Vương bài pháp thần

Chương 140 : Tiến giai

"Phong ấn chi thư là do Mạt Nhật thẩm phán và Phán Quyết chúng thần chế tạo ra dùng để nghịch thiên, cho nên mới có được năng lực này, ta sẽ đem Mạt Nhật và Phán quyết lực lượng truyền cho ngươi một ít, chỉ khi nào thực lực của ngươi tiến giai đến Á thần trung giai thì mới có thể nắm được năng lực của Sinh Mệnh Luân Bàn, cùng một loại với Ma bàn, bất quá lại có thể cho ngươi có thể chỉ định sinh vật để kéo dài sinh mệnh, cho nên dùng năng lực này ngươi có thể giúp ta tăng thêm tuổi thọ." "Đây không phải là nói về sau ta sẽ sống rất bao lâu đều được sao?" Lai Ân hoảng sợ Thụ tổ cười to nói" Ha ha, nếu đơn giản như vậy thì đã tốt, kỳ thật năng lực kia chính là do Mạt nhật thẩm phán và Phán quyết thủ lĩnh khai phá cho ta, cho nên chỉ đối với ta mới công hiệu. Hơn nữa cứ ba mươi vạn năm có thể mở ra một lần, ngươi vì thế không cần phải suy nghĩ nhiều a." "Ta bỏ cả nửa ngày để làm, ít ra cũng phải có phần thưởng a, mà phần thưởng không được nhỏ đấy, bằng không thì thật là thiệt thòi cho ta a." Lai Ân đột nhiên nói. "Xú tiểu tử, ngươi thật là lúc nào cũng muốn chiếm tiện nghi." Thụ tổ cười mắng. " Ta đâu có cần chiếm tiện nghi, kỳ thật ta vô cùng thuần khiết." Lai Ân không hài lòng trả lời. "Thuần khiết. có đúng thế không?" Thụ tổ ha ha cười nói" Ta và thần giống nhau đều có thể đọc được tâm trí người khác, và có thể nhìn được quá khứ của ngươi, cho nên..." "Của ta." Lai Ân hoảng sợ, trong tâm trí liền lập tức bình tâm tĩnh khí, trong lòng liền lập đi lặp lại, ta không có tiền, ta không có tiền... " Thuật đọc tâm của ta đã bị phong ấn, ngươi không cần phải lo lắng, ta chỉ là nhìn thấy được quá khứ của ngươi mà thôi." Sao không nói sớm." Lai Ân vỗ vỗ ngực. U oán nói" Làm ta hoảng sợ tí nữa thì phát bệnh. Có thể nhìn được quá khứ, vậy cũng có thể thấy được tương lai sao?" Thụ tổ cười cười không nói. "Coi như là phần thưởng không được sao? Nhìn xem tương lai của ta, ta thực sự muốn biết về sau ta sẽ thành như thế nào?" "Ngươi hiện tại như vậy mà vẫn muốn biết tương lai sao." Thụ tổ cười. "Dù sao thì biết trước vẫn tốt hơn a. Vạn nhất ngày nào đó ta bị đột tử thì ít nhất cũng có thể chuẩn bị hậu sự chu toàn a." "Nếu ngươi vẫn còn muốn nhìn thấy tương lai thì đừng nghĩ nhiều nữa, thời giờ của ta không có nhiều. Sau khi cho ngươi lực lượng, ngươi hãy chuyển động sinh mệnh chi luân. Đem sinh mệnh cho ta, sau đó ở bên ngoài cảnh giới cho ta, ta cần tiến hóa một lần nữa, quá trình này có thể sẽ rất lâu, có thể một ngày, nhưng cũng có thể một tháng." "Thật sự là không có thưởng sao ?" Lai Ân vẫn chưa bỏ ý định, mặt dầy hỏi. " Ta đem Mạt Nhật Thẩm lý và Phán Quyết thủ lĩnh lực lượng truyền cho ngươi, ít nhất tì cũng làm cho ngươi lên tới Á thần trung giai ngũ cấp, như vậy còn chưa đủ sao?" "Mới chỉ là Á thần trung giai ngũ cấp a, sao không thắng tiến luôn lên Thần?" Lai Ân không hài lòng nói. Ngươi cho là toàn bộ lực lượng đều có thể cho ngươi sao, ba mươi vạn năm sau, nếu ta còn có thể thấy được ngươi, thì ta sẽ cho ngươi thêm một phần." " Cho ta là Vương bát đản hay