Vương bài pháp thần

Chương 177 : Bắt người.

Khải Lỵ động tác vô cùng nhanh chóng, chỉ một lát đã đem tất cả châu báu, trang sức vơ lại, cao hứng nói “ Đại ca, bên trong có rất nhiều đồ tốt, có thể chia cho ta một nửa không?” “Tất nhiên là có thể, bất quá Khải Lỵ, ngươi nghĩ rằng đường đường là một thành chủ lại chỉ có mấy thứ bình thường này thôi sao?” “Đương nhiên là không.” Lai Ân nghiêm mặt nói “ Nhớ kỹ, một kẻ giảo hoạt không bao giờ để tất cả bảo vật, châu báo cùng một chỗ, vì thế chắc chắn tên này vẫn còn rất nhiều thứ chưa giao ra.” Cơ Đặc La ở bên cạnh nghe thấy Lai Ân nói vậy, cả người như bị đóng băng, thiếu chút nữa thì ngất đi. “Đại ca, người nói là hắn vẫn còn bảo vật chưa giao ra.” “Đúng vậy.” “Nhưng nếu hắn không chịu nhận thì sao?”Khải Lỵ mắt nhìn Cơ Đặc La lúc này chỉ còn nửa mạng, hỏi. “Khiến cho một người phải nói thật thực ra có rất nhiều biện pháp, ta sẽ dạy cho ngươi một loại đơn giản nhất.” Khải Lỵ lỗ tai lập tức vểnh lên, nói “ Phương pháp gì?” “Chính ta đánh hắn, tất cả những kẻ có tiền đều vô cùng sợ chết, tiền so với mạng rốt cục cũng không bằng, vì thế ngươi chỉ cần tra tấn hắn nhất định sẽ nói ra.” Cơ Đặc la nghe thấy vậy, liền thở dài, hắn lúc này cảm thấy bản thân mình ở trước tên ma quỷ kia đúng là không có lực phản kháng, tất cả bí mật đều không thể giữ được. Bất đắc dĩ nói “ Ta nói, cái gì ta cũng nói, không cần phải đánh ta.” “Vậy ngươi mau nói đi.” Lai Ân cười ha hả. “Ở trên cây cột trụ ở đại sảnh, trên đó là toàn bộ tài sản đáng giá của ta.” Khải Lỵ không đợi Lai Ân mở miệng, liền chạy đi, không lâu sau đã mang một túi lớn trở lại, nói “ Đại ca, bên trong đều là kim cương còn có một ít tài liệu hi hữu.” Lai Ân nhìn qua, hài lòng nói “ Không sai, đúng là những thứ này.” Khải Lỵ đột nhiên nhớ tới một vấn đề, nói “ Đại ca, nếu như bây giờ chúng ta lại đánh hắn, thì hắn có thể khai ra thêm những thứ khác giấu ở đâu không?” Lai Ân sửng sốt một chút, sau đó cười ha ha nói “ Hỏi rất hay, ngươi nếu bây giờ đánh hắn đương nhiên có thể hỏi thêm vài sự tình, tục ngữ nói thỏ khôn đào ba hang, bất quá ngươi cũng phải chừa lại cho người ta một chút đồ vật a,nếu lấy hết thì có hơi chút quá đáng.” “Hắn là người xấu, không cần lưu lại cho hắn dù chỉ một ít.” Lai Ân vỗ vỗ đầu Khải Lỵ nói “ Chuyện này ngươi chưa hiểu, lần này hắn bị chúng ta lấy nhiều đồ như vậy, trong lòng tất sẽ vô cùng oán hận, cho nên nếu ngươi để lại cho bọn chúng một chút đồ đạc thì bọn chúng sẽ cố gắng để phát triển, lớn mạnh, sau đó đi tìm ngươi để trả thù, lúc đó chúng ta lại cướp một lần nữa, hắc hắc cái này gọi là đầu tư lâu dài.” Khải Lỵ gật đầu nói “ Ta hiểu rồi đại ca, ba của ta năm đó cũng nói là không cần đuổi