Vương bài pháp thần
Chương 45 : Ngưu đầu xuất tràng
Phong Lam kỵ binh bại lộ dưới công kích của ma pháp vong linh đại quân, nguyên bản trong trận doanh xuất hiện từng khoảng đất trống.
Hắc sắc vụ khí theo vong linh đại quân rất nhanh đẩy mạng về phía trước, mỗi một lần tiến lên lại cướp đi vô số linh hồn cùng sinh mệnh.
Kiều Trì vẫn chưa thấy được nguy hiểm trước mắt còn đang do dự nhìn Y Lỗ, lớn tiếng nói:" Nhanh xuất thủ, nhanh xuất thủ, ngươi còn đang suy nghĩ cái gì, đợi bọn chúng tiến tới đây chúng ta toàn bộ xong a."
Y Lỗ cắn răng bỗng nhiên quyết định, mặc kệ đắc tội hay không đắc tội với tế tự Hắc Ám Thần Điện, đầu tiên là giết chín con dị biến ma thú trước , không phải vây khốn Dã Lang thành mà hơn mười vạn đại quân chưa dùng được bao lâu giờ đã tan nát cả.
Từng đạo quang ảnh lục nhạt xé rách bầu trời, mang theo tiếng rít xích xích đi qua chiến trường, một mũi tên bắn xuyên qua thân thể một con băng hỏa ma lang.
Băng hỏa ma lang phát ra tiếng hú thê lương.
Lai Ân một hồi đau lòng, cuống quít mở Phong Ấn Chi Thư, băng hỏa ma lang hóa thành một đạo bạch hồng quang mang vờ quanh sau đó biến mất trong Chi Thư.
Ngay sau đó một con dị biến ma thú khác lại phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Mũi tên mang theo mười hai cấp lập tức phát huy uy lực , lúc trước còn đang tàn sát không thương tiếc, chỉ chốc lát toàn bộ đã bị trọng thương.
Lai Ân đau lòng nhìn trạng thái trọng thương cảu đám ma thú hiện ra bên trong Chi Thư , chắc phải cần hơn nửa tháng thời gian mới khôi phục, trong lòng trận trận co rút đau đớn , hồng quang trong mắt bạo phát.
Lúc này không có dị biến ma thú phối hợp, mấy vạn vong linh quân đội toàn bộ bị kỵ binh đoàn cùng pháp sư ngăn chặn. Một đội pháp sư được kỵ binh bảo hộ hướng về phía Lai Ân vọt lại.
Lai Ân không do dự liền sử dụng Triệu Hoán chú ngữ cổ, từ trong không gian giới chỉ xuất ra một quyển sách , tùy tiện lật một tờ, chú ngữ bên trên theo tiến niệm đi ra.
Toàn bộ chiến trường hoàn toàn yên tĩnh, tiếp theo một tiếng giết ! Xé rách màng nhĩ vang lên trong nháy mắt rồi tiêu thất, ngay sau đó là âm thanh đinh tai nhức óc hô xung phong liều chết vang lên.
Y Lỗ trong lòng cực kì bất an, hình như hắn có nghe nói qua về đặc điểm của cuốn cổ thư đó, đây là một vũ khí giết chóc cường hãn có thể triệu hồi ra sinh mạng trong Minh Giới, khó có thể tin nổi cái tên thiếu niên kia đang cầm cuốn cổ thư đó, trong miệng hắn thì thầm, nói:" Nhất định là giả, nhất định là giả."
Rống. . .
" Trước mặt Lai Ân, mặt đất đột nhiên nứt ra, một bàn tay khổng lồ lông lá, từ dưới chui lên, trong tay lang nha bổng dài mười thước lóe lên tia sáng hắc sắc yêu dị.
Y Lỗ tâm thần trầm xuống, vội vã hướng Kiều Trì lớn tiếng nói:" Toàn quân lui lại, lập tức thổi kèn lệnh lên, toàn quân lui lại."
Kiều Trì thấy bộ dạng khẩn trương của Y Lỗ sửng sốt, nghi ngờ nói:" Y Lỗ, ngươi điên rồi à, chúng ta đang thắng mà, sao phải lập tức lui lại?"
" Thắng, thắng cái rắm, nếu không lui lại chúng ta toàn bộ chết tốt."
Kiều Trì vẫn còn hoài nghi lời Y Lỗ, nói," Hay nói giỡn."
"Đánh cái rắm mới là giỡn á, đối diện với tên triệu hoán và tên ngưu đầu nhân kia, đó là Minh Giới Đại Lực Thần , hắn chỉ cần xuất hiện ở trên chiến trường thì hầu như là vô địch."
" Thượng đế, ngươi..."
Rống. . .
Một thân ảnh như ngọn núi nhỏ lù lù đi ra, thân thể mười thước cao hiện ra trước mặt mọi người, toàn thân cứng như sắt lực lượng cơ nhục so với nhân loại coi như vô tận, đầu ngưu, thân người, trong lỗ mũi phun ra một đạo hắc sắc hỏa diễm.