sao mà sống dai như vậy được" Lai ân nhủ thầm một câu, sau đó nói" Đến đây đi, đến đây đi, lần đầu tiên ta miễn phí, coi như ngươi vận khí tốt, Thụ tổ cười cười, một cành cây hướng xuống phía mặt đất phóng đi, sau đó lấy lên một quả trứng trong suốt, bên trong quả trứng lại có lam sắc hỏa diễm. Thụ tổ cầm hỏa diễm. Lầm bầm lầu bầu nói, "Lão bằng hữu, dùng ngươi trấn áp ở Ma luân vốn là nguyện vọng của ngươi, hy vọng là ta không có làm sao." Lam sắc hỏa diệm tựa hồ như có chút giật mình, sau đó từ vỏ trứng tự tách đi ra ngoài dưới dạng như một giọt nước mưa. Lai Ân có thể cảm giác được lực lượng vô cùng cường đại phát ra, cùng với lực lượng của Cáp Địch Tư giống nhau, bất quá chỉ một giọt nước kia cũng có thể làm cho mình tiến gai đến Á thần. Lai Ân thầm nghĩ, đây chẳng phải là lực lượng của Thần sao?Thật là cường đại a. Thần mạnh như thế nào. Thụ tổ chứng kiến hỏa diễm tách ra, nhìn về phía Lai Ân, nghiêm mặt nói" Lai Ân, từ giở trở đi, hãy toàn lực sử dụng ma pháp thôn phệ.Không được lãng phí năng lượng do bằng hữu của ta dùng tính mạng đổi lấy." " Ta cuối cùng có một câu muốn hỏi? Nếu ta không vượt qua được thì sao?" "Ngươi sẽ làm được, bởi vì thái độ của ngươi đã cho ta biết như vậy, tuy rằng ta không thể thu hồi tất cả bản đồ, nhưng vẫn có thể gây ảnh hưởng đến một người." Lai Ân hơi sửng sốt, nói" Ngươi nói không phải là gã nông phu kia sao?" "Thật thông minh, bản đồ là do ta làm cho hắn, để hắn bán cho Á Luân tư, đương nhiên Á Luân tư cũng không biết bản đồ ghi gì, cuối cùng lại đến tay ngươi, quá trình thì không cần phải nói, thái độ của ngươi làm sao ta không biết? Chỉ cần cho ngươi nhìn thấy loại đồ này, vật nọ, thì dù cho là phải cướp đoạt, ngươi cũng sẽ tìm biện pháp để lấy a." "Hắc, bị ngươi nói trúng tim đen, quả có chút ngại ngùng." "Tốt lắm,đã đến lúc rồi, hiện tại ngươi hãy chuẩn bị để tiếp nhận năng lượng, về phần ngươi có thể hấp thu nhiều hay ít thì phải trông chính vào ngươi." Lam sắc hỏa diễm trong hình dạng giọt nước mưa, hóa thành quang tráo đem Lai Ân bao phủ vào bên trong. Ở trên màn hào quang, một tia sáng như một sợi dây nhỏ đột nhiên phóng xuống, xuyên qua quần áo của Lai Ân, đâm vào cơ thể hắn. Lai Ân khẽ cau mày, cảm giác như vừa bị một chiếc châm đâm vào cơ thể. Lúc đầu hắn còn có thể nhịn được, nhưng sau đó lại phát hiện ra, vị trí mà sợi dây nhỏ đó hướng đến không phải là thân thể mà lại là linh hồn. Lai Ân cắn răng, cố gắng chịu đựng sự thống khổ khi sợi dây đâm vào linh hồn. "Cố gắng chịu đựng, thân thể của ngươi chỉ có một phần vạn Thần tộc chi huyết( máu của Thần). căn bản không có khả năng hấp thu được năng lượng này của Thần tộc,mà năng lượng này kỳ thật chính là Linh hồn năng lượng, cho nên có thay đổi cũng sẽ là linh hồn của ngươi." Thụ tổ nhắc nhở. "Đem, đem ta biến thành thần sao?" "Hắc, chỉ là cải tạo linh hồn mà thôi, còn thành thần hay không thì phải xem vận số của ngươi." Sự thống khổ ngày càng mãnh liệt khiến Lai Ân không khỏi cúi gập người nhăn nhó. Linh hồn bị cải tạo cũng thống khổ như bị ai đó ở trong người cấu veó, hoặc là như có một cái châm ở