tận giết tuyệt cũng chính là ý tứ này a.” “Cái này còn phải xem đối tượng là ai, nếu người mà ngươi không thể khống chế được thì không thể cho hắn có cơ hội xoay chuyển, còn người có thể khống chế thì buông tha, như vậy thì sau này ngươi mới có cơ hội để tiếp tục chèn ép hắn.” Cơ Đặc La há miệng thở dốc, trong lúc vô tình chứng kiến ánh mắt của Lai Ân, đôi mắt đó bắn ra quang mang như có thể đọc được suy nghĩ của người khác, giờ khắc này trong đầu hắn ý nghĩ trả thù đã hoàn toàn biến mất, chỉ có thể hoảng sợ nhìn Lai Ân nói “ Ngươi rốt cuộc là ai?” “Ta là ai ngươi cũng không cần biết, dù sao thì với ngươi cũng không có quan hệ.” Lai Ân cùng Khải Lỵ sau khi thu lấy tất cả đồ vật liền rời đi. Thổ lao tan biến, đám người bên trong lúc này vọt ra khóc lóc thảm thiết, vây quanh Cơ Đặc La, khóc như mưa gió, líu ríu nói “ Lão gia, tiền không có, về sau chúng ta sống thế nào a.” “Đúng vậy, đúng vậy, không có tiền chúng ta sống thế nào a.” Cơ Đặc La đột nhiên nổi giận, gầm lên “ Con mẹ nó, đều câm hết miệng lại cho ta, tiền, tiền, các ngươi lúc nào cũng chỉ có biết tiền, ta sắp chết rồi đây, các ngươi không thấy sao? Ta mà chết thì một phân tiền các ngươi cũng không lấy được.” Cả đám người lúc này mới chú ý đến bộ dáng thê thảm của Cơ Đặc La. Lai Ân cùng Khải Lỵ theo đường cũ quay về tửu lâu, lúc này chiến đấu vẫn còn tiếp tục. Độc tố mà đám người dong binh đoàn trúng phải cũng không phải kịch độc gì, vốn chỉ là để khống chế bọn họ, không để cho bọn họ chạy, nhưng ngoài ý muốn là đám dong binh giờ này đã gần như toàn bộ đều bình phục. Cái này gọi là quân đội cũng không phải đối thủ của dong binh, chỉ là nhân số nhiều hơn, nên song phương lúc này chiến đấu ngang tay. Mễ Lệ Toa một chọi một cũng chỉ có thể đánh ngang tay với một trong ba gã trung niên. Khôi lỗi thú dựa vào lực phòng ngự cường đại của mình cuốn lấy hai người kia, nhưng cũng không làm gì được đối phương. Hai tên đánh nhau với khôi lỗi thú càng đánh càng kinh hãi. Hai con khôi lỗi thú này thực lực tuy rằng không mạnh, nhiều lắm chỉ là Á Thần trung giai, nhưng lực lượng phòng ngự lại vô cùng khủng bố, cho dù hai người có là Á Thần thượng giai thập cấp, đánh trúng hai con khôi lỗi không dưới một nghìn lần, nhưng cùng lắm cũng chỉ lưu lại những vết xước nhàn nhạt, những tài liệu khác không nói nhưng do có đam bỉ đặc kim chúc vì thế làm cho thực lực của khôi lỗi thú tăng lên rất nhiều. Hai người càng đánh càng xác định Mễ Lệ Toa cùng với Thản Á thành thành chủ đích xác có quan hệ, Nạp Á gia tộc chưa bao giờ bán khôi lỗi thú ra ngoài, cho dù kể cả là khôi lỗi thú cấp thấp, chưa nói đến khỗi lỗi thú sử dụng tài liệu quý hiếm để làm ra, hơn nữa khôi lỗi quý giá như