìm một nhân vật lợi hại giúp đỡ a." "Thế nào cũng là ngươi khi dễ ta." Lâm Đạt nhất quyết phản bác, rõ ràng không để ý đến lý lẽ. "Ta không phục, ngươi chưa từng xuất thủ, chỉ là để ác ma động thủ. Lần này không được tìm sự giúp đỡ, ta muốn cùng ngươi quyết đấu." Lâm Đạt còn không phục. "Quyết đấu cái gì, tiểu hài tử mỗi ngày không nên nghĩ chuyện đánh nhau, nếu là trên chiến trường ngươi đã là tù binh rồi." Lai Ân nói xong, dùng sức nhéo nhéo khuôn mặt Lâm Đạt. Lâm Đạt sửng sốt một hồi, lớn như vậy nhưng chưa từng có người véo qua mặt mình, sắc mặt nhất thời ửng đỏ. Cách Lạp Tư mấy người lau mồ hôi lạnh, thì thào nói:" Kết thúc, bất khả tư nghị, chúng ta đã tìm được một lão sư giỏi a, dù cho người này ma khí không được, thế nhưng chỉ với hiệu triệu lực hôm nay, Lôi Áo học viện chúng ta nhất định như tiếng sấm sẽ truyền khắp toàn bộ Lôi Minh đại lục a." Ni Na đi tới trước mặt Lai Ân nói:" Trả thù lao đi, sau đó cho ta mượn chút tiền, ta đi mua đồ trang điểm." "Ngươi không có tiền a?" Lai Ân nói thầm, từ không gian giới chỉ lấy ra mười mai ma tinh tệ đưa cho Ni Na. " Ta có phải cướp bóc đâu mà có tiền." " T thì phải chắc ." Lai Ân nói thầm. Ni Na cầm ma tinh tệ nói:" Ở Đây mười mai kim tệ giá trị như thế nào ?" " Từng đó tiền, ngươi cầm không đủ mua toàn bộ đồ trang điểm tốt nhất của đại lục, nhưng hai mươi xe thì có thể." "Nếu như là mua thịt thì sao?" A Á Lôi Đức bên chân Lai Ân nhảy lên, hy vọng khiến cho hắn chú ý. "Ngươi lần trước ăn còn chưa đủ sao , giờ lại đòi mua bán." "Cái này , cũng cho ta mượn chút ít đi, ta đi mua năm con nữa. " Ta ngất, ngươi tưởng ta giàu có lắm hả." Lai Ân trong không gian giới chỉ sờ soạng nửa ngày, móc ra một túi ma tinh tệ, sổ ra một trăm mai ném cho A Á Lôi Đức. "Ni Na, chúng ta đi dạo đi ( shoping )." "Thù lao không có a." Ni Na hỏi . "Ta sẽ cho." "Sao còn không đưa ?" Ni Na vẫy vẫy tay trước mặt Lai Ân. "Vay tiền còn muốn thù lao a." Lai Ân lầm bầm ném hai quả tinh hạch đưa cho Ni Na. "Chúng ta có thể đi chưa, về sau có việc nhớ kỹ gọi ta nha." Lai Ân nhìn một ác ma một thỏ rời đi, vội vã nói:" Hai vị nhớ kỹ hoàn tiền a, đó là một ức đa." A Á Lôi Đức nói:" Đi thôi, cùng lắm thì về sau triệu hoán chúng ta không cần ngươi trả tù lao nữa." Lai Ân sắc mặt đau khổ, nói thầm : từng này tiền ta có thể triệu hoán tấ cả ma thú từ tầng mười bảy , mười tám trở về, các ngươi thật quá tiện nghi a." Lai Ân tính toán thế nào để kiếm một ít tiền bù đắp tổn thất của ngày hôm nay, sau lưng một trận gió nổi đến. Hắn căn bản không kịp ngẫm nghĩ , trực tiếp nghiêng người, sau đó giơ tay lên xuất ra sáu bảy mai hỏa cầu, quay đầu lại tiếp một quyền, mắt thấy quyền đầu sẽ giáng lên trên mặt đối phương, Lai Ân cuống quít thu tay lại. Người đánh lén chính là Lâm Đạt, vị công chúa kiêu căng này không phục thất bại, tưởng đánh lén sẽ áp đảo Lai Ân, kết quả bị Lai Ân nhanh chóng phản ứng đem sáu bảy mai hỏa cầu biến hướng công kích, khiến nàng trở tay không kịp, không khỏi cả giận:" Nhìn cái gì vậy, đều động thủ đi, đả đảo vị huấn luyện viên này a, nhìn hắn xem có cái năng lực gì." Lâm Đạt vừa thốt lên , trong đám người lập tức chạy ra bốn người, bốn tên trong tay mang theo kiếm, pháp trượng đủ cả, vừa ra tới đồng thời kêu to, nói:" Xông lên, đả đảo huấn luyện viên, chúng ta chính là học viện năm nhất của Lôi Áo học viện đả đảo huấn luyện viên."