trong người, nhưng lại không có cách nào lấy ra được, chỉ có thể nhẫn lại, từng chút chịu đựng. Lai Ân rốt cục cũng không nhịn được, đứng lên lớn tiếng rên rỉ. Ngay sau đó hắn lại quỳ xuống đất, mặt mũi nhăn nhó vì đau. Song thủ oanh kích xuống mặt đất. Á thần hạ giai nhất cấp toàn lực đánh ra một chưởng... Quyền thứ nhất đi xuống, mặt đất đã bị đánh thành một cái hố sâu nửa thước Lai Ân không ngừng đánh xuống, Cuối cùng cũng không dùng quyền đầu nữa, mà trực tiếp dùng đầu hung hăng đập xuống. Thụ tổ sớm biết cải tạo linh hồn sẽ vô cùng thống khổ, đối với người bình thường mà nói, ở thời điểm linh hồn cải tạo, lực lượng cường đại đủ để phá hủy thần kinh làm cho một thiên tài cũng có thể biến thành kẻ ngu ngốc. Có thể có được sự ủng hộ của Phong ấn chi thư, chứng tỏ ngươi này tình thần đã cường đại đến mức có thể chịu đựng được sự thống khổ này. Nhưng là cũng không thể nắm chắc là Lai Ân có thể vượt qua được sự thống khổ. Mặt đất, vách núi nơi nơi đều bị chấn động, cho dù Lai Ân có cường đại nhưng đầu cũng đã bắt đầu chảy máu. Thụ tổ bắt đầu lo lắng,Vạn nhất thất bại, chẳng phải Ma luân sẽ không thể khống chết được sao. Lai Ân cảm giác như mình sắp sửa phát điên, nếu cứ duy trì tình trạng như thế này thì chắc là hắn sẽ điên thật sự. Oanh... Trong cơ thể Lai Ân, lực lượng khổng lồ trào ra, ngay sau đó lại đột nhiên bị thu hồi vào trong cơ thể. Thụ tổ trong lòng vui vẻ, biết rằng đã hoàn thành.Lo lắng, nói" Lai Ân, thành công rồi sao?" " Quỷ mới biết được?" Lai Ân loạng choạng đứng lên. Sự thống khổ vừa tiêu thất, ngay sau đó đáy lòng hắn lại như có gợn sóng sôi trào, so với dĩ vãng thì cường đại hơn rất nhiều. Lam sắc quang tráo ảm đạm đi phân nửa, sau đó liền hóa thành lam sắc khí vụ( sương mù) hướng về phía cơ thể Lai Ân bay tới. Lai Ân cảm giác được trong sương mù ẩn chứa một lực lượng vô cùng cường đại. Kim quang của Phong ấn chi thư liền tăng lên. Đó là do tiến giai đồng thời cũng là do phong ấn của Phong ấn chi thư đã được khai mở. Lai Ân nhắm mắt lại, cảm nhận được lực lượng của mình không ngừng tăng lên, cùng với trước kia thống khổ tu luyện khác không biết bao nhiêu. Á thần hạ giai nhị cấp... Á thần hạ giai tam cấp... Á thần hạ giai thập cấp... Lai Ân cảm giác thân thể có biến hóa, đó là đột phá. Nội não của Lai Ân vang lên một tiếng nổ, đại lượng tin tức dũng mãnh tiến vào, rất nhiều thần ngữ không ngừng tụng xướng trong đầu hắn. Thụ tổ đột nhiên sửng sốt, đồng thời khi Lai Ân đột phá, trên người quang mang liền thay đổi, vốn màu vàng liền biến thành màu trắng thánh khiết. Thụ tổ thì thào nói" Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, hắn tự nhiên lại là hậu duệ. Điều này làm sao có thể, tại sao ở đại lục lại có thể lưu lạc hậu duệ. Quên đo, mặc kệ thế nào, dù sao thì thế giới này cũng đã đủ rối loạn rồi, về sau có sao đi trong nữa, nhiệm vụ của ta cũng chỉ là phong ấn Ma luân, cái khác với ta không quan hệ. Quang tráo biến mất. Lai Ân mở to mắt, dùng thần thức xem xét nội tâm, phát hiện ra mình đã tiến giai đến Á thần trung giai thất cấp, so với Thụ tổ nói thì còn nhiều hơn hai