thế này không phải một dong binh đoàn có thể có được. Lai Ân cùng Khải Lỵ tránh vào một góc, thản nhiên ngồi xem chiến đấu. Khải Lỵ chun mũi, nói “ Đại ka, ngươi không lên hỗ trợ sao? Ta xem đại tỷ tỷ không đánh lại ba người đó a.” “Bây giờ chưa đến lúc.” Lai Ân nhỏ giọng nói “ Dám tính kế với một dong binh đoàn cũng không phải là đám mấy người ngu ngốc kia, bên trong rõ ràng là còn uẩn khúc, nhất định bọn chúng đằng sau có người giật dây, hiện tại chúng ta cứ ngồi chờ, chờ tên đứng đằng sao xuất hiện, sau đó ra tay.” Khải Lỵ gật đầu nói “ ta đã hiểu, cái này gọi là bảo tồn lực lượng đúng không.” “Cũng có thể nói như vậy, nói là che dấu thì càng chuẩn xác hơn.” Khải Lỵ gật gật đầu nói “ Đại ca, đi cùng với ngươi ta học được rất nhiều điều hay, về sau nếu ta quay trở lại gia tộc, có ngươi đi theo hỗ trợ thì đám người xấu kia nhất định là chạy không thoát.” Lai Ân nhìn ra chiến trận, thuận miệng nói “ Đại tiểu thư, đó là địa bàn của Ma tộc a, ta vào đấy khác gì để cho các ngươi nuốt sống.” “Sẽ không đâu, đại ca, chúng ta mặc dù cùng Thần tộc đúng là cừu địch nhưng với nhân loại lại không phải như thế, huống chi gia tộc của ta cũng có cả nhân loại.” Lai Ân kinh hãi nói “ Nhân loại? Ma giới có nhân loại? Điều này không có khả năng a.” “Như thế nào mà lại không có khả năng, nhân loại cùng với Ma giới vốn còn có thông đạo, sau này khi bị phong bế lại có một người thực lực cường đại phát hiện ra tưởng bên trong có bảo bối gì, liền mạnh mẽ phá ra một khe hở đi vào, kết quả là không đi ra được. Gia tộc ta lúc trước có có một vị Thần hạ giai lục cấp nhân loại, tiếc là cuối cùng lại bị giết.” Khải Lỵ thần sắc ảm đạm nói. Lai Ân không biết an ủi nàng như thế nào, lúc này trên bầu trời mơ hồ truyền đến tiếng sấm, vang lên tiếng nói “ Xem đi, viện quân đã tới, ân thực lực cũng không yếu a, ta nhìn được không ít cũng là Thần hạ giai cao thủ.” Tiếng sấm càng lúc càng gần, ngay sau đó từ trên không trung một con lôi xà hạ xuống, đám dong binh ở ngữ tư đường đều bị lôi điện bổ trúng hóa thành tro bụi Đang chiến đấu cùng Mễ Lệ Toa, ba người kia thấy lôi điện liền rút khỏi vòng vây, vui vẻ nói “ Đại sư đến .” Từ trên lôi vân truyền đến một tiếng giận dữ “ Cho các ngươi đi thu thập một nữ nhân, các ngươi cũng không làm được, không phải các ngươi khoe khoang là cường đại lắm sao?” Một người vội vàng nói “ Đại sư, lần này chúng ta gặp phải phiền toái, nữ nhân này dường như có quan hệ với thành chủ của Thản Á thành, trong tay có khôi lỗi thú của Nạp Á gia tộc, hơn nữa cấp bậc lại rất cao còn dùng cả đam bỉ đặc kim chúc để tạo thành.” “ Nga.” Người nọ trên lôi vân đầu tiên là sửng sốt, sau đó đánh giá Mễ Lệ Toa nói “ Nếu đã đánh nhau thì