Vương bài pháp thần

Chương 75 : Ra oai phủ đầu (2)

Mễ Lệ Toa chỉ vào nữ hài giới thiệu, nói:" Vị này chính là Lâm Đạt ( Linda ) , đến từ A Á Lôi đế đô, ngũ cấp chiến sĩ, nghe nói trình độ ma pháp cũng không kém a." Mễ Lệ Toa đem thông tin về Lâm Đạt giới thiệu cho Lai Ân. Lai Ân vắt óc suy nghĩ nửa ngày, nhíu mày, nói:"Lâm Đạt, tên này rất quen thuộc, hình như đã nghe qua ở nơi nào đó." Mễ Lệ Toa Lai Ân một cước, nói:"Ngươi nghe cái tên nào mà chả thấy quen thuộc, kịch cũ soạn lại a." "Không phải, quen thuộc thật mà. ta đã nghe ai đó nhắc qua ?" Lai Ân mang theo biểu tình nghi hoặc trả lời. Lâm Đạt khóe miệng lộ một tia cười xấu xa, nói:"Nhà của ta ở A Á Lôi đế đô." Lai Ân gật đầu, nói:" Cái này ta biết, ngươi nói cũng bằng thừa!" "Có đúng hay không kêu là An Địch ,Á Lịch Khắc Tư, An Đức Lỗ." "Đúng đúng, chính là hắn, hắn cũng là ngươi thuộc nhà ... Đế... Quốc tướng quân." Lai Ân nói được vài chữ cuối cùng thì hắn lại lo lắng, bởi vì phát hiện nụ cười như tiểu ác ma của Lâm Đạt đang hướng tới bản thân. "Vậy thì ra, ngươi là Lai Ân đúng không, huấn luyện viên đặc biệt ma khí hệ ." Lai Ân vội vã xua tay, phủ nhận, nói:"Không phải, ta không phải, ngươi nhận sai người rồi, ta có bao nhiêu bản lãnh chứ. Sao có thể làm huấn luyện viên." "Ngươi nói như vậy , nhất định ngươi không phải đến từ Lam Đế thành đúng không." "Đương nhiên không phải." Lai Ân vội vàng lắc đầu. Không phủ nhận , chẳng khác nào muốn cho vị công chúa này dùng Thủy thiên sứ khi dễ mình a. "Như vậy sao , phụ thân ta vừa bắt được hai con ma thú định đưa cho hắn, ai, nghe nói Lai Ân kia đảm đương chức huấn luyện viên, cho nên ta thay lão ba đem đến cho hắn hai con ma thú làm lễ vật , ai đáng tiếc." Lâm Đạt hì hì cười. Lai Ân vẻ mặt đau khổ, nói:"An Địch cũng không nói với ta chuyện nay ." Lâm Đạt rốt cuộc không nhẫn nại được hỏi thẳng:"Vậy ngươi rốt cuộc có phải là Lai Ân không ?" Lai Ân trong lòng thống khổ đấu tranh, thừa nhận sẽ khiến tiểu ác ma này giày vò, mà không thừa nhận sẽ mất đi hai con ma thú a. Bị giày vò hay là muốn ma thú, sự lựa chọn này không dễ dàng a. Lâm Đạt một tay cầm khăn, phe phẩy quạt quạt, trong miệng nói thầm,"Lai Ân sẽ lấy ma thú, là giả thì không lấy, Lai Ân sẽ lấy ma thú, là giả thì không lấy." Mễ Lệ Toa ở bên cạnh nhìn cũng không quản, chỉ là cười thầm, nàng khồng sợ Lai Ân bị hại, có ma thú ,vong linh quân đoàn còn nữa Minh Thần chi sâm triệu hoán thú, chỉ có hắn khi dễ người khác, thế nhưng rất ít khi thấy vẻ mặt đau khổ của hắn lúc này. "Ta thừa nhận, ta thừa nhận, ta đích thực là huấn luyện viên Lai Ân, ma thú cho ta đi." "Ma thú do phụ thân ta giữ !" Lâm Đạt lộ ra bộ mặt " âm mưu của ta đã thành" đích biểu tình. Lai Ân hơi sửng sốt, nói:" Ở chỗ phụ thân ngươi, chẳng phải ngươi nói cha ngươi đã chuẩn bị lễ vật cho ta mà?" " Ta có nói là tại chỗ này à. Ta chỉ nói lão cha chuẩn bị cho ngươi hai ma thú lễ vậy thôi." Lâm Đạt trên mặt tiếu ý càng đậm. Lai Ân ngẩn người, tự tát vào mồ mình một cái, nói:"Đáng đời, tự dưng không có việc gì lại đi thừa nhận. Cái này cũng đã xảy ra rồi , bây giờ, làm sao bây giờ?" Lâm Đạt khanh khách nở nụ cười, nói:"Lai Ân huấn luyện viên, nga, nếu An Địch tướng quân đã nói cho ngươi, như vậy ngươi nên biết mục đích của ta ba ." "Biết, biết, tất cả đều biết, nữ hài tử suốt ngày đánh đánh giết giết làm gì, hảo hảo làm một cô nương tốt đi, ta còn có việc, các ngươi cứ đi