bậc. Lai Ân mở Phong ấn chi thư, phát hiện phong ấn đã giải khai thêm một cái------ Sinh mệnh chi luân. Trước kia thường phải tiến giai một bậc hoặc vài cấp mới có thể giải khai một cái, vì cái gì mà lần này lại giải khai, hắn có chút buồn bực nhìn về phía Thụ tổ. Thụ tổ cũng hiểu được Lai Ân muốn hỏi cái gì, cười nói:! Phong ấn muốn giải khai càng về sau càng khó, không nghĩ đến là đề thăng lưỡng cấp liền có thể cởi bỏ một phong ấn." " Hiện tại liền sử dụng sinh mạng chi luân sao?" "Đúng vậy." Lai Ân như là không cam lòng, hỏi" Không có thưởng cho ta sao?" "Ngươi, tên tiểu Vương bát đản này, còn muốn thưởng nữa sao, Á thần trung giai thất cấp, ngươi cho dù là có ăn thuốc kích thích cũng không có khả năng tăng nhanh như thế. Như thế còn chưa đủ sao?" "Quên đi, muốn lấy một chút đồ của ngươi thật là khó khăn." Lai Ân bất đắc dĩ cười cười, sau đó dựa vào quyển sách bắt đầu chuyển động sinh mệnh chi luân. Trên la bàn từng ô vuông đại biểu cho nhiều hay ít sinh mệnh, chiếc kim đồng hồ bên trong càng di chuyển càng nhanh. Sau đó chậm rãi ngừng lại. Lai Ân nhìn vào kim đồng hồ thất nó dừng lại ở hai ô vương trung gian đường ranh giới trên, ngẩng đầu hướng về phía Thụ tổ, nói" Cái này có thể chuyển động lần thứ hai sao?" "Làm sao vậy? Chẳng lẽ hỏng rồi" Thụ tổ hoảng sợ. Lai Ân liền nói cho Thụ tổ tình huống. Thụ tổ cười nói" Không có việc gì, đó chỉ là hình thức bên ngoài, cái này thiết kế cũng chủ yếu để làm bộ dáng. Lúc Sáng chế thần tạo ra vật này đúng lúc đang hỗn loạn, vì thế mới thế này, Sinh mệnh chi luân cũng là dùng cách này để sáng tạo ra. " Nói cả nửa ngày, hóa ra các ngươi chính là trộm a. Lai Ân nói xong, sau đó chỉ hướng Thụ tổ, chiếu thượng thư bước xuống. Sau khi hoàn thành, trên người thụ tổ liền nổi lên Lục quang Thụ tổ nghiêm túc nói" Lai Ân, hiện tại nhiệm vụ của ngươi là quan trọng nhất, ngươi có được Phong ấn chi thư đồng thời lại chiếm được Quyết định thủ, dùng lực lượng của ngươi giúp ta bảo vệ trụ môn, từ giờ trở đi toàn bộ hải thụ sẽ biến mất, lực lượng của ta toàn bộ sẽ bị thuyên chuyển để trọng sinh, cho nên trong khoảng thời gian này chỉ cần một gã thập nhất cấp chiến sĩ cùng có thể giết được ta. Cho nên ngươi phải bảo đảo cho sự an toàn của ta. Lai Ân thấy Thụ tổ nói nghiêm túc như vậy cũng hiểu được rằng sự việc không hề đơn giản, hắn nghiêm mặt gật đầu, sau đó rời khỏi thạch môn. "Đúng rồi. Lai Ân, vì bảo hiểm, khi khởi động ma luân, còn cần có một cái thìa khóa, cái thìa khóa đó chính là Phong ấn chi thư, vạn nhất nếu ngươi không thể ngăn cản được người khác, như vậy thì hãy chạy ngay a. Ngàn vạn lần không được để cho người khác lấy được Phong ấn chi thư. Mặt khác mang theo cả mầm mống của ta, như vậy thì không ai có thể giết được ngươi, đến lúc đó bản thể của ta nhất định sẽ không sống được, nhưng ngươi mang theo mầm mống của ta, thì ta có thể tái sinh." "Ta biết làm không công thì chắc không. phải một lần." Lai Ân nói thầm, sau đó tiếp nhận một cái mầm xanh biếc, to bằng ngón cái bỏ vào không gian giới chỉ. Thạch môn đóng lại, Lai Ân nghe rõ. cả tiếng Thụ tổ ở bên trong