không lên để người khác biết, dù sao thì người chết cũng không nói được, hai con khôi lỗi thú kia để ta lo, các ngươi mau giải quyết nữ nhân kia, nhanh lên, còn rất nhiều chuyện đang chờ chúng ta đi làm.” Ba người nghe vậy liền nhanh chóng hướng về phía Mễ Lệ Toa chuẩn bị động thủ. Hai con khôi lỗi thú lúc này bị hai đạo lôi long đánh đến, ngay sau đó lôi điện không ngừng đánh lên người của khôi lỗi thú. Đám người dong binh đoàn cùng quân đội toàn bộ đều choáng váng, ngay cả Cát Bố Lý đang trốn cũng sợ hãi, bọn họ chưa từng gặp qua ma pháp mạnh như vậy, trong nháy mắt đã đem hai con khôi lỗi thú ngay cả phản kháng cũng không kịp đánh cho thành hai đống sắt vụn. Mễ Lệ Toa nhìn hai con khôi lỗi thú, thờ dài nói “ Lần đầu tiên dùng đã bị hỏng, thật đáng tiếc.” “Cũng do ngươi a.” ba người cười nói. Mễ Lệ Toa hì hì cười nói “ Các ngươi cũng đừng chớ vội đắc ý, một lát nữa nếu có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì đừng có khóc nhé.” Ở bên cạnh lôi vân lúc này đã có một gã trẻ tuổi đang đứng, cười xấu xa noi “ Trốn ở bên trong lôi vân ngươi nghĩ là ta không nhận ra ngươi sao? Xuất hiện đi.” Từ trong lôi vân truyền ra tiếng kinh ngạc “ Cái gì? Ngươi làm thế nào có thể tiếp cận ta.” Người trẻ tuổi đúng là Lai Ân, nghe xong ha hả cười nói “ Tiếp cận cũng rất đơn giản, nhưng thực ra ngươi ở bên trong lôi vân thần thần bí bí, không phải chỉ là một ma pháp sư sao? Hừ thiếu gia ta mặc dù kiêu ngạo nhưng cũng chưa bao giờ làm ra cái vẻ thần bí như vậy.” Mễ Lệ Toa nhìn thấy Lai Ân xuất hiện, cười khanh khách nói “ tên ma pháp sư kia giao cho ngươi, còn ba tên này để cho ta, ta sẽ chúng nếm thử sự lợi hại của Hỏa Vân kiếm.” Ánh lửa trên kiếm trong tay Mễ Lệ Toa đột nhiên tăng lên, giống như khắp trời đều là một biển lửa, bao bọc lấy Mễ Lễ Toa bên trong, ngay lập tức từ biển lửa ba đạo hỏa xà bay ra, bắn thẳng tới ba người. “Thanh kiếm kia là ma pháp kiếm.” Ba người đang vây quanh Mễ Lệ Toa lúc này mới phát hiện ra chỗ đặc biệt trên thanh kiếm của Mễ Lệ Toa. Mễ Lệ Toa khẽ cười nói “ Các ngươi biết thì đã quá muộn rồi, Cổ Liên Đạt cùng với gia nhân của Đề Bỉ Tư liên thủ tạo ra thanh kiếm này thì liệu có thể là một thanh kiếm bình thường sao?” Hỏa vân đem ba người bao phủ bên trong. Gã ở bên trong lôi vân đang định chạy tới giải cứu ba người kia nhưng Lai Ân lúc này lạnh lùng nói “ Đối thủ của ngươi là ta, đừng có nhầm lẫn a.” Từ trong lôi vân chợt bay ra hơn mười đạo lôi quang đánh lên người Lai Ân. Lai Ân đứng bất động, nhìn lôi quang đánh lên người mình, sau đó hóa thành lốc xoáy biến mất. Lai Ân đã gặp qua vô số cao thủ, nhãn lực thập phần tinh tường vừa rồi nhìn qua công kích của người đang ở trong lôi vân hắn