Vương bài pháp thần

Chương 147 : Cướp đoạt lão bà.

Dưới lầu nghe được từ trên lầu vang đến từng đợt những tiếng kêu vô cùng thảm thiết, sau đó tất cả liền trở lại yên tĩnh. Khẳng ni ở dưới lầu lo lắng nói “Không phải là một lời không hợp hoặc là vì tranh ăn mà đánh nhau, cuối cùng toàn bộ đều chết a.” “Đồ mồm quạ đen.” Khẳng ni lập tức liền nhận được ánh mắt xem thường của đám nữ nhân, đồng thời thắt lưng liền bị muội muội hung hăng cấu nhéo. Tửu lâu lão bản sắc mặt tái nhợt từ trên lầu đi xuống, trên trán đầy mồ hôi, hoảng sợ nói “Thật là đáng sợ, thật là đáng sợ, cuộc đời này ai cũng có thể đắc tội nhưng không thể đắc tội với Minh thần đại nhân a.” Á lâm vội vàng kéo lão bản, hỏi “Sao lại thế? Trên lầu đã xảy ra chuyện gì.” “Đâu chỉ là truyện không may, mà là đại sự a.” Tửu lâu lão bản mạnh mẽ gật đầu. “Ai đã chết?” Khẳng ni cũng nóng nảy, trên lầu thực lực kém nhất chính là Lai Ân, vạn nhất tên tiểu tử kia không may chết thì mình cũng không có lợi a. Lão bản lau mồ hôi, trả lời, nói “ Không có ai chết, bất quá vô cùng bạo lực, Minh thần là nữ nhân vậy mà một mình đánh sáu gã nam nhân, trên lầu toàn bộ nam nhân toàn bộ đều đã gục xuống.” “Ngươi làm ta chút nữa thì đứng tim chết.” Khẳng ni bị tửu lâu lão bản dọa thiếu chút nữa thì đứng tim, tức giận đá lão bản văng ra xa. Trên lầu ngoại trừ Y lệ na, toàn bộ nam nhân cả đám mặt mũi bầm dập, bàn ghế lỏng chỏng, thức ăn, rượu văng vương vãi khắp nơi. Cáp địch tư tức giận, hai mắt lạnh lung nhìn qua đám nam nhân, cắn răng nói “Đám gia hỏa các ngươi, một lũ có uy tín, danh dự tự nhiên lại chỉ vì miếng ăn mà cướp đoạt lẫn nhau. Cướp đoạt cũng không sao, tự nhiên lại làm cho chân gà rơi lên đầu ta, ta như vậy không thu thập các ngươi mới là lạ.” Lai Ân ngồi xổm bên cạnh Lai tạp lợi, hai mắt bầm tím, nhỏ giọng nói “Hỏi một chút, Cáp địch tư trước kia cũng bạo lực như vậy sao?” Lai tạp lợi đang băng bó quai hàm, nói “Trước kia so với bây giờ còn bạo lực hơn nhiều, như thế này xem như đã là nhẹ, nếu đổi lại là trước kia, chúng ta sáu người chắc chắn sẽ bị nàng đánh đến chết.” Bỉ ân tư đầu xưng một cục, nhẹ nhàng nói “Xem ra muốn ăn uống thoải mái thì không thể đi cùng với đám nữ nhân bạo lực này, hay là buổi tối chúng ta cùng đi ăn.” “Đúng vậy, đúng vậy. Ăn xong rồi thì có cái… không hoạt động, phải hoạt động mới kích thích, vui vẻ a.” Cáp địch tư ngồi ở chiếc ghế duy nhất ở giữa sân, vuốt ve chén rượu bên cạnh nói “Các vị không nghĩ tới về sau sao?” Bỉ ân tư nói “ Về sau làm sao?” “Các ngươi sẽ tiếp tục đánh nhau? Hay là tạm ngừng, hiện tại thế giới này cùng với dĩ vãng hoàn toàn bất đồng, đã không phải là thế giới trước kia.” “Ta cũng không có nghĩ tới.” Lai tạp lợi cào cào tay, nói “Ta không hiểu chiến tranh như thế nào mà lại bắt