phát ra tiếng rên rỉ thống khổ Ảo giác ở bên ngoài cửa đá một lúc sau liền biến mất, Lai Ân phát hiện ra mình đang ở trong một hạp cốc. Bốn phía ngoại trừ những tảng đá lớn,cùng với nham thạch thì còn lại chỉ là một mảnh hoang vắng. Thạch môn chẳng qua cũng chỉ là một cái sườn núi cao mười thước, mà không gian bên trong so với bên ngoài thì rõ ràng lớn hơn rất nhiều. Thụ hải biến mất. Lai Ân đứng dưới thạch môn cách dàn tế ba mươi thước, nếu ảo giác không có biến mất thì dù có ở ngay trước mặt cũng khôn thể phát hiện ra thạch môn. Một đám người theo bốn phương tám hướng, hướng tới thạch môn vọt tới. Lai Ân quyết định ra tay trước.. Nhóm đầu tiên có hàng trăm người cưỡi các loại ma thú, càng ngày càng đến gần. Đôi khi, lòng người thực không thể hình dung được tham lam đến thế nào, bất chấp tất cả để cố đạt được. Biết rõ không phải là của mình, nhưng cũng sẽ nghĩ cách để lấy. Một cái bản đồ dẫn đến di tích lúc này lại tạo ra phong ba chưa từng có, một cái chúng thần di tích so với bảo tàng thì còn hấp dẫn hơn rất nhiều. Có bao nhiêu bản sao của bản đồ. Nhưng cũng chả ai rảnh hơi đi phân biệt đâu là giả, đâu là thật. Rất nhiều người có được bản đồ, đều hướng về phía hạp cốc phóng tới. Có cường giả ẩn cư nhiều năm, cũng có dong binh, cũng có cả những thánh giai hoặc Á thần ma thú. Mục đích đều hướng tới nơi này. Rất nhiều người muốn đến đây, trong số đó không ít người đã nằm lại dọc đường, Bao nhiêu người ngã xuống, nhừng người còn lại cũng không quản, chỉ biết điên cuồng hướng tới mục tiêu. Một đám vừ đến chính là do ba gia tộc tạo thành một đội ngũ, tuy rằng ba gia tộc này cũng không có nhiều người, nhưng để thành công, bọn chúng liền hợp lại thành liên minh. Trên đường đi mặc dù có gặp được những người khác, nhưng ba nhà liên thủ, tổn thất hơn mười người mới đem đối phương tiêu diệt hết. Gần trăm người rơi xuống gần thạch môn, mới phát hiện một thiếu niên mười bảy tuổi đang đứng ở trước cửa. Một gã cầm đầu, nói" Ngươi là ai? Ở trong này làm gì?" Lai Ân vô cùng lễ phép, cười nói" Các vị, xin mời trở về, nơi này không có thứ mà các ngươi muốn đâu." "Thúi lắm, thạch môn đều ở đây, lại có ngươi đứng ở đây, chứng tỏ bên trong nhất định có người đang lấy bảo tàng, tránh ra, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí." Có người không nhịn được huy động vũ khí, ma thú thì gầm lên những tiếng vang động. Lai Ân đi lên vài bước, sau đó từ không gian giới chỉ lấy gia một thanh Thiên sứ chi kiếm, cắm xuống mặt đất, âm thanh lạnh lùng nói" Đây là ranh giới, kẻ nào dám vượt qua ranh giới này, kẻ ấy phải chết" Lực lượng vô tận từ cơ thể Lai Ân trào ra. Các ma thú cấp thấp không chịu được đều quỳ rạp xuống không dám động đậy. Yếu hơn một chút, chỉ có Á thần ngũ cấp chiến sĩ cùng với pháp sư khi tiếp cận lực lượng đó liền trong nháy mắt ngăn cản, không để bị hôn mê. Gần một trăm người cũng chỉ có mười mấy người miễn cưỡng đứng được. Một đám hoảng sợ nhìn Lai Ân, bọn họ không nghĩ ra được một người chỉ dùng áp lực tiến ra cũng có thể đem Á thần hạ giai ngũ cấp dọa cho run rẩy. Lai Ân bây giờ đã là Á thần