liền có thể đoán được uy lực của người đó là Thần hạ giai nhất cấp. Khi bị lôi điện đánh trúng, Lai Ân liền biết là phán đoán của mình đã đúng. Người này tuyệt đối thực lực không vượt quá Thần hạ giai nhất cấp, cùng cấp bậc với mình. Lôi điện một kích không thành. Đối phương khẽ kêu một tiếng kinh ngạc, nói “ Ngươi là ai?” Lai Ân khẽ cười nói “ Ta là ai cũng không quan trọng, quan trọng là… ngươi dám gây bất lợi với bằng hữu của ta, vì thế ta không thể không rat ay.” “Hiểu lầm, hiểu lầm a, chúng ta chỉ muốn đoạt lấy thành thị này mà thôi, cũng không phải là muốn gây bất lợi cho bằng hữu của ngươi. Tại hạ Tháp Phu A Đức Lợi, không biết bằng hữu xưng hô thế nào.” Tháp Phu cũng không phải người ngu ngốc, một kích không thành công lập tức liền đoán là trên người đối phương chắc hẳn có đồ vật nào đó có thể triệt tiêu lôi hệ ma pháp công kích, chuyện này đối với hắn cũng không phải là chuyện tốt. Lai Ân nhìn chằm chằm lôi vân nói “ Hừ, đám người ma tộc các ngươi lại muốn đoạt cả thành thị này sao.” Vân lôi lập tức tản đi lộ ra một lão nhân gầy gò, mái tóc dài thưa thớt, nếu không có làn da, cùng với bộ quần áo thì trông không khác gì vu yêu. Lão nhân nhìn chằm chằm Lai Ân, gã thanh niên trước mặt lão không ngờ vẻ bề ngoài lại chưa đến hai mươi tuổi, thực lực lại là Thần hạ giai khiến cho lão vô cùng kinh hãi. Lai Ân cũng đánh giá Tháp Phu, lão nhân này cũng không chịu kém thế, cũng nhìn lại. Hai người đều nhìn chằm chằm vào đối phương, không ai động đậy. Mễ Lễ Toa cùng ba gã kia vẫn tiếp tục chiến đấy, bất quá lần này nàng rơi xuống hạ phong, không còn khôi lỗi thú đối phó với ba người quả là có chút khó khăn. Lai Ân liếc mắt nhìn Mễ Lệ Toa, sau đó quay đầu lại nói “ Các ngươi muốn đoạt thành ta cũng không quản, nhưng dong bình đoàn kia thì không được động tới.” “Cái này không có khả năng, Hùng Ưng dong binh đoàn cùng với tòa thành này đều là mục tiêu của chúng ta.” “Như vậy thì không thể không đánh a?” Lai Ân cười cười. “Ngươi có thể mang theo bằng hữu của ngươi rời đi, nhưng dong binh đoàn chúng ta không thể buông tha.” “Có thể nói cho ta biết mục đích của các ngươi là gì không?” Tháp Phu cười nói “ Cái này không thể nói.” Lai Ân cũng cười, đưa tay ra nói “ Vậy chỉ cần bắt được ngươi là sẽ biết.” “Bắt ta, người trẻ tuổi, ngươi cũng quá tự tin đấy, muốn bắt ta không dễ dàng như vậy đâu.” Tháp Phu sắc mặt lạnh lùng, trên đình đầu hiện ra một đầu lôi ưng, ngay sau đó lôi ưng vỗ cánh tạo thành vô số lôi điện hình lông chim bắn về phía Lai Ân. Lai Ân cũng không lựa chọn tấn công, hắn biết chính mình bất quá cũng chỉ vừa mới lĩnh ngộ nguyên tố chi tâm, đối với khống chế Ma linh còn chưa đạt đến trình độ tùy tâm sở dục, nếu