đầu?” “Ma tộc chúng ta đòi một nửa đại lục, các ngươi không cho”. Bỉ ân tư nhắc nhở. Cáp địch tư sau đó lại nói tiếp “Sau khi đàm phán song phương tan vỡ, hai bên liền đánh nhau. Cuối cùng biến thành một hồi chiến tranh, lưỡng bại câu thương.” "Giống như cả hai bên đều muốn đạt được cái gì a?" Bỉ ân tư hỏi. Cáp địch tư nhắc nhở" Chính là Phong ấn chi thư, hừ nghe nói được xưng là Thần khí gì đó." Ánh mắt của cả đám thần đồng thời liền hướng về phía Lai Ân nhìn tới. Chứng kiến ánh mắt của đám Thần, ma. Lai Ân bộ dáng đáng thương lùi về phía sau, uể oải nói “Các ngươi thật là giống sói đói nhìn thỏ con a.” “Tiểu tử, chúng ta không nói là muốn cướp, lúc đó là vì Ma tộc muốn cướp nên chúng ta mới ngăn chặn, hiện tại đều đã thành cái dạng này, còn cướp đoạt cái gì?” “Tại sao phong ấn chi thư lại để cho tiểu tử này lấy được.”Bỉ ân tư chỉ vào Lai Ân hỏi. “Chúng ta đã phải hy sinh hơn mười vạn đồng tộc, cuối cùng không ngờ lại tiện nghi cho hắn.” Lai tạp lợi cũng chỉ vào Lai Ân. Lai Ân mồi hôi lạnh ứa ra, sợ hãi nói “Cùng với ta không có quan hệ, là người khác đưa cho ta, nếu ta biết là của các ngươi, đánh chết ta cũng không dám.” Lai tạp lợi vuốt cẳm ngắm Lai Ân, nói “Lại nói, vật kia đã nhận chủ, bây giờ chỉ có làm thịt ngươi thì Phong ấn chi thư mới một lần nữa nhận chủ.” "Ngươi rốt cục là thần hay là một gã sát thủ biến thái?, không ngờ lại làm như vaath." Lai Ân vô cùng buồn bực, vì một quyển sách không ngờ lại bị làm thịt. "Ta cũng chỉ nói thế, Phong ấn chi thư khôn phải ai cũng có thể khống chế được, nếu không cẩn thận so với Ma luân có khi còn phiền toái hơn." "Ách..." Lai Ân có chút giật mình, nói "Có bao nhiêu phần phiền toái?" Chính mình dùng đã vài năm, cũng chưa hề có vấn đề a. Lai tạp lợi nghĩ nghĩ, nói "Mỗi thứ mỗi khác, Ma luân có thể phục chế tất cả, Phong ấn chi thư cũng như sáng chế chi thư. Tỷ như ngươi bỏ một con ma thú sắp tiến hóa vào, kết quả là sẽ ra một con cự long, đương nhiên đó chưa hẳn là phiền toái, phiền toái lớn nhất chính là con cự long này sẽ không nằm trong sự khống chế của ngươi, có khi đem ngươi trực tiếp ăn luôn cũng không phải là không thể." Lai Ân nghe xong sợ đến lạnh người, nói "Ta thật sự là may mắn hay bất hạnh? Ta trước kia đến nay cũng chưa có bao giờ gặp qua?" Y lệ na ở bên cạnh ngắt lời, nói "Ngươi đó là chưa gặp phải đó thôi, thủ lĩnh trước kia có thử qua, đem một con nhất cấp băng xà ném vào, băng xà đó khi đi ra thì đã biến thành một con cửu đầu xà, mười tên Thiên thầ vây quanh, đánh một tháng mới đem con cửu đầu xà này giết chết." Lai ân vỗ đầu, nói "Nếu trước kia ta gặp được thì thật là tốt, ít ra cũng có thể thu lấy một siêu cấp chiến thú a." Y lệ na đưa tay vỗ vỗ đầu Lai Ân nói "Ngươi thấy tiếc chưa." "Nếu bắt được loại chiến thú này, sau