trung giai thất cấp, còn có Tài quyết thủ, giúp hắn có thể phát ra lực lượng của Á thần trung giai cửu cấp lực lượng, cỗ lực lượng này cùng với sinh mệnh của Minh thần chi sâm, hoàn toàn vượt qua cực hạn của nhân loại. "Trời, , người này rốt cục có phải là người không, hay là thần, lực lượng đó là của con người sao?" "Chúng ta nhiều người như vậy, mạnh mẽ chiến đấu chắc cũng không thể thua." "Chiến đấu? Chúng ta mười mấy người là đối thủ của hắn sao?" Mười mấy người đều thầm nhủ. "Vậy cứ như thế mà bỏ đi sao? Chúng ta xuất nhiều người như vậy đi, cứ như vậy trở về chắc chắn sẽ bị người trong tộc cười đến thối mũi. Mười mấy người nọ dường như đã quyết tâm. Giờ khắc này số mệnh của họ đã được quyết định. Bọn họ bước qua Thiên sứ chi kiếm. Nhưng ngay sau đó bọn họ liền chứng kiến một biển lửa, một biển Xích diễm đỏ như máu. Tất cả chợt lóe lên rồi chợt tiêu thất, mười mấy người ngay cả một chút tro tàn cũng không để lại. Lai Ân lầm bầm nói" Đây là lần thứ nhất, có lẽ sẽ có một trăm cũng không chừng." Người thứ hai rất nhanh đã đến, Ngay sau đó lại người thứ ba. Rất nhanh, sáu đội gồm gần hai trăm người đã xuất hiện trước mặt Lai Ân. Có người nhìn thấy Thiên sứ chi kiếm, liền không khỏi sửng sốt. Ngay sau đó lại nhìn thấy Lai Ân, chứng kiến một khoảng đất bị cháy đen, một đám người còn hôn mê, lập tức hiểu được thanh kiếm đó là cảnh cáo. Nếu vượt qua nó thì chỉ có cái chết. "Bằng hữu, ngươi định độc chiếm cả di tích thì có hơi tham a." Có hãy nhìn lại đi, ngươi chỉ có một mình, chẳng lẽ muốn chống lại tất cả chúng ta sao?" "Các vị, ta không có ý tứ gì khác, nơi này chính xác không có cái gì tốt dành cho các ngươi cả, các ngươi nên rời đi." Lai Ân cười. "Chúng ta cũng không nghĩ là sẽ rời đi, chả lẽ chỉ dựa vào mình ngươi có thể đỡ được." Có người tiến qua Thiên sứ chi kiếm, hắn phóng tay cầm lấy kiếm, nói" Hắc, Thiên sứ chi kiếm a, đây chính là đồ tốt." Bát kiểm giả đang dào dạt đắc ý chợt nghe một trận gió thổi đến, sau đó đã thấy thanh kiếm trên tay mình đã bị người khác đoạt lấy, đối phương dùng tay còn lại nắm cổ hắn mạnh mẽ đem hắn quật xuống đất. Thiên sứ chi kiếm sau khi được người kia nắm lấy, liền hưng hăng cắm vào giữa ngực tên Bát kiếm giả, đem hắn đóng đinh vào đất. Yên lặng... Hoàn toàn yên lặng... Bát kiếm giả là một Á thần hạ giai lục cấp chiến sĩ, theo lý thuyết mà nói thì nếu cận chiến thì cho dù có là Á thần hạ giai thất cấp cũng không có khả năng nhẹ đem Bát kiếm giả nhẹ nhàng như vậy... Nhưng Bát kiếm giả đúng hơn là đã ngã xuống, ngay cả một chút phản kháng cũng không có. Hai trăm người đều bị thiếu niên này dùng thủ đoạn tàn nhẫn dọa cho đến kinh hồn. Lai Ân chậm rãi quay trở lại chỗ hắn vừa đứng, nói" Nếu có ai muốn vượt qua kiếm thì hãy xem kết quả của hắn. Ta cũng không cần nhiều lời a." Đủ tàn nhẫn, Đủ vô tình, đủ lãnh huyết. Hai trăm người đều hướng về Lai Ân đánh giá như vậy. Bát kiếm giả đã chết. Máu nhuộm đỏ một khoảng đất, không còn người nào dám bước lên, bọn họ tuy đều có thể thấy rõ động tác của Lai Ân, nhưng không ai tin tưởng có thể chống lại được công kích của hắn. Bất quá cũng không có ai rời đi, đã đến đây rồi, dù là ai cũng có chút nuối tiếc, huống chi đối phương cũng chỉ là một người, chỉ cần mọi người cùng nhau hợp lại, chắc chắn sẽ có hy vọng. Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn Lai Ân, lại nhìn thân hình gã đại hán bị đóng đinh, tất cả đều ngơ ngác. Nhất thời, bốn phía đều là một khoảng im lặng. Người đến càng lúc càng nhiều, dần dần trước thạch môn đã tụ tập gần ngàn người, nhưng khi chứng kiến hiện trường thì tất cả đều sửng sốt, tất cả đều không lộn xộn, không ai nguyện ý làm kẻ đi đầu. Chung quanh nổi lên đống lửa, ngọn lửa phát ra vào ban đêm nghe vô cùng chói tai. Gia phỉ nhĩ đức tới, chứng kiến hai phe giằng co, liền giật mình sửng sốt. Á lâm nhìn thấy Lai Ân không có việc gì, hứng phấn nói" Xem kìa, là Lai Ân." Mễ lệ toa nhìn tình cảnh của hai bên, chau mày, nói" Hắn định làm cái gì vậy, chả lẽ muốn cùng với nhiều Á thần giai như vậy đánh nhau sao, chả lẽ không sợ bị biến thành đầu heo a." "Nhất định là hắn bị ngớ ngẩn rồi, nhiều người như vậy, không đánh hắn thành đầu heo mới là lạ." Lam đạt đô chu cái miệng nhỏ nhắn nói. Gia phỉ nhĩ đức, lớn tiếng nói" Lai Ân tiên sinh, ở đây có chuyện gì vậy?" Gia phỉ nhĩ đức vừa hô lên hai chữ Lai Ân, đám người đang đứng lập tức xôn xao một trận, nhỏ to nghị luận, Lai Ân cái tên này cũng vô cùng bình thường, nhưng lại vang lên vào lúc này, tình huống của Lôi âu nạp gia tộc cũng đã đủ để giải thích vấn đề. "Gia phỉ nhĩ đức tiên sinh, ngươi không qua đây thì tốt hơn, chẳng qua ngươi cũng là giúp Á lâm, ta cũng không muốn làm khó ngươi." Lai Ân mắt nhìn Thiên sứ chi kiếm, lạnh giọng nói. Gia phỉ nhĩ đức nhíu mày, trầm tư một lát, nói" Lai Ân, ngươi cũng đã giúp chúng ta, ta cũng không làm khó ngươi, cho ta một cái lý do để ta tin tưởng ngươi." "Bên trong không có thứ mà các ngươi muốn." Gia phỉ nhĩ đức không nghĩ ngợi thêm, lập tức quay đầu rời đi. Á lâm nghĩ nghĩ, mang theo vài tên tinh linh đi về hướng Lai Ân nói" Lai Ân, ta có thể đến được không? Ta biết ta bất quá chỉ là Thánh giai, không làm gì được nhiều, nhưng ta không muốn rời đi." Cáp khắc theo sát đằng sau tinh linh, mềm mại đi nhanh, nói" ta cũng tới, hắc." "Thật là phiền hà, chỉ hay gây chuyện, hơn một ngàn người này có thể dẫm ngươi thành tương thịt a." Mễ lệ toa nhìn Lai Ân phẫn nộ nói. sau đó cũng đi tới. "Ai, cho tới bây giờ ta vẫn hy vọng mình không quen biết với tên ngu ngốc này." Lâm đạt tiện chân đá bay một cục đá, đi tới. "Ha ha, một đám tiểu tử không có bổn sự." Từ phía sau đám người truyền đến một tiếng cười. Phía trước mọi người đều tránh đường, liền thấy một người mặc ác ma khải giáp "Ác ma khải giáp." "Người này, nhìn người này cứng như nham thạch, tu luyện chính là thổ hệ ma pháp cùng với trọng kiến thuật, bây giờ chính là Á thần hạ giai cửu cấp Thần Vũ sĩ." "Hô, người này cũng tới sao, đây không phải là nói ngay đến Á thần trung giai cũng có thể đến a, xong rồi, gia tộc chúng ta coi như hết hy vọng." "Không ăn được thì cũng không để người khác ăn. Ít nhất thì cũng không phải nhìn cái tên kia một mình độc chiếm."