muốn dùng cũng phải dùng ở thời điểm mấu chốt. Ma pháp thuẫn của hắn dưới sự công kích của lôi vũ liền xuất hiện một vết rách nhỏ, ngay lập tức liền có lôi điện xuyên qua vết rách, đánh lên người Lai Ân. Tức thì quần áo của hắn bị đánh thủng một lỗ nhỏ. Lai Ân nhíu mày, thầm nghĩ “ Quả nhiên năng lượng của Ma Linh không thể bị ma pháp thôn phệ hấp thu. Tháp Phu nhìn Lai Ân đầu tiên là nghi hoặc, sau đó lại cười rộ lên. Lai Ân không chút hoang mang vung tay ra. Ma pháp thuẫn đột nhiên vỡ tan, từ trong miệng lôi ưng một đạo lôi điện to gần một thước đánh lên người Lai Ân. Tháp Phu cười ha ha nói “ Xem ra là vừa tiến giai lên Thần giai a, ngay cả Ma Linh còn không thể khống chế cũng dám đấu với ta.” Tháp Phu vừa dứt lời, liền chứng kiến từ bên trong lôi quang, một đạo nhân ảnh đã vọt tới. Lai Ân ngay cả một cái lông cũng không bị mất xuất hiện trước mặt Tháp Phu. Tháp Phu kinh hãi vội vàng dựng lên ma pháp thuẫn. “Vô dụng thôi.” Lai Ân cười khẽ một tiếng, giơ tay nện vào trên ma pháp thuẫn. Ma pháp thuẫn lập tức bị phá tan. Lai Ân tay xiết cổ Tháp Phu, ngay sau đó toàn bộ hỏa diễm cùng hỏa xà trên người Tháp Phu đều không đến một giây đồng hồ hoàn toàn tan biến. Tiếp theo Lai Ân khoát tay bắn ra hai đạo lôi điện đem hai tên đang vây công Mễ Lệ Toa đánh thành than. Gã còn lại thấy vậy vừa định bỏ chạy liền bị thổ lao từ dưới đất mọc lên nhốt lại. Tất cả đều quá nhanh. Từ lúc Lai Ân cùng Tháp Phu động thủ, đến khi Tháp Phu chết thảm, cuối cùng thổ lao xuất hiện bất quá cũng chỉ là ba bốn giây thời gian. Đám người của dong binh đoàn lúc này trợn mắt há mồm nhìn, bọn họ có đánh chết cũng không thể tưởng tượng được Lai Ân lại mạnh mẽ, cường đại đến như vậy, ngay cả đám binh lính đang vây công dong binh cũng vội vàng dừng lại, đối mặt với sự khủng bố của Lai Ân bọn chúng ngay cả ý nghĩ phản kháng cũng không có.” Lai Ân liếc mắt nhìn vào tên tướng quân. Đối phương hai chân tức thì mềm nhũn,trực tiếp quỳ xuống. Với thực lực của hắn cũng chỉ để trấn áp dân chúng mà thôi, đối mặt với up áp của cường giả như Lai Ân thì chưa són ra quần đã là vô cùng dũng cảm. Mễ Lệ Toa thu hồi kiếm, đi đến trước mặt Lai Ân nói “Nhìn không ra được ngươi càng ngày càng lợi hại a.” Khắc Lai Phu dẫn theo Cát Bố Lý từ trong tửu lầu đi ra, ném hắn xuống đất sau đó cầm kiếm dí sát vào cổ Cát Bố Lý, âm thanh lạnh lùng nói “ Là ai sai ngươi làm như vậy?” Cát Bố Lý sợ đến mức trực tiếp ngã vật ra hôn mê bất tỉnh.” Khắc Lai Phu sửng sốt một chút, nói “ Mẹ nó, mới như vậy đã lăn ra bất tỉnh, tên ăn hại này lá gan thật là nhỏ mà.” Khắc Lai Phu đem Cát Bố Lý đá cho thủ hạ, nói “ Cứu hắn tỉnh lại, sau đó hỏi cho rõ ràng.” Đám dong binh vốn đã không vừa mắt