đó cưỡi nó đi dạo phố hẳn là sẽ vô cùng oai phong a.." "Quả nhiên sẽ vô cùng hoành váng." Lai tạp lợi thành thật gật đầu. Dưới lầu truyền đến một trận xôn xao, giống như là có người dưới lầu đang động thủ, tiếng bàn ghế vỡ vang lên liên tiếp. Cáp địch tư sắc mặt không hờn giận, nói "Ai dám to gan như vậy, dám ở dưới lầu động thủ." "Lực lượng không mạnh, nhưng nhân số không ít." Bỉ ân tư cũng cảm giác được dị động dưới lầu. Lai Ân vừa xuống lầu đã thấy dưới lầu cơ hồ như đã chật cứng người, một bên là đám người Kiệt phổ sâm. Còn bên còn lại lại là một đám Hắc địa tinh linh, thật khó có thể đoán được bọn người đó là ai?" "Ám tinh linh? Lai Ân sửng sốt một chút, nói "Có chuyện gì? Ám tinh linh như thế nào mà lại đến đây?" Khẳng ni vừa thấy Lai ân đi xuống, vội vàng nói "Lai Ân tiên sinh, bọn họ nói là từ Tinh linh sâm lâm tới, muốn dẫn Á lâm công chúa đi." "Nga..." Lai Ân liền nhìn về phía Á lâm. Á lâm lắc đầu, nói "Lai Ân, ta thực ra là đào hôn chạy tới đây, Ám tinh linh vương tử bức ta gả cho hắn, ta liền đem chuyện tình của ngươi và ta nói cho hắn biết, nhưng hắn vẫn không buông tha cho ta, ta cuối cùng đành phải trốn đi." "Lai Ân? Ngươi chính là đã cùng Á lâm công chúa đính hôn sao? Vậy thì ngay lập tức hãy hủy bỏ hôn ước." Một gã Ám tinh linh đi ra, hống hách nói. "Ngươi là ai?" Lai Ân liếc mắt nhìn gã Ám tinh linh hỏi. Đám người Kiệt phổ sâm đang nói chuyện, trong lòng thầm nghĩ" Xong rồi, lại có thêm chuyện rắc rối. Tất cả mọi người đồng thời đều nhìn về phía đám người ám tinh linh. "Ta là Ám tinh linh tộc hắc diễm bộ lạc, thần tiễn Kiệt tạp lợi." "Chào ngài, Kiệt tạp lợi tiên sinh." Lai Ân cười nói "Hôn ước chả lẽ ngươi nói hủy bỏ liền hủy bỏ sao." Á lâm cắn môi, sắc mặt có vẻ chờ mong. Mễ lệ toa nhỏ giọng nói" Yên tâm đi, Lai Ân sẽ không hủy bỏ,bất quá trước mắt cũng có chút phiền toái, hừ tên tiểu tử này trước kia dám đem Lôi âu nạp gia tộc ra đùa giỡn, bây giờ thì ngay cả Thần ma cũng ở bên cạnh hắn, thử hỏi hắn còn sợ ai." Á lâm đỏ mặt gật gật đầu. U oán nói "Ta không lo điều đó, ta chỉ lo cho sự an toàn của Lai Ân." Lệ bối tạp ở bên cạnh nói "Hì hì, cái đó càng không phải lo lắng. Lai Ân bổn sự khác thì không có, nhưng chạy trốn thì thực sự vô đối." Kiệt tạp lợi hung hăng nói "Bất quá cũng đã là đính hôn, nếu ngươi hủy bỏ hôn ước thì chúng ta sẽ bồi thường mọi tổn thất cho ngươi." "Bồi thường như thế nào, ngươi nói thử xem." "Ngươi không phải là nhân loại sao? Ngươi muốn cái gì? Tiền? Mỹ nữ? Cái đó tùy ngươi chọn." "Ta muốn mỹ nữ." Lai Ân vô sỉ trả lời, nhất thời nước miếng đầy miệng( chắc là như thế này ) Hai mỹ nữ đứng bên cạnh Lai Ân liền sửng sốt. Cùng nhau mắng, nói "Tên vương bát đản này, tự nhiên lại biến thành một gã sắc lang như vậy." Kiệt tạp lợi cười ha ha