ăn một mình, tiền cơm ta trả , tạm biệt a." Lai Ân co giò bỏ chạy, lúc này còn đánh cái gì mà đánh, bản thân sẽ có kế hoạch tiếp theo, thế nhưng kế hoạch cũng phải có thời gian bố trí a, chưa đâu vào đâu đã bị người ta tìm tới , như thế quá gấp gáp đi. Lâm Đạt xấu xa cười. Lai Ân bất quá chỉ chạy được vài bước, cảm giác đằng trước thủy nguyên tố bắt đầu ngưng tụ, rồi một đám bạch sắc quang điểm hình thành nên những hạt nước tiểu châu trong suốt, hạt tiểu châu chậm rãi ngưng tụ, quá trình thập phần thong thả, nhưng khiến người ta cảm giác thập phần hoa mỹ. Thiên sứ thánh khiết, mang theo đôi cánh bạch sắc giữa không trung huy vũ nhẹ nhàng, nhu hòa như làn gió phảng phất thổi qua trước mặt. Thủy nguyên tố ngưng tụ thành thiên sứ lộ ra vẻ thần bí, xung quanh là bộ áo giáp trong suốt bằng nước, hai cánh tay như băng kiếm, thân thể bán trong suốt lộ ra dưới ánh dương quang càng thêm lóng lánh mê người, trông như bức tranh sơn thủy vậy. Mễ Lệ Toa nhìn Thủy thiên sứ lơ lửng giữa không trung, sợ hãi than,"Đẹp quá a." thủy thiên sứ cấp Mười hai vừa xuất hiện, trên thao trường chỉ chốc lát đã đông nghẹt người vây quanh. Mọi người sợ hãi than, nguyên tố chiến sủng trên đại lục cũng không có nhiều, nhất là tư thái chiến đấu thực đã gần như hoàn mỹ nắm bắt thủy nguyên tố, đích thị là một chiến sủng trên cấp mười một a. căn cứ huấn luyện Tân học đột nhiên xuất hiện một chiến sủng nguyên tố cấp mười một, điều này... khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt. Lai Ân vẻ mặt đau khổ, nói:" Rất đẹp, bất quá đối với ta thật không hay a, vì sao lại xảy ra tại địa phương này." Lâm Đạt đi tới phía trước Thủy thiên sứ , nhìn Lai Ân, nói:" Huấn luyện viên, hiện tại ta hướng ngươi khiêu chiến, ngươi có chấp nhận không ?" Lâm Đạt vừa xuất khẩu, đám tân học viên đều nhốn nháo. "Hắn là huấn luyện viên? Không có khả năng ba!" "Hình như so với ta cũng không lớn hơn bao nhiêu a, cho dù là đỉnh cấp huấn luyện viên, nhưng đây là chiến sủng nguyên tố cấp mười một , sắp tiếp cận cấp mười hai a." "Xem đi, xem đi, dù cho đối phương là huấn luyện viên lúc này cũng phải kinh ngạc, trừ phi đạt tới đỉnh cấp huấn luyện viên, nếu không lần này hắn thảm rồi, xem về sau hắn làm huấn luyện viên như thế nào a." "Ai, đầu năm nay huấn luyện viên cũng không dễ làm , phải cẩn thận học viên đến khiêu chiến ba." Lâm Đạt cũng không vội, có Thủy thiên sứ cấp mười hai bên người, dù có là đỉnh cấp huấn luyện viên cũng không dám đại ý, huống chi nàng nghe phụ thân nói vị huấn luyện viên này thực lực bản thân cũng không phải quá mạnh mẽ. Lai Ân liếc nhìn bốn phía, đều là một khoảng đất trống, muốn chạy khả năng tịnh không lớn, trừ phi hiện tại hắn lặng lẽ tại Phong Ân chi thư triệu hồi một con bát cấp thú một sừng mới có khả năng. Nghĩ đến thú một sừng tựu nghĩ tới ma thú, sau đó trong đầu vô ý thức liên hệ tới vong linh quân đoàn. Lai Ân vùng giữa lông mày nhăn lại, dạ dày còn có chút co bóp, xem ra di chứng do đám vong linh lưu lại thật không tốt, Trời mới biết vong linh pháp sư mỗi ngày cùng với đám xương khô và bạch cốt không biết có đau tim mà chết hay không? mấy tên này chắc toàn là đồ biến thái a?" Lâm Đạt nhìn Lai Ân đờ ra, hì hì cười, nói:" Lai Ân huấn luyện viên không dám tiếp thu khiêu chiến a? Ta nghe nói ngài là ma võ huấn luyện viên, hơn nữa nghe Cách Lạp Tư pháp sư tự mình trao tặng danh hiệu huấn luyện viên đặc biệt a."