Ngưu đầu nhân vừa ra tới, bọn binh lính trên chiến trường đều mục trừng khẩu ngốc ( mắt chưa a ,mồm chữ o), còn hắn chẳn buồn quan tâm chỉ quét mắt khinh miệt nhìn đám kỵ sĩ, sau đó quay đầu nhìn Lai Ân tươi cười, vác lang nha bổng đi tới , hắn phải ngồi xổm xuống mới có thể nhìn thấy Lai Ân, nói:" Ngươi là Lai Ân tiên sinh sao?"
Lai Ân lúc này vừa thu hồi chú ngữ thư, gật đầu, nói:" Đúng vậy."
" Hắc, cảm tạ ngươi, đã cho ta hít thở không khí mới mẻ của Lôi Minh đại lục, nói đi, muốn ta hỗ trợ việc gì , cứ nói?"
Lai Ân chỉ chỉ vị trí Y Lỗ, nói:"Giết sạch toàn bộ đám người kia cho ta, phải để cho bọn họ biết được cái giá phải trả vì dám đắc tội với ta."
Ngưu đầu nhân miệng rộng há to, cười ha ha nói:" Không thành vấn đề."
Y Lỗ cùng Kiều Trì thấy ngón tay Lai Ân hướng về phía mình, tâm vừa động, biết là xong rồi.
Kiều Trì vừa nhấc bàn tay to lên, cuống quít, nói:" Toàn quân lui lại, toàn quân lui lại."
Y Lỗ không nói hai lời, quay đầu bỏ chạy, thân là tinh linh, tốc độ bản thân bọn họ thực đã vượt qua khoái mã, mà khi chạy, tốc độ còn nhanh hơn nhiều, trong lòng càng thống khổ thầm nghĩ: Cái này còn là công đạo sao, chú ngữ cổ mấy nghìn năm chưa từng có người có thể triệu hồi ra sinh vật Minh Giới, mà bây giờ lại lù lù trước mặt, hơn nữa lại là ngưu đầu nhân được xưng là cỗ máy giết chóc a.
Chiến mã của Kiều Trì cũng không có nhanh bằng tốc độ của Y Lỗ, trong lòng hắn càng nghẹn khuất, lần này bệ hạ giao hắn mười ba vạn đại quân, còn cố ý triệu tập thêm đệ tam kỵ binh đoàn hai vạn kỵ binh, ý chỉ là diệt Dã Lang cấp một đòn phủ đầu lên đế quốc, không nghĩ tới gặp một nhân vật biến thái vậy, một người vừa sở hữu biến dị ma thú lại còn vong linh quân đoàn, cuối cùng lại gọi ra một ngưu đầu nhân.
Một người đối phó với một quân đoàn a,truyện này mà truyền ra thì cái chức tướng quân coi như xong.
Phong Lam Đích Sĩ binh nghe được kèn lệnh vừa vang lên, giống như thủy triều lui về phía sau.
Ngưu đầu nhân xác định nhiệm vụ truy sát chính là Kiều Trì cùng Y Lỗ, hắn có thể cảm giác được, trong toàn bộ quân đoàn có thể uy hiếp được tính mạng Lai Ân chỉ có hai người kia.
Ngay lúc Kiều Trì và Y Lỗ vừa chuyển thân.
Lang nha bổng liền vung lên, hắn cúi đầu hét lớn một tiếng, sau đó chạy nước rút, chỉ một cái bước chân đã vọt tới mấy trượng, tốc độ này so với thiểm điện còn nhanh hơn.
Nơi nào đi qua kỵ binh đều bị nhân ngưỡng mã phiên (ngựa đổ người ngã).
Kiều Trì bất quá chạy được hơn mười thước, chợt nghe phía sau một loạt tiếng kêu thảm thiết, vừa vặn quay đầu lại thấy một cái bóng đen , sau đó bị một cái tát như trời giáng đem hắn quăng xuống ngựa ,chết tốt.
Ngưu đầu nhân phách tử Kiều Trì, quay đầu lại trực tiếp đuổi theo Y Lỗ.
Lai Ân nháy mắt mấy cái, lẩm bẩm nói:" Đây là trâu sao? Ân, đúng là một cái đầu ngưu, hẳn rốt cuộc là ngưu ba, bất quá là một con trâu điên a."
Phong Lam binh sĩ nhìn nhau, còn quản cái gì là đội hình, cái gì là binh sĩ, đều hô to một tiếng, ném vũ khí bỏ chạy.
Y Lỗ vừa chạy ra được hai dặm, mà ngưu đầu nhân chạy nước rút đã vọt tới cách chỗ cũ hơn trăm mét.
Y Lỗ tâm vừa động, liền ngay tại chỗ ăn luôn một côn, sau đó định giương cung nhả tên, kết quả đón nhận thêm một quả đấm lớn nữa.
Truyện khác cùng thể loại
135 chương
513 chương
52 chương
9 chương