nói "Được, chỉ cần ngươi giữ lời, chúng ta nhất định sẽ thành toàn cho ngươi." "Lại là, lại là ta..." Lai Ân vẻ mặt nhăn nhó, hai tay vặn vẹo một chỗ, ngượng ngùng nói " Ta thích một nữ tinh linh? Có thể được không?" Đám người Kiệt phổ sâm mồ hôi chảy từ đầu đến chân, toàn thân nổi da gà. Biểu tình cùng động tác của Lai Ân hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người. Có thể nói khiến cho người khác khó chấp nhận được. "Có thể, ha ha, chuyện này vô cùng đơn giản, lấy thực lực của chúng ta ở Tinh linh sâm lâm, muốn tìm một nữ tinh linh vô cùng dễ dàng, ngươi nói đi, rốt cục đã nhìn trúng ai? Đừng nên ngại ngùng." Kiệt tạp lợi còn cho rằng Lai Ân chắc là lần đầu tiên yêu nên mới có biểu tình thẹn thùng như vậy. " Ta muốn Tinh linh tộc công chúa Tác lâm na Á lâm, đại nhân ngài có thể giúp ta không?" "Có thể, haha, à không. Tiểu tử, ngươi đùa bỡn ta sao." Kiệt tạp lợi khuôn mặt vốn đã đen thui, bị Lai Ân đùa giỡn một lúc lại càng đen. Lai Ân vẻ mặt vô cùng thuần khiết, trả lời" Ta không có a, ngài bảo ta chọn, ta liền chọn, ngài không phải đã nói là ai cũng đều được sao?" "Ta chưa có nói là có thể chọn Á lâm công chúa." "Ngươi lúc trước đâu có nói là không thể? Nói là cho ta mặc sức chọn, không đúng sao?" Kiệt tạp lợi bối rối, nói "Ta, ta chỉ nói là ai cũng được, ngoại trừ Á lâm công chúa." "Ngươi vừa rồi sao không nói. Ta làm sao mà biết, nói chuyện cũng không nói hết, hâm a." Lai Ân nén giận Kiệt tạp lợi nghiêm mặt, nói "Hiện tại được rồi, ngoài Á lâm công chúa, ngươi có thể chọn một người." "Ta muốn nàng." Lai Ân lặng lẽ chỉ vào Y lệ na. Đám người Kiệt phổ sâm theo phản xạ lùi lại đằng sau, cả đám thần nghĩ tên tiểu tử này chắc là điên đến nơi rồi, không đâu lại đi trêu chọc nữ nhân này. Y lệ na đang đi từ trên lầu thượng xuống, bị Lai Ân chỉ tay vào người, tức giận mắng Ngươi tên hỗn đản này, dám chỉ loạn như vậy, không muốn sống chăng." "Được, không thành vấn đề, không phải chỉ là một nữ nhân thôi sao, thật dễ dàng." Kiệt tạp lợi mang theo gần một trăm tên Thánh giai xạ thủ, trong lòng vô cùng tin tưởng, liếc mắt một cái. "Nữ nhân, còn không mau đồng ý, Hắc ám tinh linh chúng ta cũng không có nhiều sự kiên nhẫn." Y lệ na bị Kiệt tạp lợi chọc giận, không thể động vào Lai Ân nhưng cũng không có nghĩa là người khác cũng không thể động tới. "Nữ nhân, ngươi muốn cái gì? Tốt nhất hãy gả cho gã nam nhân này." "Ngươi muốn chết." Y lệ na trợn mắt, ánh mắt liền tỏa ra hàn khí bức nhân. Kiệt tạp lợi còn không biết sống chết, tiếp tục chuẩn bị há mồm nói. Lai Ân đã lùi xa về phía sau. Kiệt tạp lợi chỉ kịp nhìn thấy bóng của Y lệ na, sau khi gục xuống còn ngửi được một cỗ hương khí nhàn nhạt. Đắc tội với Thần hậu quả là cái gì? Cả đám người ai cũng biết hậu quả, nhưng đám người