với Cát Bố Lý, lúc này có được cơ hội liền mau chóng kéo Cát Bố Lý vẫn còn đang ngất xỉu hướng về một gian tửu lâu đi đến. Khắc Lai Phu đi đến chỗ Lai Ân cung kính nói “ Đại sư, đa tạ sự hỗ trợ của ngài, bằng không Hùng Ưng dong bình đoàn chúng ta lần này coi như xong rồi.” “Việc này cũng không cần phải cảm tạ, chờ mọi chuyện giải quyết xong rồi tái cảm tạ cũng chưa muộn.” Khắc Lai Phu nghe thấy vậy liền sửng sốt nói “ Mọi việc không phải là đã giải quyết xong sao?” Lai Ân cười nói “ Đâu có đơn giản như vậy, ngươi cảm thấy rằng đối phương chỉ có vài người như vậy mưu đồ tòa thành sao, hiện tại Thần Ma lưỡng tộc đang tranh đấu, đột nhiên lại xuất hiện nhiều cao thủ như vậy, sự tình chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy.” Khắc Lai Phu trầm tư một lát nói “ Ý đại sư là…” “Đem gã trung niên nhân kia cùng gã thủ lĩnh của quân thủ thành bắt lại, sau đó tiếp quản thành phố.” “Đây là tạo phản a.” Khắc Lai Phu hoảng sợ nói. Lai Ân không khỏi cười nói “ Ngay cả Thành chủ cũng phản, ngươi còn sợ cái gì? Mà cho dù là phản thì bọn họ cũng không bắt được ngươi.” Khắc Lai Phu nhìn nhìn Lai Ân sau đó lại nhìn về phía thổ lao giam giữ gã trung niên nhân, đối phương đang quyền đấm cước đá lên thổ lao, nhưng cũng không phá được. Khắc Lai Phu đột nhiên cắn răng một cái nói “ Hảo, phản thì phản.” “Cái này là quan bức dân phản, nếu ngươi còn do dự, thì đúng là có lỗi với những huynh đệ đã chết đi, bọn họ vì ngươi mà không tiếc trả giá bằng cả sinh mạng của mình a.” Bố Lai Phu vừa nghe được, vội vàng khoát tay nói “ Đừng nói nữa, ta không ví đại như vậy đâu, ngươi đừng nói nữa bằng không ta sẽ bị ngươi nói thành anh hùng đó.” Mễ Lệ Toa ở gần Lai Ân sút cho hắn một cái nói “ Lại muốn gây chuyện xấu a.” Lai Ân vuốt cằm nói “ Đừng nói như vậy chứ,chẳng lẽ các ngươi không muốn biết người đứng sau lưng bọn chúng sao?” “Ngươi đứng sau lưng không phải đã bị ngươi giết chết rồi sao?” Bố Lai Phu nghĩ tới gã Thần giai pháp sư cùng hai gã Á Thần giai chiến sĩ bị Lai Ân giết, bọn họ vẫn tưởng đó là người đứng sau mọi chuyện này, chẳng lẽ vẫn còn người khác sao? Bố Lai Phu gật đầu nói “ Nói cũng đúng, vậy ngươi hiện tại muốn làm gì?” “Ngươi và người của ngươi phụ trách tiếp quản phòng thủ của thành phố. “Cái này không khó,dù sao thì chúng ta cũng quen thuộc với thành này, bất quá đám quan quân phòng thủ này mới tới nên không biết chúng ta, không trách chúng lại dám mang quân đến bao vây.” Bố Lai Phu trừng mắt nhìn gã mặc hoàng kim giáp, tức thì gã này toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Sau đó trực tiếp ngã xuống đất ngất xỉu. Gã trung niên nhân rít gào lớn tiếng nói “ Ta khuyên các ngươi tốt hơn hết là mau thả