Kiệt tạp lợi thì lại không biết. Bọn họ ngay cả đã đắc tội với ai cũng không biết, sau một chút thời gian, toàn bộ đã nằm sấp ngửa trên mặt đất. Trăm tên Thánh giai thần xạ thủ, ngay cả phản đòn cũng không có cơ hội. Tốc độ của Tinh linh so với nhân loại thì nhanh hơn không ít, nhưng lúc này một trăm Danh thần xạ thủ ngay cả phản ứng cũng không kịp, đến ngay cả khi đã ngã xuống cũng không biết người đánh mình là ai. Lai Ân vẻ mặt giận dữ, ngồi xổm trước mặt gã Ám tinh linh, nói "Kiệt tạp lợi tiên sinh, ngươi nói là có thể khiến cho nữ nhân kia gả cho ta cơ mà, nếu mà không được thì ta sẽ lấy Á lâm công chúa." Gã ám tinh nọ vừa băng bó mặt mũi, vừa xua tay nói "Ta không phải Kiệt tạp lợi, hắn ở đằng kia." Theo phía gã ám tinh linh chỉ, Lai Ân nhìn thấy Kiệt tạp lợi đang nằm trên đất, cơ hồ đã bị đánh thành đầu heo. Lai Ân to tiếng nói: Các ngươi không thể nghĩ biện pháp khác sao? "Lai ân, người này chính là người đối nghịch cùng ám tinh linh." Kiệt tạp lợi toàn thân đau đớn, ngay cả đứng dậy cũng khó khăn. Y lệ na xuống tay cũng có chừng mực, đám người ám tinh linh toàn bộ đều mất đi năng lực chiến đấu, chỉ có thể quỳ rạp trên mặt đất nói lầm bầm. Lai ân chỉ vào Y lệ na, nói "Được a, ngươi nói ta chọn ai cũng được mà, dù sao người đánh ngươi cũng không phải là ta, có bản lĩnh thì cứ tìm nữ tử kia mà tính toán a." Kiệt tạp lợi vừa muốn mở mồm nói gì đó, đột nhiên lại phát hiện một cỗ sát khí hướng tới phía mình, quay đầu nhìn lại chỉ thấy Y lệ na đang trừng mắt nhìn mình. Kiệt tạp lợi nhất thời liền câm miệng. Lai ân vỗ vai Kiệt tạp lợi, nói " Huynh đệ, ta muốn hỏi một chuyện, vương tử của các ngươi có phải rất lợi hại đúng không?" " Ngài, ngài..."Kiệt tạp lợi vốn muốn mở mồm ca ngợi vài câu, nhưng dường như cảm thấy tình huống hiện tại có chút không thích hợp, tốt nhát là không nói để tránh phiền toái. "Không nói sao, vậy được rồi, như vậy thì cũng đừng có trách ta, ta phải đi tìm vương tử của các ngươi nói chuyện một chút, mẹ nó, như thế nào mà ngay cả lão bà của ta cũng muốn cướp đoạt." Kiệt tạp lợi trong lòng mừng rỡ, thầm nghĩ, các ngươi nếu đã đến Tinh linh sâm thì đừng có nghĩ đến có thể rời đi. Tộc trưởng sẽ đem các ngươi băm thành vạn mảnh. "Bất quá đám người các ngươi phải ở lại đây, mẹ nó chả lẽ Thản á thành của ta là nơi các ngươi muốn đến muốn đi thì đi sao." Lai Ân nói xong liền quay đầu nhìn về phía Khẳng ni nói "Chuẩn bị cho bọn chúng tốt một chút, tốt nhất là đừng là bọn chúng mệt chết, mỗi ngày một bữa cơm, đến khi nào chúng thành thật hối lỗi thì hãy thả" Kiệt tạp lợi choáng váng, lớn tiếng nói "Không thể, ngươi không thể làm như vậy, đó chính là ngược đãi a." "Nếu ngươi tìm được nhân chứng, chứng minh là ta đã ngược đãi ngươi thì ta sẽ ngay lập tức thả người." Lai ân bộ dáng chân thành trả lời. Kiệt tạp lợi buồn bực nhìn quanh bốn phía. Giọng lo lắng hỏi "Người của ta có thể được chứ?" Lai Ân nghiêm mặt, nói" Không được, bọn họ toàn bộ đều là người của ngươi, nếu làm chứng thì làm sao có thể công bằng, điều này hẳn ngươi cũng có thể hiểu." "Ta một người trong thành cũng không quen." Kiệt tạp lợi cố nói. Lai Ân vẻ mặt vô tư, nói "Lại là trong thành này toàn bộ người đều là rất vô cùng đáng tin cậy, căn cứ vào nguyên tắc công bằng mà nói, những người này không thể làm chứng cho ngươi." "Vậy người hãy thả ta ra, ta sẽ đi tìm nhân chứng." Kiệt tạp lợi ngây ngốc phát hiện dường như mình đã bị lừa. "Không được, ngươi hiện tại là tù binh của ta, vì vậy ngươi không thể ra khỏi thành." Lai ân lắc lắc đầu nói. Kiệt tạp lợi phẫn nộ kêu lên " Mẹ nó, đó không phải là muốn nói chúng ta không có cách nào để chứng minh, chỉ có thể bị bắt làm tù binh sao." "Ai, bây giờ ngươi mới phát hiện ra sao, quả là chỉ số thông minh có vấn đề a, cũng có thể do bị đánh thành đầu heo nên có chút không được linh mẫn, ta như vậy cũng không trách ngươi. Khẳng ni, đem đám người này gom lại, sau đó chuẩn bị cho bọn chúng một nơi ở. "Không thành vấn đề, Lai Ân tiên sinh." Khẳng ni cao hứng chạy ra ngoài. Không lâu sau liền mang theo hơn hai mươi người quay trở lại. Ngay sau đó Kiệt tạp lời liền phát hiện ra vấn đề có chút nghiêm trọng, thực lực của hơn hai mươi người này đều vô cùng khủng bố, ít nhất thì hơn trăm người bọn họ nếu phải đối mặt với hơn hai mươi người này thì ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có. Tinh linh tộc có một loại thiên phú, đó là có thể nhìn thấu thực lực của người khác, nếu người đó quá mạnh mẽ, nội tâm sẽ cảm nhận thấy sự khủng bố đó. Lúc trước cũng chỉ vì quá tự tin vào bản thân, nên mới quên sử dụng loại thiên phú này. Hơn hai mươi người này đều là Á thần trung giai ngũ cấp trở lên, bình thường đều mặc thường phục, nhưng lúc cần liền khoác lên người khải giáp cùa Thủ hộ giả, tạo lên một cỗ dị lực vô cùng cường đại. Kiệt tạp lợi lầu bầu nói" Điều này có khả năng sao, thực lực của những người này căn bản đều đạt tới cấp bậc của ám bộ đội trưởng, hơn hai mươi người như thế này cư nhiên lại ở trong một cái thành thị. Thiên a, thành chủ của tòa thành này rốt cục thế nào." Khẳng ni tàn nhẫn đá một cước vào mông Kiệt tạp lợi nói "Người ngươi vừa đắc tội chính là Thành thủ đại nhân Lai ân tiên sinh, hừ nếu ngươi dám chọc giận hắn thì đám người các ngươi ta e rằng ngay cả quần lót cũng sẽ không còn." Hơn trăm Á tinh linh nhất thời há miệng, trợn mắt, trong lòng kinh hãi không thôi. Có được một tòa thành, lại có hơn hai mươi thủ hạ thực lực khủng bố, Mợ nó, so với thế lực của Trưởng lão Tinh linh tộc e rằng còn lớn hơn. Khẳng ni cùng hơn