ra ra, bằng không hậu quả các ngươi sẽ phải gánh chịu.” Lai Ân phất tay phóng ra một đạo bạch sắc quang mang bao phủ lên người gã trung niên nhân, khẽ cười nói “ Xem ra, vẫn còn một vài việc cần có ngươi.” Bạch sắc quang hoàn chính là cấm chế chỉ có Thần giai mới có thể sử dụng, có thể trói buộc người khác. Trung niên nhân tứ chi bịi trói, đứng một chỗ căm tức nhìn Lai Ân. Mễ Lệ Toa hiểu được ý của Lai Ân, liền gọi hai gã dong binh đến dặn vài câu. Hai gã dong binh hiểu ý gật đầu. Lai Ân lúc này liền giải trừ thổ lao. Hai gã dong binh đem trung niên nhân khiêng đi, đi theo sát Lai Ân. Trung niên nhân lớn tiếng nói “ Các ngươi muốn làm gì?” “Rất đơn giản thôi, bắt được tù binh đương nhiên phải thẩm vấn, ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?” “Các ngươi dám, ngươi nếu dám tra tấn ta, ta thề sẽ khiến cho cả tòa thành này san thành đất phẳng.” “Ngươi có san phẳng cả chỗ này với ta cũng không có quan hệ, dù sao ta cũng chỉ là người đi đường, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.” Lai Ân hướng phía Khải Lỵ vẫy tay nói “ Khải Lỵ, ngươi đi theo ta, ta sẽ dạy cho ngươi cách làm thế nào để thẩm vấn, về sau chắc chắn sẽ cần dùng tới.” Khải Lỵ từ một góc nhảy ra nói “ Thật vậy sao? Cái này hữu dụng lắm sao?” Mễ Lệ Toa lừ mắt nhìn Lai Ân một cái, nói “ Ngươi lại chuẩn bị đem một thiếu nữ trong sáng, ngây thơ biến thành một kẻ bại hoại sao?” Lai Ân cười hắc hắc, sau đó thì thầm nhỏ vài câu ở bên tai Mễ Lệ Toa. Mễ Lệ Toa đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó vẻ mặt cổ quái nhìn Khải Lỵ nói “ Không thể nào, nàng là Ma tộc.” Khải Lỵ gật gật đầu nói “ Đương nhiên, tỷ tỷ ta là Ma tộc.” “Một thiếu nữ đáng yêu như vậy cư nhiên lại là Ma tộc, điều này không có khả năng a, Ma tộc hẳn là sẽ không có bộ dáng như ngươi thế này chứ?” “Mấu chốt chính là gia tộc của Khải Lỵ đang gặp nguy cơ, Khải Lỵ bị đuổi giết, chỉ có thể trốn đến đại lục, ta nghĩ gia tộc của Khải Lỵ hẳn là có thực lực, nếu sau này Khải Lỵ muốn trở về cũng phải có chút thủ đoạn mới không bị người khác khi dễ.” “Vì thế nên ngươi mới chuẩn bị dạy dỗ một tiểu cô nương thành một tiểu ác ma.” Khải Lỵ đứng bên cạnh vội vàng lắc đầu, nói “ Không có, Lai Ân đại ca chỉ dạy ta một chút, chưa dạy nhiều. Ta có thể thề.” Mễ Lệ Toa nhìn Khải Lỵ vẻ mặt cũng có chút tin tưởng, nhưng trong lòng nàng lại có dự cảm bất hảo. Khải Lỵ đang âm thầm hướng về phía Lai Ân ra hiệu ý là : thế nào, là ta lợi hại hay là ngươi dạy ta lợi hại, đối với người khác chỉ nói ba phần sự thật a. Lai Ân cười xấu xa, hắn đã biết Khải Lỵ tương lai sẽ có phong phạm của mình, sớm sẽ trở thành một tiểu ác ma, hắc sớm muộn gì đám ma nhân cũng sẽ được nếm mùi của nàng.