hai mươi người dẫn đám ám tinh linh đến một tòa nhà to lớn, trước cửa nhà có hai chiến sĩ đứng canh gác. Kiệt tạp lợi giật mình kinh hãi, nghĩ "Trời ạ, hai tên chiến sĩ này cũng có thực lực vô cùng bố a, cư nhiên lại có thực lực ngang với Ám bộ đội trưởng. Ám bộ lại là những ám tinh linh cường đại nhất của bộ tộc, so với Thánh giai chiến sĩ còn mạnh hơn rất nhiều. "Khẳng ni, hơn một trăm tinh linh này làm sao vậy, một đám mặt mũi bị đánh bầm dập như thế này, chẳng lẽ dám ở Thản á thành phạm tội sao?" "Hừ, đó chính là kết quả dám đắc tội với Lai ân tiên sinh, hơn một trăm ám tinh linh, đều là do Lai Ân tiên sinh phân phó giao cho các ngươi, chẳng phải Cổ liên đạt gia tộc cùng Nạp á gia tộc đang cùng nhau chế tạo Ma khôi lỗi sao? Vừa lúc cần có người để làm việc, bọn người này đến thật đúng lúc. Hai gã chiến sĩ giật mình, sau đó nhìn Kiệt tạp lợi cười ha ha nói "Một đám ngu ngốc, cả đại lục bây giờ ai chả biết dám đắc tội với Lai Ân tinh sinh thì so với chết e rằng còn khó chịu hơn sao, đám người các ngươi thật là vô cùng ngu xuẩn, như thế nào mà lại tự đi tìm phiền toái." Xuyên qua cổng lớn... Tòa nhà này rất lớn, làm cho giấc mộng chạy trốn của đám tinh linh liền tan thành mây khói. Ở trong tòa nhà có hơn bốn mươi người, hoặc ở trên tường, hoặc trên mái nhà, hành lang tùy ý đi lại, ngồi, nằm. Cũng không ngoại lệ, tất cả đám người đó đều có thực lực của Ám bộ đội trưởng. Kiệt tạp lợi có chút không tin vào mắt mình, rung giọng nói "Nhiều người như thế này sao, thật không có khả năng, ngay cả đám thủ hạ của Tộc trưởng cũng không có nhiều cao thủ như vậy a. Tinh linh thần ở tại thượng, nhất định là do ta nhìn nhiều hoa mắt, chủ nhân của tòa nhà này rốt cục là ai vậy." "Hừ đám người các ngươi đã ở trong này rồi thì đừng có mong chạy trốn, nếu không đừng có trách bọn họ tàn nhẫn. Bọn họ từ trước đến nay chưa bao giờ nhân từ với địch nhân." Khẳng ni hướng về phía Kiệt tạp lợi nói "Tòa nhà này là của một Công tượng gia tộc, bọn họ chính là người của Lai Ân tiên sinh, những người đang tuần tra cũng là thủ hạ của ngài, cho nên đưa đám người các ngươi đến đây là để giáo huấn một chút, về sau muốn gây sự với người khác thì cũng nên tìm hiểu bối cảnh của đối phương." "Không có khả năng, điều đó không thể được,thế lực của Lai ân làm thế mà có thể to lớn như thế này" Kiệt tạp lợi trán đổ mồ hôi lạnh, có đánh chết hắn cũng không dám tin vào những lời Khẳng ni nói. "Ngươi tin hay không là tùy người, dù sao thì tính mạng của các ngươi bây giờ cũng không nằm trong tay các ngươi nữa, vì vậy tốt nhất là ở đây chớ lên chọc loạn, nếu không sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu." Khẳng ni nhắc nhở xong một hồi, liền đem hơn trăm ám tinh linh giao cho một trung niên nhân, dặn dò vài câu sau đó liền rời đi. Đám người Kiệt tạp lợi tất cả đều ngơ ngác nhìn bóng dáng của Khẳng ni, trong đầu ý nghĩ phản kháng liền lập tức biến mất. Bị hơn năm mươi gã có thực lực tương đương với ám bộ đội trưởng bảo vây mà còn muốn chạy thì chỉ có là ngu ngốc. Sau một hồi choáng váng, cả đều đều phải chấp nhận sự thật. Gió biển thổi đến mang theo một chút mùi tanh. Thương thuyền của A lạp nhĩ liên minh Ngoại trừ đại lục của Nhân loại, còn có Tinh linh đại lục, Dã thú bình nguyên cùng với rất nhiều đại lục không biết tên khác. Thương thuyền của A lạp nhĩ liên minh lần này là đi đến Tinh linh đại lục, thứ đám tinh linh yêu thích nhất chính là vải vóc do nhân loại làm ra, đồng thời mộc phẩm do Tinh linh chế tạo lại rất được ưa chuộng ở nhân loại đại lục. Đồng thời A lạp nhĩ liên minh cùng thường mang theo những khách nhân có ý muốn kiếm tiền, lần này cũng không ngoại lệ, có chăng cũng chỉ là đội ngũ lần này quả là có chút kỳ quái. Đầu lĩnh là một thiếu niên tầm khoảng mười tám tuổi, mặc dù không có dáng vẻ hoa lệ, nhưng lại tỏa ra một cỗ khí thế không thể chê dấu. Chính là Lai Ân. Thuyền trưởng Ô lạp nhĩ là một lão nhân đã có trên ba mươi năm trên biển, liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra thiếu niên này vô cùng bất phàm, ít nhất thì bọn hắn cũng không dám đắc tội. Bên cạnh Lai Ân còn có một nữ tinh linh, mặc y phục độc đáo của Tinh linh tộc, khiến cho đám đàn ông nhất thời nuốt nước miếng. Đi theo gã thiếu niên đó còn có một trung niên nhân, đồng dạng bất phàm khí thế, đúng là Thành chủ của Thánh giả chi thành Cát nhĩ lợi. Lai tạp lợi một thân hoàng kim khải giáp, lưng đeo cự kiếm. Bỉ ân tư lại cố ý mặc một hắc bào rộng thùng thình, đem toàn thân phủ kín, trông rất giống một gã Vong linh pháp sư trong truyền thuyết. Ô lạo nhĩ cẩn thận nhắc nhở thuyền viên, nói "Các ngươi đối với đám người đó tốt nhất là lên thành thật cho ta, không được phép đắc tội cùng bọn họ." "Thuyền trưởng, ngài quá cẩn thận rồi, những người này bất quá cũng chỉ là một Dong binh tiểu đội, chuẩn bị đi Tinh linh đại lục mà thôi, có gì lợi hại chứ." Ô lạp nhĩ trừng mắt, cả giận nói "Câm miệng hết cho ta, nếu không muốn ta đuổi việc thì mau đi làm việc, các ngươi nếu ai dám đắc tội với những người này, ta liền lột da kẻ ấy." Đám thuyền viên liền ngoan ngoãn câm miệng, cả đám bí mật từ xa đánh giá đám người Lai Ân, sau đó liền vùi đầu vào công việc. " Lai Ân tiên sinh, bên ngoài gió hơi lớn, ngươi tốt nhất là lên vào trong khoang thuyền a." "Thuyền trưởng tiên sinh, ngài không cần lo lắng cho ta." Lai Ân cố gắng khống chế cơn buồn nôn, lần đầu tiên đi thuyền tư vị quả nhiên không tốt." "Được rồi, Lai Ân tiên sinh, thức ăn ở nhà ăn lúc nào cũng sẵn sàng, nếu cần ngài có thể muốn dùng lúc nào cũng được.